Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 311 - Chương 222: Các Ngươi Đang Làm Gì Vậy?

Chương 222: Các ngươi đang làm gì vậy? Chương 222: Các ngươi đang làm gì vậy?Chương 222: Các ngươi đang làm gì vậy?

Trải qua mấy ngày vừa rồi, Lý Ngọc cảm thấy mình đã thoát khỏi sự ảnh hưởng của huyễn cảnh.

Cho đến khi hắn đi vào trong chỗ động phủ bí mật đã gặp trong huyễn cảnh này.

Lý Ngọc lại lâm vào mê mang.

Cùng là căn phòng đá như trong huyễn cảnh, ngay cả cách bày biện trang trí trong phòng, cũng giống nhau như đúc.

Thậm chí Lý Ngọc còn chẳng cần xem xét cũng biết rõ, Bên trong bình thuốc đặt ở phía ngoài bên trái tầng thứ hai của cái giá gỗ bên phải, có mười viên Phá Chướng Đan, còn mấy cái bình thuốc bên cạnh có mầu sắc giống nhau kia là mấy bình đựng Dựng Anh Đan, số lượng khoảng chừng mấy chục viên.

Bên trong những bình thuốc khác còn có Hồi KHí Đan dành cho Nguyên Anh Kỳ, và cả mấy bình "Cửu Chuyển Đan”, là đan dược có thể trực tiếp tăng tu vi của tu sĩ Kim Đan Kỳ lên, cùng loại với Thông Mạch Đan và Thác Mạch Đan.

Về phần những loại đan dược kiểu như Kim Linh Đan, Thác Mạch Đan, căn bản không xứng xuất hiện ở trên kệ thuốc.

Hắn sửng sốt hồi lâu, rồi thử thăm dò bước ra một bước.

Bên trong phòng đá, không có bất kỳ biến hóa nào.

Không giống với những di tích phía ngoài kia, cho dù là dao động rất nhỏ trong không khí, cũng khiến cho mọi thứ bị mục nát, còn mọi thứ ở nơi này đều hết sức ổn định, LÝ Ngọc cầm lấy một bình thuốc, sau khi mở nắp ra, thậm chí còn ngửi được đan hương nồng đậm.

Những đan dược này được bảo tồn hoàn hảo đến mức, khiến người ta cảm thấy nó dường như mới vừa được luyện chế ra.

Mà phẩm chất của những đan dược này đều cực cao, bên trên mỗi viên đan dược đều có năm đạo đan văn.

Rất hiển nhiên, chỗ động phủ bí mật này gân như độc lập với bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông bên ngoài, mọi thứ bên trong động phủ cũng không bị năm tháng tàn phá.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho những đan dược này có thể bảo tồn được lâu như vậy.

Sơn Hà Đồ thậm chí còn thôi diễn được cả điều này?

Sau khi suy nghĩ một chút, Lý Ngọc từ từ tỉnh táo lại, cũng nghĩ thông suốt một số chuyện.

Cũng không phải là thực tại và huyễn cảnh giống nhau, mà huyễn cảnh căn cứ vào thực tại để thôi diễn.

Sơn Hà Đồ vốn chính là Khốn Thiên Đồ, chính là Tiên Khí do Phiêu Miểu Tiên Tông chế tạo ra, nó biết được chỗ động phủ bí mật này tồn tại, lại căn cứ vào ký ức của Lý Ngọc, dệt nên nội dung cốt truyện Phiêu Miểu Tiên Tông xuất thế xong, những thứ bày ra bên trong huyễn cảnh, là Phiêu Miểu Tiên Tông mà nó biết, chứ không phải Phiêu Miểu Tiên Tông trong ký ức của Lý Ngọc.

Trong huyễn cảnh, chỗ động phủ bí mật này đã giúp hắn một đại ân.

Lý Ngọc không nghĩ tới, lần tu hành trong ảo cảnh này, vẫn còn thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.

Đã có những thứ Phá Chướng Đan này, A Ly và Tử Tuyền sẽ không cần lo lắng vấn đề tâm cảnh, chỉ cần đầy đủ tu vi, ăn một viên Phá Chướng Đan vào, liền có thể đột phá đến tâm cảnh cấp bậc Nguyên Anh, không cần phải tiến nhập Sơn Hà Đồ nữa.

