Chương 52: Thăng tiến
Chương 52: Thăng tiếnChương 52: Thăng tiến
Lăng Vân Phong.
Lý Ngọc đưa ngọc bài thân phận ra cho đệ tử thủ vệ ở trước cửa, nói ra :”Ta đến tiến hành thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm."
Đệ tử thủ vệ nhìn thấy Lý Ngọc, cũng bật thốt lên tiếng sau giây lát sững sờ :"Đây chẳng phải là Lý sư huynh sao, ngươi vậy mà đến thi tuyển luyện đan sư nhất phẩm?"
Lý Ngọc cũng khá nổi tiếng ở trong tông môn, không nói toàn bộ đệ tử, nhưng nếu là Luyện Đan Sư thì gân như đều biết Lý Ngọc, dù sao hắn cũng là người duy nhất trong mấy trăm năm qua, đã liếc mắt đưa tình với nữ phụ trợ của mình trong vòng thi mấu chốt, sau đó còn phát ngốc rồi luyện ra mười viên đan dược cực phẩm.
Đệ tử thủ vệ nhiệt tình đưa Lý Ngọc đến chỗ thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm.
Nơi này là một tòa đại điện, nằm ở sườn núi của Lăng Vân Phong, lúc Lý Ngọc đi vào đại điện, nơi này còn có mấy bóng người, hẳn là đều đến tiến hành thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm.
Mọi người đưa mắt qua nhìn thấy Lý Ngọc, nhất thời nhỏ giọng nghị luận.
"Đây chẳng phải là thủ lĩnh thi đấu sao? Hắn cũng tới thăng tiến Luyện Đan Sư nhất phẩm à?"
"Có lẽ vậy, sau khi trở thành thủ lĩnh sẽ không thể tái tham gia thi đấu nữa, thủ lĩnh mỗi lần thi đấu đều thăng tiến nhất phẩm trong thời gian ngắn..."
"Thi đấu mới qua được mấy ngày chứ, xem ra hắn đã sớm có thể luyện chế đan dược cấp một.'...
Lý Ngọc ngồi nghỉ ở khu chờ đợi, phái Côn Luân nhiều nhất là Luyện Đan Sư, nên mỗi ngày đều có người tham gia thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm.
Phía trước đại điện có một loạt phòng đá, thỉnh thoảng lại có người ra vào trong đó.
Người đi vào đều mang vẻ mặt căng thẳng, người đi ra thì gần như chia thành hai kiểu, một kiểu là mang vẻ mặt tươi cười, còn một kiểu khác là ủ rũ, thất vọng, nhìn nét mặt thì cũng không khó đoán được kết quả thi tuyển của bọn họ.
Đan đạo học đồ thăng tiến thành công Luyện Đan Sư nhất phẩm, thì thân phận địa vị sẽ lập tức trở nên khác biệt, phụ cấp mỗi tháng từ một trăm linh tệ tăng vọt lên đến một ngàn, không chỉ có biệt viện của riêng mình, mà còn có cả thư ký riêng nữa.
Còn nếu lần này thăng cấp thất bại thì phải chờ một năm sau mới có thể tham gia thi tuyển lại.
Dù sao cũng là chuyện liên quan trực tiếp đến tương lai, nên vẻ mặt của mấy người đang chờ đợi cùng Lý Ngọc đều có một chút căng thẳng.
Chỉ có Lý Ngọc thì vẫn lạnh nhạt từ đầu đến cuối, đan dược cấp một hắn đã luyện vô số lần, thậm chí không thèm bật hack cũng có thể luyện được thoải mái, tham gia thi tuyển chỉ đơn giản vì nó là một cái quy trình bắt buộc phải trải qua mà thôi.
Nhìn bộ dạng ăn chắc này của hắn làm mấy người bên cạnh phải thổn thức không thôi.
Thủ lĩnh thi đấu có khác, đối với lần thi tuyển này chắc hắn cũng đã nắm chắc vượt qua rồi.
