Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 308 - Chương 220: Xin Lỗi, Quen Tay!

Chương 220: Xin lỗi, quen tay! Chương 220: Xin lỗi, quen tay!Chương 220: Xin lỗi, quen tay!

Trong huyễn cảnh của Sơn Hà Đồ, trừ Bạch sư tỷ ra, đương nhiên Lý Ngọc vẫn còn người thân cận nữa...

Chung sống cùng Hứa sư tỷ hơn hai ngàn năm, ở cùng với Thiên Thiền gân bốn ngàn năm, nên quan hệ giữa bọn họ đương nhiên không thể dùng từ thân cận bình thường để miêu tả, mà là muốn thân bao nhiêu có bấy nhiêu, ... nhưng chuyện này có thể tùy ý thể nghiệm được sao?

Trong thực tại, Hứa sư tỷ là sư tỷ của hắn, nhưng trong huyễn cảnh lại là mối tình đầu của hắn, có lẽ do ký ức của Tần sư tỷ quấy nhiễu, nên Hứa sư tỷ hoàn toàn thay thế vị trí A Ly và Khương Tử Tuyền.

Thời gian hai nghìn năm làm đạo lữ, có rất nhiều hồi ức tốt đẹp, nhưng lại không thích hợp cho thiếu nữ quan sát cho lắm.

Vốn chỉ có hắn và Tần sư tỷ biết rõ chuyện này, chỉ cân sư tỷ không nói, hắn cũng coi như đã lừa gạt qua chuyện.

Nhưng nhìn ý tứ của Chưởng Giáo Nga Mi thì, rõ ràng là muốn đem chuyện này huyên náo cho mọi người cùng biết.

Vậy sau này bảo hắn làm sao mà làm người chứ?

LÝ Ngọc tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra, lắc đầu nói :"Ðã không còn!"

Chưởng giáo Nga Mi nhìn hắn, lắc đầu nói :"Thật không, bổn tọa không tin!"

Lý Ngọc kiên định gật đầu :"Thật ạ!"

Giống như bà nhìn ra quẫn cảnh của Lý Ngọc, Chưởng Giáo Nga Mi liền chủ động an ủi hắn, nói :"Đây chẳng qua chỉ là ảo cảnh mà thôi, mọi thứ trong huyễn cảnh đó chỉ căn cứ vào thần thức của hai ngươi mà suy diễn ra một loại khả năng, mọi thứ đều do Sơn Hà Đồ làm chủ, cũng không phải do ý thức của các ngươi chủ đạo, cũng không có nghĩa đó là ý nghĩ chân thực của các ngươi, vì thế ngươi không cần phải băn khoăn gì cả..."

Nàng nhìn sang chỗ chúng nữ KHương Ly, Chu Tử Tuyền, HỨa Khuynh Tâm, nói ra :"Hai đạo thần thức cùng chịu ảnh hưởng của Sơn Hà Đồ suy diễn, nên nhất định sẽ có rất nhiêu biến hóa không thể biết, ta nghĩ các ngươi đều có thể hiểu được, vô luận trong huyễn cảnh có xảy ra chuyện gì, các ngươi cũng không nên trách hắn..."

Khương Ly và Chu Tử Tuyền cùng gật đầu.

Ánh mắt của các nàng nhìn về phía Lý Ngọc, Chu Tử Tuyền chủ động nói :"yên tâm, chúng ta sẽ không trách ngươi đâu!"

Lý Ngọc còn đang do dự.

Lúc này, Chưởng Giáo Nga Mi lại mở miệng lần nữa :"Ngươi phải biết rằng, chuyện này đối với những người kia mà nói, là cơ hội hiếm có để tăng lên tâm cảnh, nó cũng liên quan trực tiếp đến việc ngưng kết Nguyên Anh của bọn họ, mọi thứ nên để tu hành làm trọng..."

Những lời này của Chưởng Giáo Nga Mi, khiến cơ thể Lý Ngọc chấn động.

Hắn nhìn Hứa Khuynh Tâm một cái, ở trong huyễn cảnh, tu vi của Hứa sư tỷ chính là bị đình trệ ở Hóa Thần Đỉnh phong, sau đó...

Chuyện này cũng trở thành nỗi đau nhức không thể nào quên của Lý Ngọc, suốt một ngàn sáu trăm năm về sau. Nếu như nàng có thế sớm Kết Anh tâm một trăm năm, có lẽ sẽ không có kết cục như vậy.

Giả sử, nếu có thể sửa chữa tương lai trong thực tại, vậy coi như hắn có xấu hổ chết mất, cũng không sao cả.

Nghĩ đến hình ảnh nàng nhắm mắt trút hơi thở cuối cùng trong ngực mình, Lý Ngọc giống như còn cảm nhận được tâm tình lúc đó của mình, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó nhìn sang phía Hứa KHUynh Tâm, nói ra :"Hứa sư tỷ!"

