Chương 58: Gặp lại yêu nữ
Chương 58: Gặp lại yêu nữChương 58: Gặp lại yêu nữ
Nghe được giọng nói đầy khí phách và quen thuộc kia, Lý Ngọc thở phào nhẹ nhõm.
Trong nháy mắt, sự an toàn lấp đầy cõi lòng của hắn.
Tôn trưởng lão như lâm đại địch, nhìn chằm chằm vào khoảng tối đen phía sau Lý Ngọc, trầm giọng hỏi :"Ngươi là ai?"
Cô gái áo đen bước ra từ đằng sau Lý Ngọc, đối mặt với cường giả Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong như Tôn trưởng lão, nhưng vẻ mặt của nàng không có bất kỳ dao động nào, lạnh nhạt và bình tĩnh.
Tôn trưởng lão huy động hết pháp lực trong người, hình thành một cỗ uy áp mạnh mẽ đánh về phía cô gái áo đen, nhưng nàng không nhúc nhích tí nào, ngay cả Lý Ngọc đứng phía trước đó cũng không chịu một chút ảnh hưởng nào.
Tôn trưởng lão thu hồi pháp lực lại vào trong người, nhìn cô gái áo đen kia một lúc rồi mới nặng nề phun ra hai tiếng :"Kim Đan..."
Lão nhìn cô gái rồi lại nhìn Lý Ngọc, trong đôi mắt vẩn đục ánh lên một chút như rõ ràng điều gì, giật mình nói ra :"Kim Đan kỳ ở tuổi này trừ vị kia ở Côn Luân ra thì cũng chỉ có Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo, ta đã hiểu bí mật của ngươi là gì rồi, thì ra ngươi chính là người của Ma Đạo, khó trách, khó trách..."
Trong ánh mắt của Tôn trưởng lão lúc này không còn sự điên cuồng nữa, mà là hâm mộ.
Mười chín tuổi Kim Đan, hai trăm năm mươi tuổi Trúc Cơ.
Đây chính là Tu Tiên.
Lão đã không thể làm gì Lý Ngọc nữa, chỉ chậm chạp về ngồi lại trên ghế xích đu, sau khi nằm xuống thì nhìn về phía Lý Ngọc, nói ra :"Coi như đây là lão phu cho ngươi bài học cuối cùng, trên đường tu hành, lúc nào cũng phải bảo trì cảnh giác ở trong lòng, vĩnh viễn, vĩnh viễn không được tin bất kỳ ai!"
Lời nói vừa dứt, một tia ánh sáng cuối cùng trong mắt lão cũng tắt đi.
Cơ thể khô gây như bộ xương nằm trên ghế xích đu, đã không còn tiếng động.
Cô gái áo đen thản nhiên nói ra :"hắn chết rồi!"
Lý Ngọc vẫn im lặng nhìn thi thể của Tôn trưởng lão, ánh mắt phức tạp.
Tôn trưởng lão thực sự đã từng đối với hắn rất tốt.
Trên đường tu hành, người từng rất tốt với mình, nháy mắt có thể lộ ra sát khí.
Bài học cuối cùng mà Tôn trưởng lão dạy hắn, Lý Ngọc sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.
Một lúc sau, Lý Ngọc lấy lại tinh thần, hỏi :"Cô nương, sao người tới đây?"
Cô gái áo đen liếc nhìn hắn một cái rồi nói "Ta đã tới nơi này nửa tháng rồi, nếu như không phải nhìn thấy ngươi trên quyển sách kia, thì tí nữa ta đã quên mất ngươi, không nghĩ ngươi lại thực sự vào được Côn Luân."
Lúc này Lý Ngọc không biết là nên mắng Tiêu Dao Môn kia tiếp, hay là cảm ơn họ mới đúng nữa.
Nếu như bọn họ không làm nên quyển sách kia, thì có lẽ yêu nữ này đã thực sự quên mất hắn, cũng sẽ chẳng quay về đây, sau này hắn coi như là biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay.
Nhưng nếu nàng không trở về đây, thì hôm nay có thể mình đã không may.
Sự tình nhân gian, họa phúc tương y. Cô gái áo đen cau mày nhìn Lý Ngọc, hỏi :"Ngươi đã vào được Côn Luân, mà tại sao không nói cho ta biết?"
"Lỗi của ta?" Lý Ngọc bĩu môi :"Cô nương chỉ nói là ta ẩn núp ở đây, cũng chẳng cho ta công cụ truyền âm thì ta biết thông báo cho cô kiểu gì? Hay chính ta bay qua đó báo cho cô? Một Luyện Khí Kỳ nho nhỏ như ta, có khi chưa nhìn thấy cô nương đã bị người trong Ma Đạo giết mất rồi..."
