Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 306 - Chương 219: Thể Nghiệm Huyễn Cảnh (1)

Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (1) Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (1)Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (1)

Bên trong đại điện.

Lý Ngọc ngồi ở bên giường, chợt cảm thấy to cả đầu.

Đường tắt đi tới Nguyên Anh, quả nhiên không phải dễ đi, một giấc mộng dài bốn ngàn năm, khiến nhân cách của hắn gần như bị phân liệt.

Bản thân có Lò Càn Khôn giúp đỡ, mà hắn còn không cách nào phân biệt hư ảo cùng hiện thực, nên nói gì đến Tần sư tỷ.

Một màn vừa rồi đủ để nhìn ra, nàng còn đang đắm chìm trong ký ức của cuộc sống trong Sơn Hà Đồ.

Lý Ngọc nhìn về phía Tần Khả Nhân đang ngồi bên cạnh, nghiêm túc nói với nàng :"Sư tỷ, lời nói tiếp theo của ta, khả năng sư tỷ sẽ khó tiếp nhận, nhưng tất cả điều ta nói đều là thật, ngài nhất định phải nghiêm túc lắng nghe..."

Tần Khả Nhân gật đầu.

Lý NGọc thở một hơi thật sâu, rôi chậm rãi nói ra:"Những gì chúng ta trải qua trong ba ngàn năm kia, là ở trong huyễn cảnh, đều là giả, Sơn Hà Đồ căn cứ vào ký ức của chúng ta, tự hành thôi diễn, sư tỷ có thể coi như nó là một giấc mộng..."

Cho dù chính bản thân Lý Ngọc, cũng không thể nhất thời tiếp nhận sự chênh lệch to lớn này, nhưng hắn vẫn hạ quyết tâm, giải thích cho Tần sư tỷ một lần.

Tần Khả Nhân im lặng hồi lâu, sau đó nhỏ nhẹ nói :"Ta đã biết!"

Tu vi Phá Hư đỉnh phong bây giờ chỉ còn lại Kim Đan, nhân sinh bốn ngàn năm chẳng qua chỉ là một giấc mộng, cho dù là người có tâm chí kiên định như thế nào, cũng rất khó chịu đựng được đả kích như vậy.

Nhưng từ đầu đến cuối, biểu hiện của nàng đều rất tỉnh táo.

LÝ Ngọc cũng không cảm thấy kỳ lạ, bởi vì hắn biết rõ, nàng vẫn luôn tỉnh táo như vậy trong cả hơn ba ngàn năm kia.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, lại rơi vào trâm mặc.

Cho dù đoạn ký ức kia chỉ là ảo cảnh, nhưng trong lòng Lý Ngọc bây giờ, cũng không còn cách nào đối đãi Tân Khả Nhân như một người sư tỷ bình thường được nữa.

Cảm tình gần bốn ngàn năm, làm sao có thể dứt bỏ chỉ vì một câu "Ảo cảnh”?

Không biết qua bao lâu, Lý Ngọc mở miệng nói :"Chúng ta đi ra ngoài đi."

Tần Khả Nhân gật đầu :"Được!"

Hai người đứng lên, cùng đi ra phía ngoài điện.

Đến lúc đi tới cửa điện, Lý Ngọc bỗng dừng bước chân lại, cúi đầu nhìn về phía hai bàn tay vẫn đang nắm chặt nhau của mình và Tần sư tỷ.

Tần Khả Nhân cũng ý thức được điều gì, hai người chậm rãi buông tay nhau ra.

Cả hai kề vai sát cánh đi ra ngoài cửa đại điện, mọi người vẫn đang chờ ở đó.

Lý Ngọc nhìn về Hứa Khuynh Tâm và Bạch Thanh Ảnh, tâm tình phức tạp trong ánh mắt của hắn chỉ lóe lên một chút rồi biến mất, khôi phục lại sự bình tĩnh như cũ. Ánh mắt trong giây lát kia của hắn bao hàm quá nhiều cảm tình, khiến trong lòng Hứa Khuynh Tâm và Bạch Thanh Ảnh đều căng thẳng, thậm chí không hiểu sao còn có chút bi thương.

Trên mặt LÝ Ngọc nở một nụ cười, đi tới trước mặt bà lão tóc trắng, khom người nói :"Đa tạ tiền bối!".

Tu vi của bà lão này hắn hoàn toàn nhìn không thấu, loại tình huống này cho du hắn gặp cường giả Hóa Thần cũng không có, nên chắc chắn bà ấy chính là vị lão tổ Phá Hư của Nga Mi.

Nếu như không phải vừa nãy bà ấy ra tay, có lẽ hắn đã vác Yêu nữ và ba vị sư tỷ chạy trốn.

Nếu vậy, thì sẽ xấu hổ chết mất.

Trong huyễn cảnh, Lý Ngọc cũng có biết lão tổ Nga Mi, nhưng vì đó là do hắn tưởng tượng ra, nên nhìn cũng không giống vị tiền bối trước mặt này.

Bà lão tóc trắng nhìn hắn một cái, tò mò hỏi :"Các ngươi ở trong huyễn cảnh là Phá Hư rồi?".

LÝ Ngọc gật đầu.