Hứa Khuynh Tâm hơi sững sờ, không tin chắc hỏi lại :"Ta?"

Người phải đi thể nghiệm trong Sơn Hà Đồ, đáng lẽ phải là hai vị sư muội chứ?

Lý Ngọc gật đầu, nhưng cũng không nói gì thêm.

Chưởng Giáo Nga Mi hỏi :*Còn ai nữa không?”

Lý Ngọc nhìn về phía Nam Cung Thiền.

Lần này Chưởng Giáo Nga Mi lại không nói gì, cơ hội thể nghiệm Sơn Hà Đồ là có hạn, đệ tử Nga Mi và Côn Luân đương nhiên được ưu tiên, nhưng vị này chính là Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, nếu nàng ta muốn tiến nhập SƠn Hà Đồ, cũng không phải là không được, nhưng chắc chắn cần Huyền Âm Giáo bỏ ra một cái giá.

Bà tiếp tục hỏi :"Còn ai nữa không?"

Lý Ngọc suy nghĩ một chút, nói ra :"Trong huyễn cảnh, ta còn gặp sư tôn và Chưởng Giáo nữa!"

Ở trong huyễn cảnh, làm bạn lâu nhất với hắn chính là Khả Nhân và Thiền Thiền, sau đó là Khuynh Tâm và Thanh Ảnh, tiếp nữa chính là sư tôn và Chưởng Giáo Nga Mi, bọn họ đều có tuyến nội dung cốt truyện trong huyễn cảnh, còn những người khác, đa phần đều là NPC*, có giao tập rất ít.

Chưởng giáo Nga Mi lắc đầu nói :"Dù sao đó cũng là thế giới của các ngươi, sau khi thần trí của các ngươi rời khỏi, có thể đi vào nơi đó, chỉ có thể là người có quan hệ thân cận nhất cùng các ngươi, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể đi vào, Vương Đạo Huyền là sư tôn của người, có lẽ hắn có thể..."

Lý Ngọc hỏi :*Chưởng giáo, ngài cũng không vào được sao?"

Chưởng Giáo Nga Mi lắc đầu nói :"Bổn tọa đã thử qua, không được."

Lý Ngọc cũng lắc đầu nói :"CHưởng giáo vào không được, vậy sư tôn của ta cũng không được."

Chưởng Giáo Nga Mi nhíu mày hỏi :”Vì sao?"

LÝ Ngọc nhìn bà, ung dung nói :"Trong huyễn cảnh của ta, các ngươi chính là đạo lữ như hình với bóng...

Chưởng Giáo Nga Mi nghe vậy thì sửng sốt, sau đó có chút xíu đỏ mặt mà rất khó nhìn thấy, lườm Lý Ngọc một cái nói ra :"Đây là cái ảo cảnh rách nát gì vậy, quả thực là suy diễn vớ vẩn..."

Lý Ngọc nhất thời im lặng.

Chẳng phải ngài nói là huyễn cảnh và thực thại khác biệt, rồi những gì diễn ra trong đó chỉ là suy diễn sao, bây giờ ngài lại trách huyễn cảnh suy diễn lung tung, nhìn phản ứng của Chưởng Giáo Nga Mi, Lý Ngọc cực kỳ hoài nghi, huyễn cảnh chắc chắn không thể lung tung suy diễn, ngài ấy và sư tôn nhất định có gì gì đó...

Không đợi Lý Ngọc nghĩ lại, Chưởng Giáo Nga Mi nói sang chuyện khác :"Còn có ai nữa, nói một lần cho xong." Khương Ly và Chu Tử Tuyên đều mong chờ nhìn về phía Lý Ngọc.

Hắn cúi đầu xuống, không dám đối mắt cùng các nàng, lắc đầu nói :"Đã không còn..."

Hai nàng lập tức sững sờ tại chỗ.

Trong huyễn cảnh của Lý Ngọc có Hứa sư tỷ. , có Bạch sư tỷ, có Nam Cung cô nương, nhưng lại không có các nàng?

Ba chị em họ Triệu nghe vậy, trong lòng cũng thư thái hơn rất nhiều.

Ngay cả hai vị tỷ tỷ cũng không xuất hiện trong huyễn cảnh, nên chuyện các nàng không xuất hiện trong huyễn cảnh, giống như cũng là chuyện có thể tiếp nhận được.

Nam Cung Thiền cảm thấy có chút đắc ý, nhưng mà nàng vẫn còn đang suy nghĩ, lúc này Lý Ngọc thế mà gọi tảng băng kia là "Khả Nhân!”

Khả Nhân cái đầu ngươi, các ngươi có thân như vậy sao?

Sau khi lấy lại tinh thân, ánh mắt của Chu Tử Tuyền biến thành u oán, Khương Ly cũng dẩu môi quay đầu đi.

