Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 283 - Chương 202: Người Này Là Người Tốt (1)

Chương 202: Người này là người tốt (1) Chương 202: Người này là người tốt (1)Chương 202: Người này là người tốt (1)

Trong bí cảnh động thiên vô danh.

Dưới chân Lý Ngọc là một cỗ thi thể Yêu tu.

Chỗ bụng của nó có một cái lỗ to đùng, Yêu Đan trong cơ thể chẳng biết đã đi đâu mất.

Qua nửa canh giờ, Lý Ngọc đã gặp năm cỗ thi thẻ, trong đó có ba cỗ là của Yêu tu, cũng có hai vị tu tiên giả nhân loại, là người của Khôi Lỗi Tông và trưởng lão Kim Đan của Linh Thú Môn.

Bên trong bí cảnh bị sương mù linh khí bao phủ, đã nghiêm chỉnh trở thành một chỗ chém giết lẫn nhau.

Linh dược nơi này dĩ nhiên là bảo bối, nhưng đối với Kim Đan Kỳ đi vào tỏng này, thì quý giá nhất không phải là linh dược, mà là Kim Đan của những người khác.

Mà sương mù ngăn trở tầm mắt trong này, chính là yểm trợ tốt nhất cho bọn họ.

Trong khoảng cách mười trượng, có rất nhiều người thậm chí sẽ không kịp tự bạo Kim Đan, cũng đã bị chết dưới sự đánh lén của người khác.

Nơi này không phải tháp ngà voi tông môn, mà ở nơi này chính là nơi thể hiện ra sự tàn khốc nhất của †u tiên giới.

Lý Ngọc cảm thấy may mắn vì không dẫn theo Chu Tử Tuyền và Khương Ly đi theo rèn luyện, nhiều khi, sự nguy hiểm ở trong bí cảnh này, không phải đến từ bản thân của bí cảnh, mà là tới từ những người khác từ bên ngoài tới kia.

Lại thêm truyền tống ngẫu nhiên vị trí, Lý Ngọc không có cách nào bảo vệ các nàng.

Thế lực ở khắp nơi cùng tiến vào trong bí cảnh này, vẻn vẹn Kim Đan cửu chuyển cũng có hơn mấy trăm người, ngay đến cả bản thân Lý Ngọc hắn, cũng phải hết sức cẩn thận.

Mặc dù solo một với một, hắn đều không sợ bất kỳ ai tỏng cùng cấp, nhưng nếu mười tên Kim Đan đỉnh phong trở lên cùng xông tới một lúc, hắn cũng phải chạy gấp.

Lý Ngọc tiếp tục đi vê phía trước, vì trữ vật không gian có hạn, nên nếu không phải linh dược trân quý, hắn sẽ để lò Càn Khôn hấp thu trực tiếp luôn, chỉ có những linh dược có số năm tuổi rất cao, hoặc ẩn chứa linh khí hết sức nông đậm, thì hắn mới miễn cưỡng giữ lại.

Mục tiêu của Lý Ngọc rất rõ ràng, đó chính là những kiến trúc thượng cổ ở trong này.

Tuy hắn qua mấy chỗ, nhưng do thời gian trôi qua quá lâu, nên chỉ cần có người đến gần, thì vật sở hữu trong đó đều hóa thành tro bụi, không còn dư thừa, những Lý Ngọc tin tưởng, những bảo khổ thực sự kia, chắc chắn sẽ còn có đồ vật được lưu lại.

Lý Ngọc tiếp tục leo lên đỉnh núi trước mặt này.

Lúc này, phía trên chỗ Lý Ngọc đang đứng một ngàn trượng, có ba bóng người đang tiến hành một trận chiến đấu kịch liệt.

Một thanh niên có ký hiệu âm dương song ngư trước ngực áo, đang điều khiển hai thanh phi kiếm, đối phó với hai người khác.

Mặc dù hai đánh một, nhưng người thanh niên của Thiên Đạo Tông này có thực lực mạnh hơn hai người kia, Tiên Y trên người ánh sáng lập lòe, hai thanh phi kiếm trên không trung cũng tản mát ra hào quang chói mắt, gắt gao áp chế hai người kia. Hai người nọ là một nam một nữ, cũng đều có hình dáng thanh niên.

Mặc dù bọn họ nhìn không khác gì người thường, nhưng toàn thân lại tản ra một loại dã tính, trong tay hai người đều nắm lấy riêng mình một thanh đại đao, đang dùng hết sức mình để đối phó với công kích của hai thanh phi kiếm nọ.

Chỉ là, pháp bảo của hai bên có sự chênh lệch về chất lượng khá xa.

Sau mấy lần va chạm, phi kiếm kia vẫn tản mát ra hào quang sáng chói, mà đại đao trong tay hai người kia đã sứt mẻ khắp nơi, ảm đạm không còn ánh sáng.

