Chương 210: Tân Khả Nhân thay đổi
Chương 210: Tân Khả Nhân thay đổiChương 210: Tân Khả Nhân thay đổi
Nam Cương.
Ngoại trừ người Thiên Đạo Tông vẫn dừng ở bên ngoài bí cảnh, cường giả các thế lực lớn, đều đã lần lượt rời đi.
Hơn một tháng qua, linh thảo linh dược bên trong bí cảnh, đã bị vơ vét càn quét sạch sẽ, theo thời gian trôi qua, độ dày linh khí ở bên tỏng bí cảnh này, cũng chỉ còn lại mỏng manh không tới một phần mười lúc đầu.
Vì vài vạn năm chưa từng hiện thế, linh khí tích tụ bên trong bí cảnh mới tản mạn ra, tạo thành sương mù nồng đậm.
Một tháng này, linh khí được tích lũy hơn mấy vạn năm ở bên trong bí cảnh, liên tục tràn ra bên ngoài, rồi lại có vô số tu sĩ Kim Đan ở bên trong đó tu hành, nên linh khí bên trong bí cảnh, từ từ khôi phục lại trạng thái bình thường, toàn cảnh bí cảnh, cũng hiển lộ ra hoàn toàn trước mắt mọi người.
Thông qua một tấm bia đá bên trong bí cảnh, mọi người cũng đã xác định được lai lịch của bí cảnh này.
Nơi này đã từng là di chỉ của Phiêu Miểu Tiên Tông.
Tất cả mọi người trong tu tiên giới, kể cả các tổ sư Nguyên Anh các tông môn, thậm chí là cường giả Hóa Thần, đều hết sức lạ lãm với cái danh tự này, cho tới khi một vị cường giả của Thiên Đạo Tông, phải đi lật xem vô số kể sách cổ, mới tra ra được một chút manh mối.
Phiêu Miểu Tiên Tông chính là siêu cấp bá chủ uy chấn tu tiên giới, của Huyền Thiên Đại Thế Giới, ở trong một cái kỷ nguyên trước nữa.
Từ góc độ nào đó, thì tu tiên giới hiện giờ, cũng là được truyền thừa từ đạo thống không hoàn chỉnh từ Phiêu Miểu Tiên Tông.
Di tích của Phiêu Miểu Tiên Tông hiện thế, khiến các thế lực khắp nơi đều rất phấn khởi, đan dược, pháp bảo, và công pháp tu hành của thời đại kia, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với bây giờ, bất kỳ một thế lực nào nhận được, đều sẽ nghênh đón một hồi bay lên.
Nhưng đáng tiếc là, Phiêu Miểu Tiên Tông cách hôm nay đã quá lâu, tất cả truyền thừa của họ đều đã biến thành tro bụi.
Linh dược bên trong bí cảnh bị thế lực khắp nơi tranh đoạt không còn, linh khí được tích góp trong vài vạn năm cũng bị tiêu hao hết, bí cảnh này, đã không còn giá trị quá lớn.
Trải qua các thế lực kiểm kê, phát hiện thu hoạch của bọn hoắn kém xa với tổn thất.
Bát kể là hai đạo Chính Ma, hay Thiên Đạo Tông, HOàng TRiều Đại Chu hay Yêu tộc, đích xác đã nhận được rất nhiều linh dược, nhưng Kim Đan Kỳ vất vả bồi dưỡng, lại vẫn lạc không ít ở bên trong bí cảnh.
Nhất là Thiên Đạo Tông, vì tranh đoạt tài nguyên tỏng bí cảnh, lần này họ phái tời đều là Kim Đan Kỳ tinh nhuệ, thực lực vị nào cũng là Kim Đan cửu chuyển.
Nhưng chẳng ai ngờ, hơn phân nửa những người này đều đã táng thân trong bí cảnh, ngay cả Thiếu Chưởng Giáo của bọn họ cũng vẫn lạc trong đó, đến bây giờ còn chưa bắt được hung thủ.
Lệnh truy nã Chu Thiên cũng bị Thiên Đạo Tông truyền đi khắp nơi tỏng tu tiên giới.
Phàm là người có thể cung cấp tin tức của Chu Thiên, đều sẽ nhận được ban thưởng vô cùng phong phú, Thiên Đạo Tông thậm chí còn hứa hẹn, chỉ cần có thể cung cấp tin tức tìm được Chu Thiên, cho dù là thân phận hay tu vi gì, cũng có thể nhận được vị trí trưởng lão của Thiên Đạo Tông, đồng thời đảm bảo sẽ thuận lợi kết thành Nguyên ANH.