Điều này cũng có nghĩa là, Hứa sư tỷ cũng không cần phải vào SƠn Hà Đồ thể nghiệm.

LÝ Ngọc vội vàng cất những bình thuốc này đi, rồi rời khỏi không gian này, lại nhanh chóng chạy ra bên ngoài bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, dùng linh loa liên hệ Khương Ly, hỏi :”A Ly, Hứa sư tỷ đâu?"

Giọng Khương Ly truyền từ trong linh loa ra :"Hứa sư tỷ ở bên cạnh ta, sao thế?"

Lý Ngọc thở phào nhẹ nhõm, nói ra :"Ngươi nói với Hứa sư tỷ là không cần đi thể nghiệm huyễn cảnh bên trong Sơn Hà Đồ nữa, ký ức huyễn cảnh sẽ ảnh hưởng đến ký ức thực tại, ta mới vừa phát hiện ra một cái động phủ bí mật ở trong bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, bên trong đó có đan dược tăng lên tâm cảnh..."

Khương LY lại nói :“Nhưng hai ngày trước Hứa sư tỷ đã từ trong huyễn cảnh đi ra rồi, bây giờ chúng ta đang chuẩn bị trở về Côn Luân, ngươi muốn tự mình nói với Hứa sư tỷ không?"

LÝ Ngọc lập tức nói :"Không cần, không cần..."

Cất linh loa đi, LÝ Ngọc ngồi thừ một chỗ.

Chuyện hắn lo lắng nhất, vẫn xảy ra rồi.

Nếu sớm biết có động phủ bí mật này, hắn cũng chẳng cần tiến nhập Sơn Hà Đồ làm gì, nhưng nếu không tiến nhập Sơn Hà Đồ, hắn lại không biết chỗ này lại có một cái động phủ bí mật...

Sâu thẳm trong hắc ám, dường như đã định trước hết thảy...

Lý Ngọc đi vào bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, lần nữa trở lại động phủ bí mật kia.

Diện tích căn phòng đá này không nhỏ, nhưng đồ vật cũng không quá nhiều, một loạt giá gỗ bên phải để từng dãy bình thuốc, lúc nãy Lý Ngọc đã cất đi.

Trong đó, tâng cao nhất của giá gỗ còn có mấy cái bình thuốc, nếu nhìn theo thứ tự sắp đặt thì chỗ đó hẳn là những đan dược có cấp bậc rất cao, chỉ có điều, bên trong đã trống không.

Giá gỗ bên trái, bày rất nhiều sách.

Lý Ngọc xem kỹ một chút, những quyển sách này đều liên quan đến công pháp, Đan đạo, luyện khí, phù lục, trận pháp, cơ quan thuật... , nội dung trong đó giống với những ghi chép bên trong ngọc giản, nhưng khác nhau ở chỗ, trên mỗi tờ đều có ghi chi chít chú giải và cảm ngộ, mà bút tích của tất cả trong đó cho thấy, đều xuất phát từ tay cùng một người.

Điều này nói rõ, chủ nhân của động phủ bí mật này ở vài vạn năm trước, chính là một vị thiên tài tinh thông toàn bộ các đạo tu tiên.

Mà có thể mở ra một cái động phủ ở chỗ cái pho tượng duy nhất trong Phiêu Miểu Tiên Tông này, thì địa vị của người này, nhất định cũng không thấp.

Rất nhanh, hắn lại nhìn thấy ở trên một mặt tường trong căn phòng, có một bức họa.

Bức họa này vẽ một thanh niên mặc áo trắng, dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn lãng, nhìn tiên phong đạo cốt, phiêu dật xuất trần.

Bức họa này không có bên trong huyễn cảnh.

Lý Ngọc chỉ nhìn bức họa này lần đầu tiên, đã cảm thấy hết sức quen thuộc, sau đó hắn mới phản ứng được, người thanh niên trên bức họa này, chẳng phải giống như đúc với bức tượng phía bên ngoài kia sao?

