Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 313 - Chương 224: Kết Anh (1)

Chương 224: Kết Anh (1) Chương 224: Kết Anh (1)Chương 224: Kết Anh (1)

Nam Cương.

Di chỉ Phiêu Miểu Tiên Tông.

Ngô Thông nhìn Nam Cung Thiên và đám người Khương Ly Chu Tử Tuyền vừa chạy tới, lắc đầu nói ra :"Tông chủ tìm được một cái động phủ bí mật ở chỗ này, đã lấy được một chút đan dược thượng cổ, bây giờ đã đi bế quan chuẩn bị Kết Anh, không còn ở đây nữa."

Nam Cung Thiền sửng sốt một chút, giống như nghĩ đến cái gì, khẩn trương hỏi :"Tân Khả Nhân đâu?"

Một người chậm rãi đi từ trong một tòa cung điện đi ra.

Tần Khả Nhân nhìn nàng một cái.

Trong lòng Nam Cung Thiền thâm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần bọn họ không cùng nhau bỏ trốn là tốt rồi.

Nhìn Thần Khả Nhân, ánh mắt của nàng trở nên phức tạp, sau khi có thêm những ký ức trong huyễn cảnh, nàng cũng không biết phải dùng thái độ gì để đối đãi với nàng ấy nữa.

Một lát sau, nàng nhìn sang Ngô Thông hỏi tiếp :"Hắn bế quan chỗ nào?”

Ngô Thông lắc đầu nói :"Chỗ bế quan cụ thể ở đâu, tông chủ cũng không nói gì, có lẽ các ngươi có thể đi CÔn Luân xem một chút."

Nơi này chỉ là bí cảnh cấp ba, Lý Ngọc bế quan trùng kích Nguyên Anh, chắc chắn sẽ sẽ không lựa chọn chỗ này, rất có thể hắn sẽ trở về CÔn LUân, nhưng chúng nữ chạy về đến Côn LUân, lại phát hiện Lý Ngọc cũng không có ở Ngọc Tuyền Phong, mà NGọc Hư Phong cũng không thấy nốt.

Sau khi nghe ngóng vài nơi, mọi người mới biết được, LÝ Ngọc căn bản chưa từng trở lại đây.

Nam Cung Thiền cuối cùng không nhịn được, dùng linh hồn truyền âm, nhưng không có bất luận cái gì đáp lại.

Khương Ly và Chu Tử Tuyên lấy linh loa ra, nhưng cũng không có hồi âm.

Lúc Klm Đan trùng kích Nguyên Anh, cần một hoàn cảnh hết sức yên lặng, một chút quấy nhiễu nho nhỏ, đều có thể dẫn đến Kết Anh thất bại, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, vì thế mà lúc ngưng kết Nguyên Anh, đa số mọi người đều chọn một chỗ yên tĩnh, hoàn toàn đoạn tuyệt cùng liên hệ bên ngoài.

Xem ra hắn thật sự bế quan.

Hứa Khuynh Tâm và Bạch Thanh Ảnh chẳng hiểu sao cùng thở phào nhẹ nhõm, nếu Lý Ngọc thực sự xuất hiện trước mặt các nàng, các nàng cũng sẽ không biết nên nói gì cho phải.

Nam Cung Thiền xúc tích một quyền, cuối cùng lại đấm vào khoảng không, trong lòng khó chịu khỏi phải nói. ...

Nam Cương.

Ở trong Phiêu Miểu Tiên Tông lúc này.

LÝ Ngọc và Ngô Thông ngồi cạch chén rượu với nhau ở trong động phủ thần bí, Ngô Thông trêu hắn :"Nhiêu nữ nhân chính là phiên phức, ngươi nhìn ta và lão Trân xem, không dính phiền não như ngươi, sống khỏe rel"

LÝ Ngọc uống cạn chén linh tửu ngon do Yêu tộc tặng, cũng không phụ họa lời nói của Ngô Thông. Nhiều nữ nhân đúng là có chút phiên phức thật.

Nhưng cũng không thể vì ngại chút phiền phức này, mà bỏ đi hạnh phúc lâu dài.

LÝ Ngọc nhớ lại kiếp sống tu hành dài đằng đẫng của mình trong huyễn cảnh, cũng may có sự hiện hữu của các nàng, nên cuộc sống mới tràn đầy mầu sắc, nếu chỉ là một mình khổ tu, hắn cũng chưa chắc có thể tu hành đến Phá Hư đỉnh phong.

Chỉ là trước mắt, Lý Ngọc còn đang trong giai đoạn trước bình minh.