Nếu là Nguyên Anh Kỳ, Thiên Đạo Tông sẽ cung cấp trợ giúp họ đến Hóa Thần.
Cấp bậc ban thưởng cỡ này là chưa từng có, nhưng có được nó cũng chỉ là trong mộng.
Bí cảnh nơi này còn đang không ngừng dung hợp cùng Đại Thế Giới, một tháng trôi qua, các vị trí khác nhau ở Nam Cương, lại xuất hiện vài nơi nối tiếp, Chu Thiên kia có khả năng đã sớm rời đi, mất tăm mất tích.
Mà với thực lực hắn đã bày ra kia, đừng nói chỉ là Kim Đan Kỳ, mà Nguyên Anh Kỳ gặp phải hắn, có khi còn chết chắc.
Di tích Phiêu Miểu Tiên Tông lúc này, đã biến thành đại bản doanh của Nhật Nguyệt Tông.
Mặc dù linh khí nơi này đã không còn nồng đậm như lúc trước, nhưng so với bên ngoài vấn tốt hơn rất nhiều, chỉ kém hơn những bí cảnh đỉnh cấp như bí cảnh Thiên Đạo, Côn Luân Động Thiên, hay Nga Mi động thiên, những đại tông môn kia chướng mắt nơi này, nhưng Lý Ngọc thì lại để cho đệ tử của Nhật Nguyệt Tông lưu lại nơi đây.
Hắn cũng không độc chiếm chỗ này.
Dù sao nơi này cũng là Nam Cương, Lý Ngọc cũng không cấm Yêu tộc ra vào, bọn họ có thế tới đây tu hành bất cứ lúc nào, không chỉ là Yêu tộc, mà nơi này cũng hoan nghênh đệ tử của hại đạo Chính Ma, cùng các loại tán tu...
Không tới một tháng, bí cảnh tĩnh mịch trước kia, liền biến thành một nơi sinh cơ bừng bừng, Lý Ngọc đã để Nhật Nguyệt Tông lập nên một cái phường thị bên trên một đỉnh núi, để thuận tiện cho bọn họ tiến hàng các loại giao dịch, ngoài ra hắn còn lạp xuống quy củ, bên trong bí cảnh cấm tư đấu, chỉ cần vào nơi bí cảnh này, vô luận là Chính Đạo, Ma Đạo hay Yêu tộc, đều phải để ân oán xuống bên ngoài, không thì sẽ bị trục xuất vĩnh viễn.
Nửa tháng trước, Lý Ngọc đã tiếp Khương Ly, Chu Tử Tuyền và Hứa sư tỷ đến đây.
Tổng thể mà nói, linh khí nơi này mặc dù kém hơn Côn Luân động thiên, nhưng chỗ linh tuyên ở trung tâm kia, lại là một địa phương tu hành tuyệt hảo, có thể tăng tốc độ tu hành lên gấp máy lần, một tháng nay, Yêu nữ và Tần sư tỷ đều một mực tu hành ở trong đó.
Tháng này Lý Ngọc cũng không nhàn rỗi, hắn vẫn luôn bế quan để tiêu hóa những nội dung trong đống ngọc giản kia.
Những cái ngọc giản kia đều là kết tinh trí tuệ, của vô số cường giả của kỷ nguyên đó, nếu không muốn nói là của cả một thời đại, cho dù là công pháp, Đan Đạo, Luyện Khí, hay TRận Pháp... đều đã đăng phong tạo cực, vượt xa trình độ của tu tiên giới hiện giờ.
Tin tức trong ngọc giản lại càng nhiều không kể xiết, hắn xem trọn vẹn một tháng, mà còn chưa xem hết được một phần trăm lượng tin tức đó.
Trong ngọc giản này ghi chép vê Đan Đạo, Lý Ngọc đã tìm thấy Phá Chướng Đan mà Ngô Thông đã nhắc đến trước đây, đan dược này có thể trực tiếp tăng tâm cảnh lên cho tu sĩ, nhưng đáng tiếc là, loại đan dược này là đan dược cấp sáu, còn cao hơn cả Dựng Anh Đan một cấp.
Điều này có nghĩa là, cho dù có tìm được đủ vật liệu, thì cũng phải cần đến Luyện Đan Sư lục phẩm, mới có thể luyện chế được.
Trên tu tiên giới hiện nay, chỉ có duy nhất một vị Luyện Đan Sư lục phẩm, đó cũng chính là lão tổ Phá Hư của Côn Luân, mà lão nhân gia người thì đã không có tin tức gì hơn trăm năm nay.
Còn theo ghi chép vê Luyện Khí bên trong ngọc giản này, hắn còn phát hiện ra phương pháp chế tạo Tiên Khí.