Sơn Hà Đồ quả nhiên thần kỳ, tu vi của bọn họ trong hiện thực chẳng qua chỉ là Kim Đan, nhưng trong huyễn cảnh lại có thể cảm nhận đến cảnh giới mà mình chưa từng đến được, điều đó rõ ràng không phải được thôi diễn nên bởi ký ức của hắn và Tần sư tỷ, mà là do ý thức của chính Sơn Hà Đồ tự thao túng.

Bà lão tóc trắng lại hỏi :"Vậy nhóm các ngươi cuối cùng phi thăng không?"

Lý Ngọc lắc đầu, ở trong huyễn cảnh, tuy ba người bọn họ mặc dù đều có tu vi là Phá Hư dỉnh phong, nhưng cũng chỉ vừa mới chạm tới bình cảnh Thiên Nhân.

Bà lã tiếp tục hỏi :"Vậy các ngươi bỏ mình là do gặp phải cường địch?”

Lý Ngọc vẫn lắc đầu.

Bà lão nghi ngờ hỏi :"Vậy sao các ngươi lại đi ra?"

Lý Ngọc nhìn sang Tần Khả NHân, hỏi :'Khả Nhân, ngươi có còn nhớ được cái bàn tay khổng lồ kia không?”

Tần Khả Nhân gật đầu.

Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc một cái, khẽ lẩm bẩm trong lòng :"Khả Nhân?"

Bà lão lại hỏi :"Cái gì mà bàn tay khổng lồ?"

LÝ Ngọc đắm chìm vào trong ký ức, sau khi Khuynh Tâm và Thanh Ảnh hết thọ nguyên mà qua đời, hắn chán ghét cuộc sống tu tiên giới, nên dẫn theo Khả Nhân và Thiền Thiền quy ẩn thế tục, không hỏi chuyện tu tiên giới, cứ vậy mà trải qua một ngàn sáu trăm năm, tu vi cả ba người đều đã đạt tới Phá Hư đỉnh phong, lúc đó bọn họ còn dư những bốn trăm năm tuổi thọ, có cơ hội đạt tới Cảnh giới Thiên Nhân.

Nhưng bỗng một hôm, Lý Ngọc đang tu hành, thì đột nhiên trên trời giáng xuống một bàn tay khổng lồ, bao trùm tất cả bầu trời, cả ba người có tu vi Phá Hư đỉnh phong, vậy mà không có khả năng chống cự chút nào.

Sau khi bàn tay khổng lồ kia hạ xuống, thần thức hai người liền rời khỏi Sơn Hà Đồ để trở về cơ thể, huyễn cảnh thôi diễn cũng theo vậy mà kết thúc.

Bà lão tóc trắng kinh ngạc nói :"Còn có loại chuyện như vậy?"

Bà năm quyền quản lý Sơn Hà Đồ vô số năm, có hơn trăm vị thiên kiêu đã tu hành qua trong Sơn Hà Đồ, nhưng tới bây giờ, cũng chưa từng có ai gặp phải tình huống này, mà cũng chưa từng có ai có thể tu hành đến Phá Hư trong Sơn Hà Đồ. Một lúc sau, bà lắc đầu nói :"CÓ lẽ các ngươi lưu lại trong Sơn Hà Đồ quá lâu, khiến cho bản thân nó hao hết lực lượng thôi diễn, chỉ có thể cưỡng ép cho các ngươi đi ra, sau lần này, e là trong vòng năm mươi năm, Sơn Hà Đồ cũng không có cách nào thôi diễn lại lần nữa..."

Bà lão nói xong, thân thể cũng từ từ biến mất ngay trước mặt mọi người.

LÝ Ngọc tỏ vẻ trấn định, nhưng trong lòng đã thầm thở phào nhẹ nhõm.

May mà bà không nhắc tới chuyện lưu file.

Nếu để Hứa sư tỷ và Bạch sư tỷ cùng biết rõ những chuyện hắn đã làm với các nàng trong huyễn cảnh, hắn cũng không còn mặt mũi nào gặp các nàng nữa.

Chuyện trong huyễn cảnh, cũng không thể để Yêu nữ biết được.

Vì ở trong huyễn cảnh đó, lúc ở bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, hắn chọn cứu Tần sư tỷ chứ không phải nàng, mặc dù cuối cùng nàng vẫn tha thứ cho hắn, nhưng đó là bởi vì Lý Ngọc đã phải lấy lòng, dỗ dành nàng mất khoảng hai trăm năm...

Đương nhiên, cũng không thể để cho Chu Tử Tuyền và A Ly biết rõ, các nàng thậm chí còn không xuất hiện bên trong huyễn cảnh.

Ngay cả Trần Minh còn xuất hiện, thế mà không có các nàng, Lý Ngọc cũng không biết phải giải thích với các nàng thế nào cho phải.

Sau khi trở lại Ngọc Chân Phong, vừa bước vào trong phòng, Khương Ly và Chu Tử Tuyền đã không nhịn nổi hỏi hắn.

"Ngươi và Tần sư tỷ, rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì trong huyễn cảnh?"

"Vừa nãy ngươi muốn dẫn Hứa sư tỷ và Bạch sư tỷ đi đâu?"

"Hinh Nhi nói, ngươi còn ôm Bạch sư tỷ..."...
Bình Luận (0)
Comment