Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 309 - Chương 221: Thực Ảo Khó Phân (1)

Chương 221: Thực ảo khó phân (1) Chương 221: Thực ảo khó phân (1)Chương 221: Thực ảo khó phân (1)

Ngọc Chân Phong.

Nam Cung Thiền đỏ bừng mặt, đi ra khỏi căn phòng của Lý Ngọc, trên bờ mông còn truyền đến một chút cảm giác khác thường.

Một lúc sau, Lý Ngọc cũng đi từ trong phòng ra, vẻ mặt ưu sầu.

Bất cứ chuyện gì, đều có cái giá của nó.

Đường tắt tăng lên tâm cảnh trong Sơn Hà Đồ tuy rất nhanh, chỉ mười tháng mà có được kinh nghiệm sống của gần bốn nghìn năm, nhưng lại khiến ký ức của hắn hoàn toàn lộn xôn, câu nói lúc trước của Ngô Thông đã ứng nghiệm, Lý Ngọc mặc dù không điên, nhưng hắn cũng đã khó phân định rõ thực tại và huyễn cảnh.

Cứ coi như đại não của hắn cưỡng ép bản thân phân rõ, nhưng thân thể của hắn vẫn bảo trì thói quen trong huyễn cảnh.

Cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng tự mình chơi chết mình.

Nếu ngày nào đó, hắn theo bản năng mà duỗi tay ra với Hứa sư tỷ và Bạch Sư tỷ...

Tình cảnh đó, nghĩ đến thôi hắn cũng đã cảm thấy lúng túng.

Biện pháp tốt nhất trước mắt, chính là tạm thời giữ khoảng cách với các nàng, cho tới khi hắn hoàn toàn triệt để thoát khỏi di chướng của huyễn cảnh.

Nga Mi này tạm thời không thể ở lại được nữa, Côn Luân cũng bất tiện, Lý Ngọc tính đi Nam Cương trước, bế quan một thời gian, sắp xếp lại ký ức, cũng thuận tiện chuẩn bị các thứ để Kết Anh.

Hắn lưu lại một phong thư trong phòng, quyết định té trước để tránh đầu sóng ngọn gió.

Tình huống ở đây, thực sự hắn không thể ứng phó nổi.

Lúc lần nữa đi ra khỏi phòng, Lý Ngọc nhìn thấy Tần sư tỷ đang đứng ở trong sân chờ mình.

Lý Ngọc chùn bước, thế giới Huyễn cảnh được bện nên bằng ký ức của hai người họ, hắn đi rồi, Tân sư tỷ phải ở lại chịu trận một mình.

Ánh mắt hai người đối nhau, Lý Ngọc khẽ nhướng mày, Tần Khả Nhân khẽ gật đầu.

Năm tháng dài dằng dặc bên nhau, giữa bọn họ đã có một sự ăn ý khó nói thành lời.

Lý Ngọc vươn tay, Tân Khả Nhân cầm chặt tay của hắn, LÝ Ngọc vận chuyển Ẩn Tức Thuật, một đạo khí tức che chắn xuất hiện ở bên ngoài thân thể hai người, thân hình hai người cũng từ từ biến mất.

Rất nhanh, trong hư không truyên đến một tiếng kinh nghi.

Phương thức ẩn giấu hơi thở mà có thể dẫn theo người khác cùng nhau biến mất này, là hắn tìm hiểu được từ trong huyễn cảnh, vừa nấy thi triển theo thói quen, rõ ràng có thể dùng phát thuật đã từng sử dụng bên trong huyễn cảnh ra thực tại, mà không có gì trở ngại.

Nhưng trước mắt, LÝ Ngọc tạm thời còn chưa rảnh để nghiên cứu điều này.

Thừa dịp mọi chuyện còn chưa tới lúc khó xử nhất, hắn và Khả Nhân cứ chạy trước là thượng sách. ...

NGa MI.

Bên trong một tòa đại điện. Bên trên Sơn Hà Đồ bỗng lóe hào quang, Bạch Thanh Ảnh đang xếp bằng trên một cái bồ đoàn chậm rãi mở mắt.

Nhìn mọi thứ trong điện, ánh mắt nàng tràn đầy mờ mịt, theo bản năng quay đầu tìm thứ gì đó, nhưng lại không tìm được.

Triệu Hlnh Nhi tò mò hỏi :"Sao sư tỷ lại đi ra nhanh như vậy?"

LÝ sư huynh ở bên trong Sơn Hà Đồ tận mười tháng, còn sư tỷ chỉ ở trong đó hai ngày.

Chưởng Giáo Nga Mi nhẹ giọng giải thích :"Thời gian dài là do phải suy diễn ảo cảnh, Thần Thức của Thanh Ảnh tiến nhập huyễn cảnh đã có sẵn, nên cũng không cần phải suy diễn gì cả, đừng nhìn trong hiện thực mới chỉ qua hai ngày, nàng ở trong Huyễn cảnh, khả năng đã trải qua hai ngàn năm."

Triệu Phán Nhi có chút lo lắng hỏi :"A, vậy sư tỷ có bị lẫn lộn thực tại vào huyễn cảnh không?”

Bà lão tóc trắng ung dung nói ra :"Sẽ không, nàng không phải là chủ nhân ảo cảnh, chỉ là người ngoài đứng xem, nên ký ức trong huyễn cảnh cũng không ảnh hưởng quá sâu tới nàng."