Boang... I

Hai thanh phí kiếm bỗng tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ, hung hăng đụng vào bên trên hai thanh đao lớn kia, cả hai thanh đao cùng lúc đứt gãy, mà thế tiến của hai thanh phi kiếm không giảm đi, mà tiếp tục công tới cơ thể hai người nọ.

Thân thể hai người nọ bỗng lóe lên một đạo ánh sáng mầu vàng kim, phi kiếm đụng vào người họ, phát ra tiếng ma sát kim loại.

Thanh niên Thiên Đạo Tông kia cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lẩm bẩm nói :"Không hổ là Hổ tộc, da dày thịt béo, thân thể cũng so được với Pháp bảo trung phẩm."

Hắn cũng chỉ cảm khái một câu ngoài miệng, chứ phi kiếm trong tay vẫn tiếp tục công kích hai ngươi kia.

Thường ngày, hắn rất khó gặp được Yêu tộc Kim Đan Kỳ, bọn họ đều ở sâu bên trong Nam Cương, ngoại trừ Hóa Thần của Nhân tộc, không ai dám xâm nhập vào đó cả.

Hai vị Yêu tộc kia mặc dù thân thể cường hãn, nhưng cũng gánh không nổi sự sắc bén và công kích liên tục của hai thanh phi kiếm này, chẳng mấy chốc thân thể của cả hai đã chồng chất vết thương, hơi thở cũng dần dẫn nặng nề uể ỏai.

Tiếp tục như vậy nữa, chuyện họ sẽ phải chết dưới phi kiếm này, chỉ là vấn đề thời gian.

Người thanh niên Yêu tu cao lớn có chút vội vàng, lớn giọng nói :“Muội muội, ta chặn hắn lại, ngươi chạy maul"

Không chờ cô gái kia đáp lại, trong miệng hắn phát ra một tiếng gâm phẫn nộ, cơ thể bỗng chốc to lên một vòng, dùng một quyền đập bay thanh phi kiếm nọ, rồi giống như một con mãnh hổ mình thường, nhào vồ về phía thanh niên Thiên Đạo Tông kia.

Hai tay của hắn đã biến thành Hổ trảo, móng vuốt sắc bén đủ để bổ đá cắt vàng.

Đối với một số Yêu vật, pháp bảo mạnh nhất của bọn nó, chính là thân thể của bọn nó.

"Xoet, xoẹt!"

Một trảo của thanh niên Yêu Tu uy thế cực mạnh, giống như có thể xé nứt được cả hư không, nhưng đối mặt với một trảo này, người thanh niên Thiên Đạo Tông kia, cũng không thèm né tránh, Tiên Y hộ thể trên người chớp lóe liên tục, hình thành một cái vòng bảo hộ, ngăn lại công kích, thậm chí phản chấn lại, khiến cơ thể của thanh niên Yêu tu kia bắn ngược ra.

“Hưu... u.. u. u!”

Một thanh phi kiếm bay theo sau thanh niên Yêu tu, đâm xuyên qua thân thể của hắn, phù văn trên phi kiếm lập lòe một lúc, Thanh niên Yêu tu phát hiện ra pháp lực trong cơ thể mình bị đình trệ, vậy mà bản thân đã bị khống chế. Điều này có nghĩa, ngay cả hắn muốn tự bạo Kim Đan cũng không thể làm được.

Màn này xảy ra trong thời gian rất ngắn, cô gái kia còn chưa kịp phản ứng, thì từ chỗ sương mù bỗng có một luồng ánh sáng vàng kim, bay tới phía sau lưng cô gái như một con linh xà, hóa thành một cái dây thừng, quấn quanh cơ thể nàng.

Pháp lực của nàng cũng bị trói buộc lại bên trong thân thể, không có cách nào vẫn chuyển được.

Tiết Đình Phong chậm rãi đi về phía hai anh em Hổ tộc, mặc dù bản thân hắn không phải chủ tu hệ Kim, nhưng hai viên Yêu Đan có thể so với Kim Đan hậu kỳ này, ít nhất cũng giúp cho Kim linh mạch của hắn đạt tới Ngũ chuyển.

Những gốc linh dược kia, chỉ là chuyện thuận tay mà làm.

Còn những viên Yêu Đan này, mới chính là mục đích cuối cùng của hắn.

Đang lúc hắn định ra tay đào lấy Yêu Đan của thanh niên Yêu tu này, thì sương mù ở phía trước bỗng nhiên động.

Tiết Đình Phong nhìn về phía đó, cũng làm ra sẵn sàng ứng đối.

Ở địa phương này, cho dù là đồng môn cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm, hắn luôn luôn bảo trì cảnh giác đầy đủ.

Một bóng người đi ra từ trong sương mù.

