Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 312 - Chương 223: Nam Cung Thiền Nổi Giận

Chương 223: Nam Cung Thiền nổi giận Chương 223: Nam Cung Thiền nổi giậnChương 223: Nam Cung Thiền nổi giận

Trong lúc tư duy của Tần Khả Nhân và Lý Ngọc đang bị ký ức huyễn cảnh nắm quyền chủ đạo, khó kìm lòng nổi, thì Yêu nữ đột nhiên xuất hiện.

Cơ thể Tần Khả Nhân run rẩy, hai mắt mở to ra, ánh mắt có chút mê ly, nhanh chóng biến thành thanh tỉnh.

Sau khi ý thức được chuyện mới vừa xảy ra, sắc mặt của nàng trở nên đỏ bừng, không dám nhìn Lý Ngọc nữa, lại càng không dám nhìn Nam Cung Thiền, mà lập tức quay người bay vào trong một cung điện, rồi đóng cửa điện lại luôn.

Sau khi Tần sư tỷ rời đi, ký ức huyễn cảnh đang nắm quyền chủ đạo, cũng nhanh chóng rút đi như thủy triều.

Nhưng cả người hắn còn chưa lấy lại tinh thần sau cảm xúc dâng trào lúc nãy, Lý Ngọc quay sang nhìn Yêu nữ, lẩm bẩm hỏi :"Sao ngươi lại tới đây?"

Nam Cung Thiền tức đến mức thở hổn hển, cắn răng nói :"Làm sao, ta đến không đúng lúc, quấy rầy chuyện tốt của các ngươi rồi?"

Cái gì mà bế quan tu hành, nàng đến chậm xíu nữa thì hắn và Tân Khả Nhân đã hôn nhau rồi.

Bên trong huyễn cảnh nhất định có mờ ám!

Lý Ngọc bấy giờ mới hoàn toàn tỉnh táo, và ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.

Hắn vẫn là coi thường SƠn Hà Đồ.

Mấy ngày nay, hắn cho là mình đã hoàn toàn chế trụ được ký ức huyễn cảnh, nhưng chỉ mới đối mặt cùng Tần sư tỷ một cái, mà bức tường phòng ngự trong nội tâm của hắn đã bị đánh cho tan nát, lần nữa trâm luân vào trong ký ức huyễn cảnh.

Nhìn phản ứng của Tần sư tỷ, thì nàng cũng giống như hắn.

Hai người ở trong huyễn cảnh quá lâu, cùng nắm tay nhau đi qua gân bốn ngàn năm, có một só thứ, đã sớm khắc sâu vào trong linh hồn của bọn họ, không thể phai mờ.

Mà lúc này, ngoài vấn đề này ra, hắn còn một vấn đề trước mắt khó giải quyết hơn.

Yêu nữ đang khí thế hung hăng nhìn hắn, rõ ràng là bị tức giận đến cực điểm.

Lý Ngọc có thể hiểu được sự giận dữ của nàng.

Chuyện này đổi lại là hắn, hắn cũng nổi giận.

Bên trong ảo cảnh, trong thời điểm sinh tử, hắn đã buông bỏ nàng.

Đây là chuyện nàng quan tâm nhất.

Nhưng đó là do huyễn cảnh mà Sơn Hà đồ dệt nên, có thể trách hắn sao?

Đáng tiếc là, Yêu nữ sẽ không nghe hắn giải thích.

Sau khi Lý Ngọc sửng sốt vài giây, liền lập tức ôm đầu, khó khăn nói :'KHông được, ta chóng mặt quá..."

Nam Cung Thiền vẫn gằn giọng :"Đừng giả bộ, ngươi nói thật cho ta, các ngươi rốt cuộc đã làm cái gì trong huyễn cảnh?"

Lý Ngọc há miệng :"Ta...' Yêu nữ cũng không đợi hắn nói xong, mà bịt miệng hắn lại, rồi nói :"Ngươi không cần phải nói, tự ta đi xeml"

Dứt lời, nàng quay người bay thẳng ra khỏi đây.

LÝ Ngọc vươn tay, nhưng cũng không ngăn trở nàng.

Hắn hiểu rất rõ Yêu nữ.

Nếu không có được một cái đáp án xác thực, nàng sẽ vĩnh viễn không từ bỏ ý đồ.

Lý Ngọc nhìn cửa điện của Tần sư tỷ đang đóng chặt, lại nhìn bóng lưng yêu nữ đang bay đi, hành trình đến Nga Mi lần này, mặc dù không ít, nhưng cũng làm mọi thứ loạn cào cào.

A Ly và Tử Tuyền thì còn đỡ, hắn chỉ cần kiên nhẫn dỗ dỗ dành dành, chuyện này sẽ qua đi nhanh chóng.

