Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 307 - Chương 219: Thể Nghiệm Huyễn Cảnh (2)

Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (2) Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (2)Chương 219: Thể nghiệm huyễn cảnh (2)

Đối diện với ánh mắt của các nàng, Lý Ngọc chỉ có thể hàm hồ đáp :"Chuyện huyễn cảnh có thể đừng nhắc lại không, không thì có thể xuất hiện tình trạng trí nhớ hỗn loạn, nghiêm trọng hơn thì có thể bị điên...

Mặc dù Khương Ly và Chu Tử Tuyền vô cùng tò mò với chuyện hắn đã trải qua trong huyễn cảnh, nhưng nghe hắn nói nghiêm trọng như vậy, cũng đành không tiếp tục truy vấn nữa.

Chưởng Giáo Nga Mi cũng đã nói, chuyện trong Huyễn Cảnh là do Sơn Hà Đồ tự mình thôi diễn, cho dù là chủ nhân ảo cảnh cũng không thể khống chế, vì thế hỏi những vấn đề này cũng không có ý nghĩa gì.

LÝ Ngọc nhẹ nhàng ôm hai nàng vào lòng, ngửi được mùi hương quen thuộc, khiến lòng hắn cảm thấy bình yên lại.

Sau khi bình ổn tinh thần, tiếp nhận hiện thực, Lý Ngọc có thể từ từ cảm nhận được sự khác nhau của hai đoạn ký ức.

Ký ức thực tại và ký ức huyễn cảnh thật ra vẫn có sự khác biệt đôi chút.

Năm tháng trải qua nhìn như tương tự nhau, nhưng ký ức thực tại sẽ có ấn tượng sâu sắc hơn rất nhiều, thậm chí ký ức ba mươi năm thực tại của hắn, mặc dù trải qua trong huyễn cảnh mất ba trăm năm, nhưng vẫn không có cảm giác không phân biệt nổi thật giả.

Nhóm tổ sư Nguyên Anh phái Nga Mi, sau khi tỉnh dậy từ trong Huyễn cảnh, thì ký ức thực tại ngay lập tức đã chiếm cứ thượng phong, nên những gì bọn họ trải qua trong huyễn cảnh, sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với bọn họ.

Nhân sinh của Lý Ngọc và Tần sư tỷ ở thực tại trải qua chưa tới ba mươi năm, nhưng ở trong huyễn cảnh lại trải qua tận hơn ba ngàn năm, vì thế mới xuất hiện tình trạng ký ức ảo cảnh đè bẹp ký ức thực tại như vậy.

Lúc đứng sát Khương Ly và Chu Tử Tuyền, ký ức thực tại của Lý Ngọc từ từ rõ ràng, nhưng ký ức huyễn cảnh cũng không biến mất, dù sao thì dung lượng ký ức của hai bên chênh lệch quá lớn.

Hai đoạn ký ức, đang dùng một phương thức chậm rãi, từ từ dung hợp lại.

Lý Ngọc bây giờ tuy không phải là lão tổ Côn Luân có được tu vi Phá Hư, nhưng hắn cũng không phải là Lý Ngọc của mười tháng trước nữa.

Mọi thứ hắn trải qua trong huyễn cảnh, khiến tâm cảnh của hắn sinh ra ảnh hưởng không thể nghịch chuyển.

Giờ phút này, trong một đại điện nào đó ở Nga Mi.

Bạch Thanh Ảnh cùng ba chị em họ Triệu đang đi tới tòa đại điện này, quỳ xuống đất hành lễ với bà lão tóc trắng :"Gặp qua tổ sư!"

"Đứng lên đi!" một đạo lực lượng nhu hòa nâng các nàng dậy.

Bà lão tóc trắng phất tay một cái, Sơn Hà Đồ xuất hiện tại trong hư không.

Bà nhìn bốn người, nói ra :"Vốn định đợi thần trí của bọn hắn từ trong Sơn Hà Đồ đi ra, sẽ để cho nhóm các ngươi cùng vào trong đó rèn luyện tâm cảnh, nhưng không nghĩ tới bọn họ lại ở bên trong đó lâu như vậy, nên trong thời gian ngắn, Sơn Hà Đồ không có biện pháp thôi diễn tiếp, nhưng nếu như các ngươi có thể tiến nhập được vào trong thế giới của bọn hắn, thì có lẽ còn có thu hoạch nhiều hơn, so với chính các ngươi tự mình thôi diễn..." Những tình huống trước đây, thiên kiêu tu tiên giới chỉ có thể lưu lại mấy chục năm, nhiều nhất là mấy trăm năm ở trong Sơn Hà Đồ.

Nên những người tiến nhập Sơn Hà Đồ trong thời gian ngắn, đều chưa hẳn có thu hoạch quá lớn, chớ nói gì đến người chỉ xuất hiện trong huyễn cảnh của bọn họ.