Bên trong huyễn cảnh, hắn phải dỗ dành Yêu nữ khoảng hai trăm năm, mặc dù hai trăm năm đó cũng không dễ dàng gì, nhưng sau khi dỗ nàng được rồi, lại chính là vô số năm hạnh phúc bên nhau...

Trên một vài chuyện, nàng còn chủ động hơn cả hắn, sau này hai người căn cứ vào thể chất của bản thân, tự nghĩ ra một bộ bí pháp song tu, phương pháp tu hành này cần điều kiện tiên quyết là, hai bên đạo lữ, một người tu hành ngũ linh mạch thuận, một người tu hành ngũ linh mạch nghịch, dưới sự kết hợp của Âm Dương, có thể tăng tốc độ tu hành lên một khoảng lớn...

Nói thế nào thì nói, hắn thật đúng là rất hoài niệm khi đó.

NGô Thông đứng nhìn bức họa trong phòng đá một lúc lâu, bỗng nhớ đến một chuyện, lại đi về ngồi đối diện với Lý Ngọc, hỏi hắn :"Chẳng phải nói là, sau khi Thần Thức tiến nhập SƠn Hà Đồ, trừ khi vẫn lạc trong huyễn cảnh, bằng không sẽ một mực thôi diễn cơ mà, về sau ngươi đi ra thế nào?"

LÝ Ngọc đáp rất rứt khoát :"Bởi vì ta hẹo chứ sao!"

Ngô Thông càng thêm tò mò, hỏi :"Ba người các ngươi đã là Phá Hư đình phong, cũng chỉ còn cách Thiên Nhân Hợp Đạo một bước ngắn, còn có ai là đối thủ của các ngươi nữa, chẳng lẽ gặp cường địch cảnh giới Thiên Nhân?”

Lý Ngọc lắc đầu nói ra :”Ta cũng không biết nữa, chỉ thấy được một cái bàn tay khổng lồ..."

"Bàn tay khổng lồ?" Ngô Thông ngẩn người, lại hỏi :"Là kiểu như thế nào?"

Lý Ngọc miêu tả qua cho hắn một cái, thực ra hắn cũng không biết kia là vật gì, chỉ là khi bàn tay khổng lồ kia xuất hiện, cho tới lúc Thân Thức hắn rời khỏi ảo cảnh, chỉ là mấy giây mà thôi.

Hắn nói ra suy đoán của lão tổ Nga Mi:"Có lẽ là do bọn ta lưu lại trong Sơn Hà Đồ quá lâu, đã tiêu hao hết lực lượng suy diễn của Sơn Hà Đồ, nên ý thức của nó ngưng tụ thành cái bàn tay khổng lồ kia, cưỡng ép trục xuất Thần Thức của bọn ta ra khỏi đó..."

"SƠn Hà Đồ muốn khu trục ý thức của các ngươi là chuyện quá đơn giản, việc gì phải phiên phức như vậy?" NGô Thông suy nghĩ một lúc, lại nói :"CÓ khả năng hay không, cái bàn tay khổng lồ kia cũng là ký ức của bản thân Sơn Hà Đồ, chuyện Phiêu Miểu Tiên Tông hủy diệt, có liên quan đến nó hay không?"

Lời nói của Ngô Thông, lại nhắc nhở Lý Ngọc.

Những ngày vừa qua, hắn bị những chuyện khác quấn thân, căn bản chưa cẩn thận suy nghĩ qua chuyện này.

Bàn tay khổng lồ kia chỉ nhẹ nhàng nhấn một cái, hắn có tu vi Phá Hư đỉnh phong, vậy mà không có lực hoàn thủ, lập tức hình thần câu diệt, một chưởng này có lực lượng, e là đã vượt qua cả Thiên Nhân.

Nếu quả thật có người như vậy tồn tại, thì chuyện Phiêu Miểu Tiên Tông biến mất, có lẽ cũng có một lời giải thích hợp lý...

Có lẽ bọn họ cũng không phải là dời tông đi chỗ khác, mà bị người ta đồ diệt toàn tông trong nháy mắt.

Như vậy cũng có thể giải thích được, di tích Phiêu Miểu Tiên Tông vì sao lại bảo tôn hoàn chỉnh như vậy, ngoại trừ tất cả mọi người đều biến mất ra, thì những vật sở hữ khác, đều còn nguyên vẹn trong vài vạn năm.

Phỏng đoán này không những giải thích được nguyên nhân Phiêu Miểu Tiên Tông biến mất, mà còn giải thích được luôn tình huống của tu tiên giới thượng cổ, bọn họ cũng giống như tình huống của Phiêu Miểu Tiên Tông, lúc phát hiện di tích, bên trong tông môn của bọn họ, tất cả còn nguyên, trừ con người.
Bình Luận (0)
Comment