Cô gái áo đen câm nín, đây cũng là lần đầu tiên nàng sắp đặt nằm vùng, nên cũng chưa có kinh nghiệm gì cả, nàng suy nghĩ một chút rồi lấy một đôi vỏ sò từ trong nhẫn trữ vật ra, đưa một cái cho Lý Ngọc rồi dặn hắn :"Sau này ngươi dùng nó để liên hệ với ta, chỉ cần truyền pháp lực vào nó rồi nói ra, ta có thể nghe được trong vòng vạn dặm bên ngoài."
Cuối cùng Lý Ngọc cũng có vỏ sò thân kỳ của riêng mình, mặc dù mục đích sử dụng này hắn không có thích lắm.
Nàng là người trong ma đạo, nếu có chuyện liên hệ với hắn thì nhất định chẳng phải là chuyện gì tốt.
Bấy giờ nàng lại nhìn Lý Ngọc từ trên xuống dưới, hỏi :"Vậy ngươi rốt cục có bí mật gì mà lão già kia trước khi chết còn tò mò như vậy?"
Lý Ngọc :"Cái này...'
Thấy hắn do dự, yêu nữ phất tay áo, bảo :"Thôi thôi, ta cũng chẳng có hứng thú với bí mật của ngươi, ngươi đã vào được Côn Luân rồi thì sẽ có thể giúp ta làm được vài chuyện."
Lý Ngọc vội vàng nói :"Cô nương, ta mới chỉ Luyện Khí Kỳ..."
Yêu nữ nói :"Tần Khả Nhân, nàng rất nổi danh ở trong Côn Luân của các ngươi, ngươi biết nàng ta chứ?"
Lý Ngọc gật nhẹ đầu, đáp :"Có nghe nói, nhưng chưa thấy qua bao giờ."
Yêu nữ nói tiếp :"Cũng chẳng cần ngươi nhìn qua, chỉ cần ngươi nghe ngóng được nàng đột phá cảnh giới, hoặc làm chuyện gì, thì nói cho ta biết là được."
Lý Ngọc yên tâm, nàng cũng không giao cho hắn nhiệm vụ trọng đại nào, Tần sư tỷ và yêu nữ này đều là thiếu nữ thiên tài nổi danh, nên nếu sư tỷ có đột phá cảnh giới hoặc là trên người xảy ra chuyện gì đó, thì rất nhanh sẽ truyền khắp Côn Luân, yêu nữ này có lòng nghe ngóng thì cũng có thể thăm dò được, nên cái nhiệm vụ này cũng không tính là nhiệm vụ quan trọng gì.
Lý Ngọc cất vỏ sò vào nhẫn không gian, yêu nữ kinh ngạc nói :Xem ra ngươi lăn lộn ở Côn Luân cũng khá đấy, ngay cả nhân không gian cũng có luôn."
Lý Ngọc ngượng ngùng đáp :"Là có người tặng...'
Hắn cũng không muốn nói thêm về vấn đề này, quay sang nhìn thi thể đang nằm trên ghế xích đu, khẽ thở dài.
Yêu nữ nhìn hắn rồi lại nói :"Sau này ngươi cách mấy lão gần hết thọ nguyên ra xa một chút, bọn họ có chấp niệm rất sâu với trường sinh nên dễ bị tâm ma quấy nhiễu, chuyện gì cũng có thể làm ra được, nhưng mà lão cũng có một câu rất đúng, danh môn Chính đạo, chưa chắc đều đã là người tốt, trừ bổn cô nương ra, ngươi đừng dễ dàng tin bất kỳ kẻ nào, ta vất vả lắm mới đưa ngươi vào Côn Luân được, đừng có mà dễ dàng chết đi...
Lý Ngọc cũng tin tưởng, trên thế giới này, ngoại trừ Khương Ly và Chu Tử Tuyền, thì yêu nữ này có thể là người quan tâm đến hắn nhất.
Thế nên phải rèn sắt khi còn nóng, Lý Ngọc khẽ nói :"Nếu hôm nay không phải có cô nương ở đây, sợ là ta đã chết rồi, Tu Tiên giới thật sự là nguy hiểm khắp nơi, ngay cả người trong Chính Đạo cũng không đáng tin, thực lực của ta lại thấp như thế, gặp được nguy hiểm chỉ có thể ngồi chờ chết, nên cô nương có đồ vật gì dùng để bảo mệnh, có thể đưa ta bảy tám kiện, lần sau gặp phải chuyện như này ta còn có thể phòng thân...'
Yêu cầu này đúng là rất hợp tình hợp lý, nên yêu nữ nói :"Ngươi muốn đồ vật gì?"
Lý Ngọc chớp mắt :"Có Phù lục cấp bốn không?"
Nam Cung Thiền nghe xong cũng sửng sốt, sau đó thì tức giận nói :"Ngươi nhìn ta giống như có Phù lục cấp bốn không?"