Lý Ngọc chờ khoảng hơn một canh giờ thì thấy một lão giả đi ta từ một cái phòng đá, hắn liếc mắt thấy trên ngực của trường bào lão đang mặc có thêu ấn ký lò đan có hai đạo đường vân, rõ ràng là một vị Luyện Đan Sư nhị phẩm. Lão giả đi tới cửa phòng đá, gọi to :“Người tiếp theo, Lý Ngọc."
Lý Ngọc đứng dậy, lão giả kìa nhìn kỹ hắn rồi mới nói :"vào đi!"
Mặc dù lão không theo dõi lần thi đấu này, nhưng chuyện về Lý Ngọc thì lão cũng biết rõ, lân đầu tiên gặp mặt mà nhìn thấy biểu hiện tự tin đó của Lý Ngọc, đã khiến cho lão thêm vài phần kính trọng.
Lý Ngọc đi theo vị luyện đan sư nhị phẩm này vào trong phòng đá, hắn quan sát sơ qua căn phòng, diện tích của nó không lớn lắm, đồ vật trang trí trong phòng cũng vô cùng đơn giản, có hai cái bệ đá, trên một cái bệ đá thì để bình ngọc, bát ngọc, còn trên một cái bệ đá khác thì để một cái lò đan cao chừng một xích.
Trên hai vách tường gần đó thì có hai cái giá treo, trên đó để đầy các loại linh thảo, linh dược.
Căn phòng chỉ có hai người, lão giả cũng không nói nhiều, chỉ hỏi hắn :"Quy tắc thi tuyenr Luyện Đan Sư nhất phẩm, ngươi đã biết hết rồi chứ?”
Lý Ngọc gật đầu, nói :'Luyện chế ba loại đan dược cấp một, mỗi loại đan dược được cung cấp ba phần vật liệu, yêu cầu luyện chế ra mười viên đan dược thượng phẩm."
Lão giả gật đầu :"xem ra ngươi cũng đã tìm hiểu qua, vậy ngươi chọn ba loại đan dược nào để thi tuyển?"
Lý Ngọc đã có kế hoạch từ trước, trả lời:'Hồi Khí Đan, Ích Cốc Đan, Bảo Nguyên Đan."
Lão giả nghe xong hơi bất ngờ, Hồi Khí Đan và Ích Cốc Đan là đan dược cơ bản là dễ luyện chế nhất trong đám đan dược cấp một, cũng là hai loại đan dược mà các học đồ nhất định chọn khi thi lên cấp, còn Bảo Nguyên Đan thì hơi khó luyện chế hơn một chút, nên rất ít người sẽ chọn loại này để thi tuyển lên cấp.
Nhưng mà lựa chọn loại đan dược nào để thi là quyền của thí sinh, nếu có thất bại thì cũng chỉ tự trách bản thân chọn không tốt, chẳng liên quan đến lão.
Lão chỉ giá để vật liệu và nói :"vật liệu luyện chế Ích Cốc Đan và Hồi KHí Đan đều ở bên trong, Bảo Nguyên Đan thì còn thiếu hai loại dược liệu nữa, để lão phu đi đi bảo người chuẩn bị, ngươi cứ luyện chế hai loại kia trước là vừa, bây giờ có thể bắt đầu luôn."
Thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm, thí sinh phải tự mình chọn lựa vật liệu cần thiết để luyện đan, nếu như một số người có thói quen để cho người khác chuẩn bị vật liệu thay mình, sẽ bởi vì không nhớ được các loại dược thảo mà gặp khó khăn ngay tại vòng này, thậm chí còn bị đào thải luôn, sang năm thi lại.
Nhưng vấn đề này lại không có độ khó gì với Lý Ngọc, dù sao hắn cũng làm đồng tử hái thuốc hơn chục năm, phân biệt dược thảo cũng coi như thiên phú bẩm sinh của hắn nữa.
"Thiên Tâm Thảo, Hàn Tuyết Tham, Thanh Linh Hoa, Bạc Hà Diệp, ..." hắn đi qua một lượt bên giá để thuốc, rất mau chóng gom đủ vật liệu cần dùng.