Quả nhiên, sau giây phút mờ mịt ngắn ngủi, ánh mắt của Bạch Thanh Ảnh rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

Triệu Hinh Nhi hỏi :"Sư tỷ, ngươi thấy cái gì trong huyễn cảnh vậy?"

Bạch Thanh Ảnh há mồm ra, cuối cùng lắc đầu nói :"Đã xảy ra quá nhiều chuyện, cũng không biết nói từ đâu nữa.

Bà lão tóc trắng hỏi :"Ngươi ở trong huyễn cảnh qua bao lâu thời giàn?"

Bạch Thanh Ảnh suy nghĩ một chút, nói ra:"Đại khía khoảng hai ngàn năm!"

"Ngươi Hóa Thần?”

Bạch Thanh Ảnh gật đầu.

Bà lão tóc trắng xuất hiện vẻ mặt khác thường, nói ra:"bên trong huyễn cảnh mặc dù chỉ là do ý thức của Sơn Hà Đồ điều khiển, nhưng người tiến nhập ảo cảnh sẽ rất ít khi có tu vi cao hơn tu vi của mình trong hiện thực, hia người bọn họ chẳng qua chỉ là Kim Đan Kỳ, vậy mà có thể thành Phá Hư trong huyễn cảnh, ngay cả người ngoài đứng xem cũng có thể Hóa Thần, thật sự là không thể tưởng tượng..."

HÓa Thần bên trong Sơn Hà Đồ cũng không phải là Hóa Thần trong tưởng tượng.

Trên lý thuyết thì mặc dù chủ nhân ý thức không có tu vi cao khi thể nghiệm, nhưng ý thức của Sơn Hà Đồ lại biết được HÓa Thần , thậm chí Phá Hư là dạng gì cũng biết, loại thể nghiệm này sẽ giảm xuống độ khó rất nhiều, cho chuyện sau này bọn họ phá cảnh, từ Nguyên Anh, Hóa Thần rồi Phá Hư cũng vậy.

Để nghiệm chứng suy nghĩ, bà nhìn Bạch Thanh Ảnh rồi nói :"Ngươi phóng thích một đạo thủy tiễn cho †a xem một chút!"

"Vâng!"

Bạch Thanh Ảnh đưa tay ngưng tụ ra một mũi tên bằng nước, đánh vào mặt đất trên đại điện, lưu lại một vệt nước.

Nét mặt của nàng hơi ngẩn ra, đạo thủy tiễn này hình như không giống với trước kia nàng vẫn hay dùng.

Chưởng giáo Nga Mi càng lộ ra vẻ kinh sợ, đạo thủy tiễn nhìn như đơn giản này, tuy có uy lực không lớn, nhưng vận dụng pháp lực lại cực kỳ chỉ tiết, loại kỹ xảo vận dụng pháp thuật này, tu sĩ Kim Đan Kỳ căn bản không thể làm được, cho dù bà dùng tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, có thể phóng xuất ra một đạo thủy tiễn có uy lực mạnh mẽ hơn này gấp trăm lần, nhưng cũng không có loại kỹ xảo không để lãng phí một giọt pháp lực nào như này.

Trình độ và kỹ xảo này đã không còn quan hệ cùng thiên phú nữa, mà nó cần ít nhất kinh nghiệm ngoài ngàn năm sử dụng.

Trên mặt bà lão tóc trắng lộ ra vẻ hiểu rõ, thấp giọng nói :”tu vi Kim Đan Kỳ nhưng lại có kỹ xảo Hóa Thần sơ kỳ, nếu như Thần Thức của ngươi đủ mạnh mẽ, thì pháp thuật này sẽ càng hoàn mỹ, thực lực của ngươi trong huyễn cảnh, e là đã đến Hóa Thần đỉnh phong."

Mặc dù bà đã có tuổi thọ hơn ba nghìn, thấy nhiều vô số kể chuyện kỳ quái, nhưng cũng là lần đầu tiên thấy chuyện như này.

Trong vòng hai ngày, làm cho người Kim Đan Kỳ có được kinh nghiệm HÓa Thần Kỳ.

Cái này là công lao của Tiên Khí.

Chỉ là, trước Lý Ngọc và Tân Khả Nhân, chưa từng có ai khai phát ra loại năng lực này của Sơn Hà Đồ.

Bà nhìn vê phía Bạch Thanh Ảnh cười rạng rỡ, nói :"Vận khí của ngươi không tệ, có thể nói là chiếm lợi lớn theo bọn họ."

Bạch THanh Ảnh cúi đầu xuống, không biết nghĩ tới điều gì, mặt hơi đỏ lên.

Cũng không biết người nào chiếm được lợi nữa...

Triệu Hinh NHi¡ chạy đến bên cạnh nàng, ríu rít hỏi :"Sư tỷ, ngươi và Lý sư huynh xảy ra chuyện gì trong huyễn cảnh vậy?"

Sắc mặt Bạch Thanh Ảnh càng đỏ hơn, nàng cố gắng giả vờ lạnh nhạt nói ra :"Không có gì, chúng ta gặp phải nguy hiểm trong huyễn cảnh, cuối cùng ta bỏ mình..."

Triệu Hinh NHi à một tiếng, nói ra :"Bảo sao, khó trách Lý sư huynh lại khẩn trương với sư tỷ như vậy!"

Lúc này, trong lòng Triệu Hinh Nhi cũng thâm thở phào.

May quá, nàng còn tưởng là sư tỷ và Lý sư huynh kết thành đạo lữ trong huyễn cảnh cơ đấy.
Bình Luận (0)
Comment