Hắn thật đúng là dám mở miệng đòi Phù Lục cấp bốn cơ, uy lực khi nó phóng thích ra ngang với một kích của tu sĩ Nguyên Anh đấy, trừ phái Mao Sơn của Chính Đạo ra thì toàn bộ Tu Tiên giới này, có mấy người có thể luyện ra cái đồ chơi đó? Nàng cũng chỉ có một mảnh để bảo mệnh, sử dụng một lần thì toàn bộ pháp lực cũng bị hút khô, một cái phế vật Luyện Khí Kỳ nho nhỏ như hắn muốn hút khô mấy trăm lần sao?
Lý Ngọc lại đổi yêu cầu :"Không có phù lục cấp bốn thì thôi, vậy cô nương có Thông Mạch Đan không? Tùy ý cho ta mấy trăm viên cũng được..."
Yêu nữ cả giận, gầm gừ :"Mấy trăm viên, ngươi nghĩ nó là kẹo à?"
Nàng nhìn khuôn mặt đẹp trai này của Lý Ngọc, có chút khó tin.
Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, phát hiện ra hắn vừa thuận mắt, lại còn nhu nhuận nghe lời, mấy năm nay rút cục đã xảy ra chuyện gì mà một tên tùy tùng nghe lời như thế lại biến thành không biết xấu hổ như thế này?
Nàng lạnh lùng nói : "Thông Mạch Đan à? một viên cũng không có!"
Huyền Âm Giáo vốn không am hiểu luyện đan, Thông Mạch Đan ở Chính Đạo còn khan hiếm, chứ nói gì đến Ma Đạo, nàng đã là Kim Đan nên cũng chẳng dùng đến loại đan dược này, nên trên người một viên cũng không có.
Lý Ngọc bĩu môi nghĩ thầm, Thánh Nữ kiểu gì mà hỏi cái gì cũng không có, dứt khoát nói luôn :"Vậy cô nương tùy tiện cho ta món gì cũng được...'
Cuối cùng Nam Cung Thiền cho Lý Ngọc hai tấm phù lục cấp ba, như vậy sau này dù hắn có gặp được địch nhân có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có thể toàn thân trở ra, Lý Ngọc mặc dù không biết xấu hổ, nhưng những lời hắn nói vẫn có đạo lý, tu vi của hắn lại thấp như vậy, ở trong Chính Đạo tu hành chưa chắc đã an toàn bằng Ma Đạo, thôi thì cho hắn nhiêu đồ vật một chút cho thêm an toàn.
Hắn nhận lấy Phù Lục rồi lại hỏi :*Cô nương có Linh Dược niên đại cao không? Ta cầm đến tông môn để đổi Thông Mạch Đan, tăng lên thực lực thì sau này sẽ giúp cô nương thêm được nhiều việc hơn nữa..."
Nói đến tu hành, Nam Cung Thiền lại liếc Lý Ngọc một cái nữa, càu nhàu :"Ngươi lại còn tu hành năm cái linh mạch? Ngươi nghĩ người là Tân Khả Nhân à? có còn muốn Kết Đan hay không thế?"
Lý Ngọc thở dài nói :"ta mua đan dược ở tông môn, bị người ta lừa, tưởng là mua Thông Mạch Đan, không ngờ lão già đó lại bán cho ta Tụ Khí Đan, trước đó cũng chẳng ai nói cho ta biết là không nên đả thông nhiều Linh Mạch như thế, ta không nghĩ gì, cứ thế mà đem cả năm cái Linh mạch đả thông hất...'
Chuyện Lý Ngọc trải qua, làm cho vị yêu nữ Ma Đạo này cũng cạn lời, thôi thì dù sao hắn cũng là người của nàng, nên nàng vẫn an ủi hắn :"Không sao, năm cái linh mạch thì năm cái thôi, ngươi cứ tự mình tu hành trước, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi Kết Đan." Nói xong nàng lại lấy ra mười mấy cái cọng linh dược, đưa cho Lý Ngọc rồi dặn dò :"Mấy thứ này, ngươi bán riêng từng cái, đừng để người khác nghi ngờ..."
Lý Ngọc nhìn qua những linh dược này, tất cả đều được phong ấn trong hộp ngọc, nên phẩm cấp cũng không quá thấp, hẳn là có thể giúp hắn tăng lên một tầng tu vi nữa, nên cất đi rồi nói :"cảm ơn cô nương!"
Sau khi đưa mấy thứ cho Lý Ngọc, yêu nữ vẫn lo lắng không thôi, cuối cùng nói ra :"ta đã ở đây nửa tháng để chờ ngươi, nên bây giờ cần phải trở về, có chuyện gì thì dùng linh bối liên hệ với ta..."
Lý Ngọc vội vàng nói :"Cô nương từ từ đã, còn pháp khí gì tốt thì cho ta mượn sử dụng, ơ kìa, cô nương chớ đi...'