Quá trình chọn dược liệu này cũng không dễ, Lý Ngọc phát hiện ra cửa ải này cũng phải cần có bản lĩnh, rất nhiều loại linh dược có vẻ ngoài khá giống nhau, nhưng dược tính của bọn chúng lại hoàn toàn khác biệt, nếu như không hiểu rõ về dược thảo, có thể sẽ chọn sai.
Mà luyện đan là một quá trình yêu cầu hết sức chuẩn xác, một khi chọn sai dược liệu thì nhất định sẽ luyện chế thất bại.
Khó trách tỉ lệ thông qua thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm lại thấp như vậy, chỉ cửa ải này thôi chắc cũng loại không ít người.
Lão giả nhìn Lý Ngọc chọn xong vật liệu, khẽ gật đầu tán thưởng, có thể nhanh chóng chọn ra vật liệu cần thiết trong cái đám hoa mắt kia, thấy rõ hắn có kiến thức cơ bản rất vững chắc, cái này cũng là nền móng cần có của một luyện đan sư.
Đã tìm xong tất cả dược liệu, bước tiếp theo chính là chiết xuất và lấy đan dịch.
Quá trình này cũng không có vấn đề gì với Lý Ngọc, nhưng trong lòng hắn cũng phát sầu, dược liệu cấp một phẩm cấp không cao, nhưng đến lúc luyện chế đan dược cấp hai, rồi cấp ba, nhất định sẽ phải dùng đến dược liệu đẳng cấp cao làm chủ dược, đến lúc đó có thể hắn cần phải đeo bao tay đặc chế, nếu không linh lực của dược liệu có thể sẽ bị lò đan hút đi mất.
Nhưng đeo bao tay thì thao tác đôi lúc sẽ không được thuận tiện, vẫn phải bồi dưỡng tốt Chu sư tỷ làm trợ thủ, mấy chuyện đó sau này có thể để nàng làm thay.
Luyện chế đan dược cấp một, với Lý Ngọc mà nói thì có thể gọi là xe nhẹ đi đường quen.
Nếu hắn nghiêm túc luyện chế, mỗi lò sẽ cho ra mười viên đan dược, trong đó một nửa là thượng phẩm, một nửa là siêu phẩm, nhưng mà Lý Ngọc sẽ không làm như vậy, lò thứ nhất hắn chỉ luyện ra được sáu viên, trong đó có một viên siêu phẩm và năm viên thượng phẩm.
Lò Hồi Khí Đan thứ hai, hắn luyện chế được năm viên, ba viên thượng phẩm, hai viên siêu phẩm.
Bấy gờ, lão giả kia nói ra :"Ngươi đã luyện chế ra hai lô, có thể nghỉ ngơi mấy canh giờ rồi lại luyện chế loại đan dược thứ hai."
Lý Ngọc lấy chai Hồi Khí Đan ra và nói :"Không cần nghỉ ngơi đâu, ta có thể tiếp tục."
Mười viên Ích Cốc Đan, hắn cũng luyện chế hai lò mới đủ số lượng, thi tuyển chỉ cần qua là được, không nên thể hiện xuất sắc quá, nếu tông môn biết được xác suất ra đan của hắn là một lô mười viên, thì khi đó chỉ cấp cho hắn một phần vật liệu để luyện chế, hắn sẽ làm việc không công cho tông môn mà không được lợi ích gì nữa.
Luyện chế xong Ích Cốc Đan, hắn cũng vẫn không lựa chọn nghỉ ngơi mà tiếp tục luyện chế Bảo Nguyên Đan.
Lần này hắn dùng ba phần vật liệu, Luyện chế ra mười hai viên đan, bình quân mỗi lò ra được bốn viên, có điều phẩm chất đan dược không tệ lắm, trong đó có tám viên thượng phẩm và bốn viên siêu phẩm.
Lúc Lý Ngọc luyện đan, lão giả kia cũng âm thâm quan sát hắn.