Nhưng Tần sư tỷ, Yêu nữ, Hứa sư tỷ, Bạch sư tỷ... mọi thứ đều không thể trở về như lúc trước được nữa.

Bây giờ chính là thời điểm sóng gió nhất đời hắn.

NGa Mi tạm thời không thể đi.

Côn Luân cũng không trở về được.

Còn nơi này, hắn cũng không thể ở lâu nữa.

Bản thân hắn đã ngũ linh mạch Kim Đan viên mãn, không chỉ có tâm cảnh đầy đủ Kết Anh, mà Dựng Anh Đan cũng đãn chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể Kết Anh, nếu Kết Anh ở đây, không chỉ khiến không gian nơi này sụp đổ, mà chính hắn cũng sẽ bị lực lượng không gian gạt bỏ.

Quan trọng hơn chính là, Yêu nữ có thể trở về bất cứ lúc nào. ...

Nga MI.

Nhóm Khương Ly, Chu Tử Tuyền vốn đang chuẩn bị trở về Côn Luân, thì lại được giữ lại.

Ngay vừa nãy, Nga Mi nhận được Huyền Âm Giáo đưa tin, từ khi hai đạo CHính Ma kết minh, NGa Mi cùng các tông Ma Đạo vẫn có liên hệ thường xuyên, với Huyền Âm Giáo lại càng có hợp tác sâu hơn, rất nhiều bộ Tiên Y của Nga Mi đã được tiêu thụ ở thị trường Huyền Âm Giáo.

Huyền Âm Giáo muốn cho Thánh Nữ của họ tiến nhập vào trong Sơn Hà Đồ để trải nghiệm Huyễn Cảnh một lần, vì thế bằng lòng trả giá một viên Yêu Đan cửu chuyển, mà một số linh tảo linh dược nữa.

Sơn Hà Đồ là Tiên Khí của Nga Mi, cơ hội để tiến nhập Sơn Hà Đồ tu hành là hết sức quý giá, ngay cả rất nhiều thiên kiêu của Nga Mi còn không có loại tư cách này, nếu là vào mấy năm trước, HUyền Âm Giáo căn bản sẽ không mở miệng đề nghị, mà Nga Mi càng tuyệt đối không thể đáp ứng.

Nhưng theo hiệp ước hòa bình của hai đạo Chính Ma được ký kết, hai phái càng ngày càng hợp tác nhiều hơn, chuyện trước đây tuyệt đối không thể, thì bây giờ cũng đã biến thành có khả năng.

Huống chi, bên trong Sơn Hà Đồ, đã có sẵn thế giới suy diễn xong, chỉ cần cho nàng vào trong thể nghiệm một phen, cũng chưa hẳn là không thể.

Sau khi cao tầng Nga Mi trải qua thảo luận, liền đáp ứng yêu cầu của Huyền Âm Giáo.

Bên trong tòa đại điện nào đó.

Chúng nữ nhìn Nam Cung Thiền khoanh chân ngồi ở bên dưới Sơn Hà Đồ, biểu lộ trên mặt rất khác nhau.

Trong lòng của Khương Ly, Chu Tử Tuyền và ba chị em họ TRiệu, đều có mấy phần tò mò, không biết Nam Cung cô nương có thể tiến vào trong huyễn cảnh được hay không.

Ánh mắt của các nàng vừa theo dõi Nam Cung cô nương, vừa lén lút ngó Hứa Khuynh Tâm và Bạch Thanh Ảnh bên cạnh, các nàng không thể tiến vào thế giới của Lý Ngọc và Tần Khả Nhân ở trong Sơn Hà Đồ, nên cực kỳ tò mò trong đó rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì, mà khiến cho sau khi thần thức của hai vị sư tỷ đi ra khỏi đó, lại cùng không nhắc tới chuyện trong đó chút nào.

Nhìn cô nương đang im lặng nhắm mắt ngồi ở chỗ kia, hiển nhiên thân thức của Nam Cung Thiền đã tiến nhập Sơn Hà Đồ thành công, Hứa Khuynh Tâm và Bạch Thanh Ảnh liếc nhau, ánh mắt nhanh chóng dời đi.

Các nàng đương nhiên biết rõ chuyện gì đã xảy ra ở bên tỏng huyễn cảnh, ở trong đó, chính các nàng đã tự tay đưa bàn tay Lý Ngọc để chung một chỗ với Nàng ấy, và cả Tân sư muội nữa...

Mặc dù những năm sau đó xảy ra chuyện gì, các nàng cũng không biết, nhưng cũng không khó suy đoán.

Mấy ngày sau.

Hào quang trên Sơn Hà Đồ chợt lóe, đôi mắt của Nam Cung Thiền chậm rãi mở ra.