Ngũ đại tiên khí, quả nhiên có xuất xứ từ Phiêu Miểu Tiên Tông.
Vài cái Tiên Khí này có uy lực cường đại như vậy, cũng không phải do phương pháp luyện chế ra nó cao minh cỡ nào, mà là do vật liệu dùng để chế tạo ra những pháp bảo này, đều hết sức quý giá.
Theo ghi chép trong này, thì vật liệu của những món Tiên Khí kia, cũng không phải lấy từ thế giới này, mà tới từ vũ trụ bên ngoài.
Bản thân của mấy món Tiên Khí, hoàn toàn do những vật liệu vũ trụ kia chế tạo ra, mà mấy món hàng nhái, cũng đều được trộn lẫn những vụn vật liệu vũ trụ còn thừa, nên mới có uy năng vượt hơn hẳn những pháp bảo bình thường.
Lý Ngọc từ Tinh Các lấy được vài cái pháp bảo, chính là hàng nhái f1 cao cấp nhất trong đám hàng nhái.
Công pháp tu hành của thời đại kia, càng làm cho Lý Ngọc được mở rộng tâm mắt.
Có người tu pháp lực, có người tu thân thể, có người tu linh hồn, còn có người cảm thấy thân thể quá yếu, thậm chí còn đem linh hồn mình ký thác vào cơ quan khôi lỗi, thông qua không ngừng tế luyện khôi lỗi, để đề thăng thực lực của bản thân, cuối cùng phá vỡ hư không, phi thăng tại chỗ...
Lý Ngọc còn tìm được một quyển công pháp gọi là «âm dương quyết» được ghi trong này.
Âm Dương Quyết này và Âm DƯơng Ngũ Hành Quyết mà hắn biết giống nhau như đúc, xem ra Ngũ Hành Môn của kỷ nguyên trước là truyền thừa từ cái thuật này.
Người ngày xưa tu hành công pháp này, thiên phú bình thường không tốt, sau khi Nguyên Anh Kỳ, sẽ dùng một đạo tinh hoa Nguyên Anh, để tái tạo một cỗ thân ngoại hóa thân, đi luyện ngược năm cái linh mạch, tu công pháp khác biệt với thuộc tính của bản thể.
Có bản thể Nguyên Anh tương trợ, phân thân này đương nhiên có tốc độ tăng tu vi lên cực nhanh, cho tới khi bắt kịp với cảnh giới của bản thể.
Tới lúc cảnh giới của phân thân và bản thể đều cùng đạt tới ngũ linh mạch Hóa Thần, thì có thể đem Ngũ Hành Nguyên Thần dung hợp, trực tiếp tiến vào Phá Hư, thời điểm này lại đem linh hồn đồng nguyên, hai cái Nguyên Thần Âm Dương cùng dung hợp lại, có thể đạt tới cảnh giới Thiên Nhân.
Loại phương pháp này, tu tiên giả của hai cái kỷ nguyên đều biết rõ.
Đáng tiếc chính là, phương pháp làm phân thân lại không truyền xuống.
Làm sao dùng tinh hoa Nguyên Anh để tái tạo một cỗ thân ngoại hóa thân, trong ngọc giản kia nói rất cặn kẽ, chỉ cần tu hành một loại bí thuật phân hồn là được.
Mà loại phương pháp này, cũng không phải là đường tắt duy nhất để thành tựu Thiên Nhân.
Còn có thể sau khi Phá Hư, bỏ qua thân thể, lựa chọn cùng người khác hòa hợp linh hồn, mượn nhờ cơ thể của người khác, luyện ngược linh mạch, lại tu hành lần nữa, đem cơ thể mới này cũng đạt tới cảnh giới Phá Hư, hai đạo linh hồn sẽ triệt để dung hợp, cũng có thể tiến vào Thiên Nhân.
Chỉ là loại phương pháp này, đối với người hòa hợp linh hồn có yêu cầu rất cao, cần người hòa hợp linh hồn và người bị hòa hợp linh hồn có độ phù hợp cao, nên rất khó tìm kiếm được kí chủ phù hợp.
Lý Ngọc không khỏi nghĩ tới Chu Thiên. Hắn ngày càng cảm thấy, Chu Thiên hẳn là bị người khác hòa hợp linh hồn.
Nhưng người làm chuyện đó là Hóa Thần hay là Phá Hư, Lý Ngọc lại không xác định được.
Trên lý thuyết thì nếu cường giả cùng hắn hòa hợp linh hôn, phong ấn một phần lực lượng linh hồn, là có thể đồng thời tiến nhập bí cảnh cấp thấp, nếu là Nguyên Thần cấp bậc Phá Hư, thì lại càng đơn giản.