Đối với vị vãn bối có thể tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân mà mọi Luyện Đan Sư đều tha thiết ước mơ này, trong lòng lão cũng rất tò mò.
Biểu hiện trong lần thi tuyển này của hắn không có gì đặc biệt kinh diễm, chỉ đạt tiêu chuẩn bình thường, cũng không tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, đan dược luyện chế ra thì có phẩm chất khá tốt, nhưng tỉ lệ thành đan lại không bằng đám thiên tài trong tông môn kia, cũng được coi là xuất sắc.
Nhưng mà có thể liên tiếp luyện chế bảy lô đan, mà chỉ tỏ ra hơi mệt mỏi, phần nghị lực này của hắn cũng coi như kinh người.
Lý Ngọc đem ba bình đan dược đặt trên bệ đá, hỏi lão gải :"Tiền bối, lợi hại không?"
Lão giả gật nhẹ đầy, nói :"Chúc mừng, từ giờ trở đi ngươi chính là Luyện Đan Sư nhất phẩm!"
Một lát sau, Lý Ngọc đi ra khỏi căn phòng đá này.
Không có gì bất ngờ, hắn đã thành công thông qua kỳ thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm.
Trong một tòa đại điện khác, Lý Ngọc đã mặc trên người một bộ chế phục mới, bộ đồ trước kia là chế phục của đệ tử, còn bộ đồ này là dành riêng cho Luyện Đan Sư nhất phẩm, trên ngực có thêu một đạo hoa văn xinh đẹp, đại biểu cho thân phận Luyện Đan Sư nhất phẩm của hắn. Trước một cái sa bàn to lớn, một vị đệ tử chấp sự đang giới thiệu với Lý Ngọc :"Sư huynh, ngươi có thể lựa chọn biệt viện ở mấy phong này để cư trú, Thanh Vân Phong thì đa số Luyện Đan Sư đều cư trú ở đây, ta cũng tiến cử ngươi chọn nơi này để cư trú, Triêu Dương Phong cũng không tệ, cư trú ở đây phần lớn là những người trẻ tuổi như sư huynh sư tỷ, bọn họ cũng có nhiều nghề nghiệp như Chế Phù Sư, Trận Pháp Sư, ... Đâ là Tử Vân Phong, ta không quá đề cử ngươi lựa chọn nơi này, vì cư trú ở đây hầu hết là mấy vị trưởng lão Trúc Cơ kỳ gần hết thọ nguyên..."
Lý Ngọc không do dự chút nào mà nói ra :"Chọn Tử Vân Phong!”
Hắn là Luyện Đan Sư, phần lớn thời gian đều vùi đầu trong luyện đan thất, xung quanh hàng xóm là ai, với Lý Ngọc, kỳ thực cũng chẳng có gì khác biệt.
Hắn cũng biết, những sư huynh tư tỷ còn ít tuổi kia, bất kể là Luyện Khí hay Trúc Cơ, đều là tộc nguyệt quang, tất cả linh tệ của họ đều dùng để mua đan dược tăng tu vi, làm gì có ai có thừa tiền mùa mua đan dược của hắn.
Còn những trưởng lão Trúc Cơ gần hết thọ nguyên kia thì lại khác, đa số bọn họ đều vô vọng Kết Đan, bắt đầu hưởng thụ nhân sinh, chính là khách hàng mục tiêu của Lý Ngọc.
Linh Tệ là thứ chết không thể mang theo, nên đối với người sắp hết thọ nguyên như bọn họ, không có bất kỳ giá trị nào.
Có tiền, hào phóng, là đặc điểm chung của họ.
Hơn nữa, Lý Ngọc cũng ưa thích nói chuyện phiếm cùng bọn họ hơn là những người trẻ tuổi, dù sao bọn họ sống cũng đã lâu, hơn hai trăm năm đời người, nên lịch duyệt cũng vô cùng phong phú, đôi lúc chỉ cần bọn họ tùy tiện chỉ điểm vài câu, cũng giúp hắn bớt đi một đống đường vòng.