Ký ức cuối cùng của nàng, là một bàn tay khổng lồ hư ảo, từ trên trời giáng xuống, uy áp khiến vạn vật rung động kia, tựa hồ muốn phá hủy mọi thứ, tu vi Phá Hư đỉnh phong, ở dưới bàn tay lớn đó, cắn bản không chịu nổi một kích.

LÝ Ngọc nghênh đón bàn tay kia, muốn tranh thủ thời gian chạy trốn cho nàng và Tần Khả Nhân.

Nhưng hắn vừa tiếp xúc với bàn tay hư ảo đó, liền hình thân câu diệt, một giây sau, nàng và Tần Khả Nhân cũng vẫn lạc dưới bàn tay đó.

Tiếp đó, thần trí của nàng liền trở về cơ thể.

Nam Cung Thiền biểu lộ mờ mịt trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại sự tỉnh táo.

Nàng khác với Lý Ngọc và Tần Khả Nhân, vì nàng cũng không phải chủ nhân của Huyễn Cảnh, chỉ là người đứng xem ở ngoài, nên ký ức trong huyễn cảnh mặc dù cũng có chút ảnh hưởng với nàng, nhưng nhanh chóng bị ký ức thực tại áp chế, không để cho nàng lâm vào tình trạng lẫn lộn hư ảo và thực tại.

Ký ức mấy nghìn năm, lướt qua như lật sách trong đầu nàng.

Kỳ lạ chính là, trong năm tháng dài dòng kia, đa số ký ức đều khá mơ hồ, chỉ có ký ức khi ở cùng Lý Ngọc và Tần Khả Nhân, là đặc biệt rõ ràng.

Nàng hồi tưởng lại đầu tiên, chính là bàn tay khổng lồ hư ảo kia.

Tiếp đó là thời gian ở chung cùng Lý Ngọc và Tần Khả Nhân.

Rất nhanh, mặt của nàng từ từ trở nên đỏ ửng, lan từ tai xuống đến tận cổ.

Nàng thế mà... thế mà...

Kia... kia thật sự là nàng sao?

Hình ảnh trong ký ức đó đối với một thiếu nữ chưa trải sự đời mà nói, có tính trùng kích rất mạnh, Nam Cung Thiền cũng không phải là trang giấy trắng cái gì cũng không hiểu, nàng đã từng xem qua bí điển song tu lấy từ chỗ Lý Ngọc, những hình ảnh đó đều có trong sách.

Khiến cho nàng xấu hổ không chịu nổi chính là, những ký ức với Lý Ngọc trong đó, người chiếm giữ chủ động không phải hắn, mà là nàng. Trong lòng nàng vừa thẹn vừa giận, Lý Ngọc chết tiết, trong suy nghĩ của hắn, chẳng lẽ nàng chính là như vậy sao?

Hình ảnh về sau càng làm cho nàng hận không thể tìm một kẽ nứt và chui vào.

Nàng... nàng thế mà cùng Tần Khả Nhân đồng thời...

Theo ký ức không ngừng tràn về, nét mặt của nàng vừa thẹn vừa giận vừa tức vừa cười, Triệu Hlnh Nhi nhỏ giọng nói với Bạch Thanh Ảnh :"Sư tỷ, Nam Cung cô nương biểu lộ giống hệt sư tỷ lúc mới đi ra..."

Câu nói vô tình đó của Triệu Hinh Nhi, khiến cả Bạch Thanh Ảnh và Hứa Khuynh Tâm cùng đỏ cả mặt.

Không biết qua bao lâu, biểu lộ của Nam Cung Thiền liền trở thành ngốc trệ.

Móa, hắn rõ ràng chọn Tần Khả Nhân?

Chẳng lẽ chuyện lần đó khiến trong lòng hắn hối hận, cho nên mới làm ra một lựa chọn khác ở trong huyễn cảnh?

Khó trách hắn sẽ cầm tay Tần Khả Nhân, khó trách bọn họ tí nữa thì hôn nhau, hóa ra ở trong huyễn cảnh, Tần Khả Nhân mới là người mà hắn quan tâm nhất, nàng cũng không còn là Thiền Thiền quan trọng nhất của hắn nữa...

Nàng rời khỏi Nam Cương mấy hôm, hắn và Tần Khả Nhân còn không biết làm gì ở nơi đó.

Lúc này, ngoài sự tức giận bên ngoài, thì trong lòng nàng còn có hối hận.

Chẳng qua mới chỉ mười tháng không gặp Lý Ngọc, Tần Khả Nhân đã đến sau mà vượt lên trước, trong thực tại, Lý Ngọc là người của nàng từ đầu, mà ở trong huyễn cảnh, nàng trái lại trở thành người đến sau.

Một lúc sau, hai chiếc linh thuyên cất cánh từ Nga Mi, hướng đến biên giới Nam Cương phóng nhanh như chớp.
Bình Luận (0)
Comment