Nhưng thế giới được bện nên từ ký ức của Tần Khả Nhân và Lý Ngọc thì khác, đó là một thế giới được kéo dài gần bốn ngàn năm.

Thời gian lâu như vậy, nên cho dù là người có liên quan cùng với bọn họ, tiến nhập ảo cảnh đó, cũng sẽ có thu hoạch không lồ, thậm chí còn cao hơn cả những người trực tiếp được Sơn Hà Đồ thôi diễn ký ức, mà chỉ có thể lưu lại trong đó mấy chục năm.

Hơn nữa, bọn họ bước vào thế giới đã được Sơn Hà Đồ thôi diễn qua, nên nó cũng không bị tiêu hao lực lượng gì cả, chỉ là ném một người vào đó thể nghiệm thêm một lần nữa.

Có thể nói, hai người Lý Ngọc và Tần Khả Nhân, dùng mười tháng để tạo nên một con đường tắt tăng lên tâm cảnh cho những người bên cạnh.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để tiến nhập vào thế giới thần thức của người kia, chính là những người có quan hệ hết sức thân cận với họ.

Triệu Hinh Nhi là người đầu tiên thử nghiệm, nhưng thần trí của nàng ngay lập tức đã bị Sơn Hà Đồ đánh văng ra bên ngoài.

Triệu Phán Nhi và TRiệu Liên Nhi cũng tiếp tục thử sau đó, nhưng cũng đều thất bại.

Trong lúc các nàng còn đang thất vọng, thì Chưởng Giáo Nga Mi đã an ủi :"Hiện thực là hiện thực, huyễn cảnh là huyễn cảnh, thế giới này được bện nên bằng ký ức của cả hai người, nên sẽ có khác biệt rất lớn so với hiện thực, các ngươi không xuất hiện ở trong đó cũng rất bình thường..."

Nói xong, Chưởng giáo Nga Mi nhìn sang phía Bạch Thanh Ảnh, nói ra :"Thanh Ảnh, ngươi cũng thử một chút!”

Bạch Thanh Ảnh khẽ gật đầu, lúc nãy Lý Ngọc hành động rất dị thường, cũng đã khiến cho nàng thầm hết sức tò mò, không biết mình có vai trò gì trong ảo cảnh của hắn.

Huống chị, loại cơ hội để tăng tâm cảnh lên này, nàng cũng không thể bỏ qua.

Bạch Thanh Ảnh khoanh chân ngồi xuống, Thần Thức rời khỏi cơ thể, tiến nhập vào bên trong Sơn Hà Đồ.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Sau ba giây, nàng vẫn ngồi xếp bằng ở đó.

Chưởng Giáo Nga Mi lộ vẻ hiểu rõ trên mặt, mở miệng nói :"Quả nhiên tiến vào!”"...

Ngọc Chân Phong.

Lý Ngọc vuốt ve an ủi Chu Tử Tuyên và Khương Ly một lúc, lại nghĩ đến còn có một người nữa đang lo lắng cho hắn, nên đi ra khỏi phòng, đi tới trong đình ngắm cảnh có Hứa sư tỷ và Yêu nữ đang ngồi đối diện với nhau, mỉm cười trấn an :"Yên tâm đi, ta không sao đâu!"

Ba chị em họ TRiệu từ đằng xa bay tới, đáp xuống bên cạnh Lý Ngọc, Triệu Hinh NHi u oán nhìn Lý Ngọc càu nhàu :"Sư huynh, trong huyễn cảnh của ngươi không có ba tỷ muội chúng ta sao?" Lý Ngọc chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn nhìn xung quanh một chút, lại vô thức hỏi :"Bạch sư tỷ đâu?"

Hỏi xong LÝ Ngọc mới ý thức được, ký ức trong huyễn cảnh vẫn ảnh hướng tới hắn.

Triệu Hinh Nhi đáp :"Tổ sư để cho thần thức của sư tỷ tiến nhập Sơn Hà Đồ, không biết mất bao lâu mới có thể đi ra ngoài, đúng rồi, trong huyễn cảnh sư huynh và sư tỷ có thân quen không?"

LÝ Ngọc nổi hết da gà, sau đó quay đầu nói với Chu Tử Tuyền và Khương Ly :"Ta chợt nhớ tới, còn có một chuyện gấp, chúng ta lập tức trở về Côn Luân đi!"

Chưởng Giáo Nga Mi bồng bềnh bay tới, xuất hiện ở ngay bên cạnh hắn, nói ra :“Đừng vội về, trong huyễn cảnh các ngươi còn có người nào thân cận, tốt nhất là những người đã cùng các ngươi trải qua thời gian khoảng hơn nghìn năm, những người này có thể nhân cơ hội cùng tiến nhập vào Sơn Hà Đồ để thể nghiệm nhân sinh của các ngươi, điều này cũng giúp cho bọn họ tăng tâm cảnh lên nhanh chóng..."
Bình Luận (0)
Comment