Lúc nhìn thấy rõ khuôn mặt của người nọ, sắc mặt của Tiết Đình Phong hơi đổi.

Lại là Lý Ngọc...

Ở bên trong bí cảnh động thiên này, người hắn đánh không lại cũng không nhiều lắm, mà Lý Ngọc lại nằm trong cái đám số ít mà hắn đánh không lại kia.

Ký ức lúc trải qua Ma Đạo đại điển vẫn còn rất mới mẻ, hắn biết rõ, nếu như Lý Ngọc muốn ra tay với hắn, thì hắn khả năng phải nằm lại ở chỗ này.

Tốc độ của đối phương quá nhanh, nhanh đến mức hắn chẳng thể kịp pháp ứng, khả năng Kim Đan trong thân thể đã thành vật trong tay của người nọ.

Lý Ngọc đi một đường tới đây, gặp phải đều là thi thể, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người sống, đồng thời đối phương cũng nhận biết hắn, là Thiên Đạo Tông Tiết Đình Phong, lúc trước ở Ma Đạo đại điển, Lý Ngọc còn giao thủ với hắn một lần.

Xuất phát từ lễ phép, Lý Ngọc đưa tay lên để chào hắn.

Nhưng động tác đưa tay lên của hắn, lại khiến cho tim của Tiết Đình Phong đập nhanh hơn.

Chết tiệt, Lý Ngọc này không nói một lời đã định ra tay!

Lý Ngọc vừa giơ tay lên được một nửa, còn chưa kịp vẫy chào thì Tiết Đình Phong ở đối diện đã biết mất, từ bên trong sương mù đang quay cuồng còn truyên đến âm thanh sợ hãi :"Lý Ngọc, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, hai tên Yêu vật này cho ngươi."

Nhìn sương mù đang quay cuồng bất định, Lý Ngọc câm nín.

Giữa người với người, tại sao lại không có một chút tín nhiệm nào vậy chứ, tốt xấu thì hắn cũng là Chưởng giáo tương lai của Côn Luân, lại là danh môn chính phái, chẳng lẽ sẽ làm ra chuyện giết người đoạt Đan sao?

Tiết Đình Phong chạy, ngay cả phi kiếm và phược linh tác cũng quên mang đi, còn để lại cả hai vị Yêu †u Kim Đan.

Thực lực của hai vị Yêu tu này cũng không phải là yếu, đều có tu vi Yêu Đan cửu chuyển, vốn là tôn tại có thể đi ngang nơi này, đáng tiếc lại đụng phải thiên kiêu của Thiên Đạo Tông.

Lý Ngọc đi tới trước mặt vị thiếu nữ Yêu tu kia, đối phương nhe răng trợn mắt lên, dùng ánh mắt đầy cừu hận nhìn hắn.

Lý Ngọc bất đắc dĩ nói :"Cũng không phải là ta đánh các ngươi, ngươi nhìn tay như vậy làm gì chứ?"

Cô gái Yêu tu này cắn răng nói :"Nhân loại các ngươi đều như nhau cả!"

Lý Ngọc cũng không chấp vị nữ yêu tu này, hắn đánh giá cô gái vài lần, rồi dò hỏi :"Ngươi là Hổ tộc?"

Nữ yêu tu kia nhắm mắt nói :"Muốn giết cứ giết, hỏi nhiều như vậy làm gì?"

Lý Ngọc hỏi nhiều như vậy, bởi vì hắn cảm nhận được trên người của nàng, có một loại hơi thở rất quen thuộc, giống như hơi thở của Linh Nhi nhà hắn vậy, nên hắn mới suy đoán nàng này cũng là Hổ tộc.

Đã lâu như vậy, những người bên cạnh Lý Ngọc đều đã Kết Đan, chỉ có mỗi Linh Nhi vẫn còn đang bị kẹt ở Trúc Cơ Kỳ, vì còn thiếu Hóa Hình Thuật hoàn chỉnh, nên Lý Ngọc vẫn chưa cho nó Kết Đan.

Lý Ngọc đã gặp qua Yêu vật Kết Đan, đều là một dạng người không ra người, thú không ra thú, hắn cũng không muốn Linh Nhi nhà mình biến thành như vậy.

Nhưng vị Yêu tu Hổ tộc này, lại Hóa HÌnh vô cùng hoàn mỹ.

Nhìn bề ngoài, ngoại hình của nàng giống hệt Nhân Loại, có mũi nhỏ, có mắt, có ngực, có mông, nhất định là đã trải qua Hóa HÌnh thuật hoàn chỉnh, loại bí thuật này, nghe nói chỉ có Vương Tộc của Yêu tộc mới nắm giữ.

Yêu tộc tu hành không dễ, có thể tu tới được Kim Đan cũng không nhiều, có thể Hóa HÌnh hoàn mỹ, lại càng là phượng mao lân giác.
Bình Luận (0)
Comment