Phá Hư Cảnh cũng là Phá Hư Không, bọn họ là tu sĩ đã lĩnh ngộ được một phần lực lượng không gian, có thể "xuyên qua không gian" khác biệt, mà không bị hạn chế bởi lực lượng không gian.
Hai loại phương pháp này đều là đường tắt để thành tựu Thiên Nhân, nhưng ở Phiêu Miểu Tiên Tông, lại được xếp vào công pháp tâm thường.
Vì là phân thân hay hòa hợp linh hồn, đều phải mượn nhờ ngoại vật.
Còn có một loại phương pháp nữa, là lại mở thêm năm cái linh mạch ở trong thân thể, đem linh mạch mở rộng đến số lượng mười cái, trong đó năm cái luyện xuôi, năm cái luyện ngược, cuối cùng Ngũ Hành hợp Âm DƯơng, Âm Dương hóa Thiên Nhân.
Những vị thiên kiêu đỉnh cấp của Phiêu Miểu Tiên Tông ngày xưa, đều chọn tu luyện theo con đường này.
Lý Ngọc cũng là lần đầu tiên biết rõ, thì ra cơ thể người còn có thể mở được năm cái linh mạch nữa.
Nhưng mà sau khi cẩn thận nghiên cứu qua loại phương pháp này, hắn phát hiện ra con dường này căn bản không thể thực hiện được.
Nếu là dùng phân thân, hay hòa hợp linh hồn, chỉ cần tu vi đạt chauanr là được, ai cũng có thể làm được.
Nhưng mở thêm linh mạch, lại cần dùng đến một loại đan dược đẳng cấp cao.
Mà loại đẳng cấp này, cũng không phải là đẳng cấp của tu tiên giới hiện tại phân cấp, mà là đẳng cấp cao của cái kỷ nguyên trước đó phân cấp.
Đan dược có thể mở thêm linh mạch, là một loại đan dược tên là "Tạo Hóa Đan".
Vô căn cứ đắp nặn lên một cái linh mạch, gọi nó có diện dụng đoạt thiên tạo hóa cũng không khoa trương chút nào.
Cấp bậc của đan dược này là cấp bảy.
Cũng là loại đan dược cấp bảy duy nhất, yêu cẩu Luyện Đan Sư thất phẩm mới có thể luyện chế ra.
Đệ nhất nhân Đan Đạo của tu tiên giới hiện nay, là lão tổ Phá Hư của Côn Luân, cũng chỉ mới là Luyện Đan Sư lục phẩm, muốn luyện chế Tạo Hóa Đan này, chưa nói đến vật liệu, mà người luyện chế nó cũng phải có tạo nghệ Luyện Đan Sư thất phẩm, và có thực lực là cảnh giới Thiên Nhân nữa.
Nên tu tiên giới bây giờ, căn bản không có người có thể luyện chế ra loại đan dược này.
Lý Ngọc tổng hợp lại suy nghĩ một chút, nếu như hắn phải đi đường tắt, thì chờ đến sau khi Nguyên Anh, tu ra phân thân để luyện Âm Dương Quyết còn đáng tin hơn chút.
Một lúc sau, Lý Ngọc đi ra một tòa đại điện.
Trên quảng trường bị một cái trận pháp bao phủ, trong đó có hai bóng người đang chiến đấu kịch liệt với nhau.
Đây cũng là chuyện xảy ra mỗi ngày, nên Lý Ngọc cũng quen thuộc với nó.
Lúc này, ở bên trong trận pháp. Tần Khả Nhân đang tấn công từng đợt mạnh mẽ, Nam Cung Thiền thì đang luống cuống chân tay.
Nam Cung Thiên nhìn Tân Khả Nhân, trong mắt tràn đầy khó hiểu.
Không có đạo lý...
Lúc trước nàng còn có thể áp chết được Tần Khả Nhân, những ngày này cùng tu hành một chỗ với nàng ta, không có lý gì tu vi lại chênh lệch.
Nếu không phải nguyên nhân pháp lực chênh lệch, đó chính là tâm cảnh của nàng ta.
Nhưng tâm cảnh của Tần Khả Nhân, vì sao lại tăng lên nhanh hơn so với nàng?
Chính mình mỗi ngày quấn lấy Lý Ngọc thử đủ thứ mới mẻ, mở khóa đủ loại tư thế, mỗi ngày đều cảm nhận được tâm cảnh có biến hóa, mà Tần Khả Nhân kia chỉ ngồi không tu hành, chẳng lẽ nàng cũng lén lút tìm Lý Ngọc để "tu luyện”?