Nhưng mà, chỉ dựa vào bức họa này, cũng không thể kết luận, người trong đó là chủ nhân của động phủ này được.

Lý Ngọc nhìn bức họa một lúc, bỗng cảm nhận được lò Càn Không trong ngực truyền đến dao động khác thường.

Hắn cúi đầu nhìn nhìn, bên trong Huyễn Cảnh, lò Càn KHôn cũng chưa từng có biến hóa như này, nhưng khi đối mặt Sơn Hà Đồ và các món hàng nhái Tiên Khí, thì nó thường xuyên có phản ứng như này.

Giống như lúc này, lò Càn Khôn đang phản ứng cực kỳ mãnh liệt.

Lý Ngọc gần như có thể xác định, lò Càn Khôn chính là vật xuất hiện ở thời đại Phiêu Miểu Tiên Tông, rất có thể còn thuộc về Phiêu Miểu Tiên Tông, thậm chí hẳn còn có quan hệ nào đó với người thanh niên trong bức họa này.

Cái kỷ nguyên đó nhất định là có chuyện gì xảy ra, mới khiến cho Phiêu Miểu Tiên Tông cường đại như vậy lập tức biến mất, mà lò Càn KHôn cũng gặp trọng thương, gần như rách nát, tới bây giờ còn chưa chữa trị hoàn toàn.

Trong huyễn cảnh, hắn đã đem lò Càn KHôn chữa trị đến chín mươi chín phần trăm, nhưng ngay tại lúc nó chuẩn bị lành hẳn, thì bàn tay khổng lồ kia từ trên trời giáng xuống, sau đó hắn liền trở về thực tại.

Lý Ngọc cất hết đống sách kia lại, mấy thức này có tác dụng dẫn dắt rất lớn, đối với sự phát triển của tu tiên giới hiện nay, có thể để cho đệ tử Nhật Nguyệt Tông chậm rãi nghiên cứu.

Đồ vật trong phòng đá không nhiều lắm, rất nhanh, Lý Ngọc đã dọn dẹp sạch sẽ.

Xác nhận nơi này đã không còn vật gì hữu dụng, Lý Ngọc mới rời khỏi đây.

Đan dược phát hiện bên trong động phủ này, mặc dù chính hắn không cần sử dụng quá nhiều, nhưng lại rất cần thiết với những người khác, nhất là mấy bình đan dược có thể tăng lên tu vi của Kim Đan Kỳ.

Đan dược có thể trực tiếp tăng lên tu vi của Kim Đan Kỳ, tu tiên giới hiện tại không có, mà ngay cả một cái kỷ nguyên trước cũng không có.

Nhưng ở thời đại Phiêu Miểu Tiên Tông, có một loại đan dược tên là «Cửu Chuyển Đan», chỉ cần ăn một viên vào, là có thể tăng lên một chuyển của tu tiên giả Kim Đan Kỳ.

Trong ngọc giản Phiêu Miểu Tiên Tông, cũng có ghi chép đan phương của Cửu Chuyển đan này.

Loại đan dược này là đan dược cấp bốn đỉnh cao, thực lực trước mắt của Lý NGọc có cộng thêm Yêu nữ trợ giúp, cũng không có cách nào luyện chế ra.

Mà đan phương này Lý Ngọc cũng đã nghiên cứu qua, đan dược này thoạt nghe tên thì rất là lợi hại, có thể làm cho tu vi của tu tiên giả Kim Đan Kỳ nhảy lên một chuyển, nhưng cũng chỉ đến thế, vì tài liệu chính quan trọng nhất của nó, chính là Kim Đan của tu tiên giả, hoặc Yêu đan của Yêu tộc.

Trực tiếp luyện hóa KIm Đan của người khác, cũng có hiệu quả chẳng khác gì.

Khác nhau là, Cửu Chuyển Đan dùng Kim Đan làm tài liệu chính, một số linh dược trân quý làm tài liệu phụ, nên đối với năng lượng trong Kim Đan, là có sự lợi dụng rất cao, đại khái có thể tiết kiệm được hơn nửa lãng phí so với trực tiếp luyện hóa, là loại đan dược do Luyện Đan Sư đỉnh cấp của Phiêu Miểu Tiên Tông nghiên cứu chế tạo ra, nhằm giảm bớt lãng phí năng lượng.