Lý Ngọc vội vàng nói :'Các ngươi nói sẽ không trách ta...'

Lời nữ nhân quả nhiên không thể tin, hai nàng dẫn ba chị em họ Triệu đi dạo phố, cũng không để cho Lý Ngọc đi cùng.

Hứa sư tỷ bị Chưởng Giáo Nga MI dẫn đi, Tần sư tỷ đang sắp xếp lại ký ức trong phòng một mình.

LÝ Ngọc trở lại trong phòng, vừa ngồi xuống thì Yêu nữ đã từ bên ngoài tiến đến, nàng còn tiện tay đóng cửa phòng lại, đồng thời cài thêm một cái bình chướng cách âm, sau đó đi tới trước mắt Lý Ngọc hỏi :Ngươi và Tần Khả Nhân ở trong huyễn cảnh làm cái gì?"

Không chờ Lý Ngọc mở miệng, nàng lại hỏi tiếp :'Còn có, ngươi và Hứa Khuynh Tâm, Bạch Thanh Ảnh trong huyễn cảnh có quan hệ như thế nào?”

Hai vấn đề của nàng, đều đập trúng chỗ hiểm.

Nhưng Lý Ngọc cũng không trả lời, chỉ là lẳng lặng nhìn nàng.

Trong huyễn cảnh, hai ngươi dắt tay nhau qua bốn nghìn năm, chỉ cần một ánh mắt liền có thể hiểu rõ tâm ý đối phương, nhưng Lý Ngọc biết rõ, đoạn ký ức này khác với Tần sư tỷ, chỉ có hắn có được, trong thực tại thì Yêu nữ và hắn chẳng qua mới chỉ không gặp nhau trong mười tháng.

Trong ánh mắt Lý Ngọc ẩn chứa quá nhiều thứ, mờ mịt, thương cảm, cưng chiều, ... cảm tình bốn ngàn năm, gặp lại lại là hư ảo, nên tâm tình của hắn lúc này đang vô cùng phức tạp.

Nam Cung Thiền đối mắt cùng hắn, nhưng lại nhất thời giật mình.

Lý Ngọc đứng lên, dùng sức ôm nàng vào trong ngực, tiếp đó cúi đầu hôn xuống.

Cơ thể Nam Cung Thiền run lên.

Trước đầy đều là nàng dùng lý do tăng lên tâm cảnh, chủ động cưỡng hôn hắn, Lý Ngọc chỉ có thể bị ép buộc tiếp nhận, đây còn là lần đầu tiên hắn chủ động như vậy.

Mà nụ hôn này, cũng không quá giống những lần trước.

Ngay cả thân thể của nàng, cũng sinh ra một cảm giác khác thường.

Nam Cung Thiền rất nhang ý thức được, khác nhau ở chỗ nào. Đôi môi của nàng và Lý Ngọc vừa rời nhau ra, Lý Ngọc cúi đầu xuống, cả hai cùng kinh ngạc nhìn.

Lúc trước hôn nhau, tay Lý Ngọc đặt ở trên lưng của nàng.

Nhưng lần này, tay của hắn lại đặt ở chỗ khác.

Lý Ngọc cũng ý thức được vấn đề.

Ký ức thực tại và huyễn cảnh dung hợp, cũng khiến cho ký ức của hắn sinh ra một chút hỗn loạn.

Điều này khiến hắn không phân rõ được, giữa hắn và Yêu nữ đã tiến hành đến một bước kia chưa.

Bên trong huyễn cảnh, hai người làm oan gia hai ngàn năm, làm đạo lữ một ngàn sáu trăm năm, chuyện nên làm giữa đạo lữ thì trong một ngàn sáu trăm năm nó đều đã làm, mà có chừng mực như lúc nãy, đương nhiên không thể so được với huyễn cảnh...

Nhưng ở thực tại, chếch đi một chút xíu thôi, cũng thành chuyện lớn không thể vãn hồi.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của yêu nữ, hắn vội vàng di chuyển tay lên phía trên một chút, ngượng ngùng nói :"Xin lỗi, quen tay!"

Nhân vật không phải người chơi (NPC): là một thuật ngữ trong lĩnh vực trò chơi điện tử để chỉ những nhân vật được điều khiển bởi máy tính hoặc người chơi không phải là người chơi chính trong trò chơi. NPC thường được sử dụng để thể hiện các vai trò phụ, như nhân vật phụ, quân địch, hoặc nhân viên trong trò chơi.

NPC có thể được lập trình để thực hiện các hành động, tương tác với người chơi hoặc với nhau, và thường có vai trò quan trọng trong cốt truyện và trải nghiệm chơi của người chơi. Ví dụ, trong một trò chơi nhập vai, có thể có các NPC mà người chơi có thể gặp, nói chuyện, hoặc làm nhiệm vụ cùng với họ.
Bình Luận (0)
Comment