Trong tay Lý Ngọc còn khá nhiều Kim Đan, mà còn đều là Kim Đan đỉnh cấp, chờ sau khi hắn NGuyên Anh, có thể luyện chế Cửu Chuyển Đan này.

Loại đan dược này, tài liệu chính quý giá nhất chính là Kim Đan, những linh dược khác đều có thể lấy được từ kho vật liệu của Nhật Nguyệt Tông. Lại thêm mấy bình đan dược hắn lấy được trong động phủ này, ít nhất cũng để cho tất cả mọi người bên cạnh hắn, có thể tu hành đơn linh mạch đến Kim Đan đỉnh phong.

Rời khỏi nơi này, trở lại chỗ tu hành, Lý Ngọc nhìn thấy một người đang cô độc đứng ở bên cạnh linh tuyền, thất thân nhìn dòng nước chảy.

LÝ Ngọc có chút lo lắng tình trạng của Tần sư tỷ.

Hắn có thể thoát khỏi ảnh hưởng của ký ức Huyễn Cảnh nhanh như vậy, không phải vì tâm chí của hắn kiên định cỡ nào, mà là bởi vì có lò Càn Khôn tương trợ, nhưng đối với Tần sư tỷ mà nói, tu vi Phá Hư đỉnh phong nháy mắt tụt về KIm Đan, hơn ba ngàn năm tu hành chẳng qua chỉ là một giấc mộng, đổi lại là yêu nữ, e rằng đã không chịu được đả kích này.

Lý Ngọc đi tới bên cạnh nàng, nhẹ giọng hỏi :'Sư... sư tỷ, ngươi không sao chứ?”

Tần Khả Nhân nhẹ nhàng lắc đầu nói :”Ta không sao!"

Mặc dù nàng nói vậy, nhưng nhìn nàng rõ ràng có chút tiều tụy, tóc tai cũng có chút lộn xộn, LÝ Ngọc theo thói quen vươn tay vén giúp nàng mấy sợi tóc đang lòa xòa trước mặt ra sau tai, Tân Khả Nhân cũng không né tránh, chỉ đứng yên tại chỗ.

Ánh mắt của nàng nhìn về phía Lý Ngọc, nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc này, cơ thể nàng đột nhiên run lên, ánh mắt cũng từ từ biến thành nhu tình.

Nghênh đón ánh mắt nhu tình đang ngập nước này của nàng, cơ thể Lý Ngọc cũng run lên, sự tỉnh táo trong đầu lập tức bị ký ức huyễn cảnh áp chế gắt gao.

Dưới sự áp chế của ký ức ba nghìn năm, ký ức ba chục năm của Lý Ngọc không chịu nổi một kích, bị đè bẹp ẩn vào sâu bên trong.

"Khả Nhân!"

"Ừm"

Lý Ngọc nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ của nàng lên, trong ánh mắt cũng đồng dạng toát ra tình ý của mấy nghìn năm.

Lò Càn KHôn trong ngực hắn không ngừng tuôn ra dòng nước ấm, nỗ lực thức tỉnh ký ức thực tại của hắn, nhưng tất cả suy nghĩ của Lý Ngọc lúc này, đều đã chìm sâu vào đôi mắt đẹp sâu thẳm như đầm nước kia.

Hắn nhẹ nhàng xốc khăn che mặt của nàng lên, Tân Khả Nhân cũng biết chuyện gì sắp xảy ra, chậm rãi khép đôi mi lại.

Ngay lúc hai đôi môi chuẩn bị tiếp xúc, một bóng người vọt tới từ đằng xa.

Nam Cung Thiền dùng tay chặn miệng Lý Ngọc lại, vừa vội vừa tức vừa xấu hổ, giọng nói kèm theo một sự khó tin, lớn giọng quát :'Các ngươi đang làm gì vậy?”
Bình Luận (0)
Comment