Chương 60: Tình báo của yêu nữ
Chương 60: Tình báo của yêu nữChương 60: Tình báo của yêu nữ
Lý Ngọc chờ một chút thì trong linh bối truyền ra một giọng nói quen thuốc :"Có chuyện gì?"
Âm thanh của nàng có chút lười biếng, không biết có phải vừa tỉnh ngủ hay không nữa.
Lý Ngọc hỏi :"Cô nương, Huyền Âm Giáo chúng ta có nội ứng ở mấy nơi như Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, và Ngũ Độc Giáo không?”
Bên kia linh bối, yêu nữ sửng sốt một chút rồi hỏi hắn :"Ngươi hỏi mấy thứ này làm gì?"
Lý Ngọc rất thành thật trả lời nàng :"Thông Mạch Đan ở phái Côn Luân mỗi tháng chỉ được mua ba viên, ta định nhận một ít nhiệm vụ để đổi lấy ban thưởng Thông Mạch Đan, có chút nhiệm vụ là săn giết mấy đệ tử Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông với cả Ngũ Độc Giáo, vừa nhận được không ít Thông Mạch Đan, vừa tăng lên địa vị trong tông môn nữa."
Yêu nữ có chút bất ngờ, hỏi hắn :"Thông Mạch Đan ở Côn Luân vì sao chỉ được mua ba viên mỗi tháng?”
Điểm chú ý của nàng thật kỳ quái, Lý Ngọc đành phải giải thích :"Lúc trước có một tên gia hỏa, ý vào chính mình có quá nhiều linh tệ, mua một lúc mấy chục viên Thông Mạch Đan khiến cho các đệ tử khác đều không mua được, họ rất bất mãn, nên ồn ào tới tận tông môn, sau đó thì tông môn liền hạn chế số lượng mua sắm Thông Mạch Đan..."
Kể xong hắn lại thử thăm dò :"Đều là đệ tử Ma Đạo, ta giết họ tông môn sẽ không tách tội chứ?"
Yêu nữ không thèm để ý chút nào, cười nhẹ :"Mấy tên đệ tử bình thường mà thôi, giết thì giết, hơn nữa bọn Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, Ngũ Độc Giáo gì đó cũng chẳng có tên nào tốt đẹp..."
Xem ra nội đấu ở bên trong Ma Đạo rất nghiêm trọng, Lý Ngọc hoàn toàn yên tâm, lại nói :"Nhưng mà ta không biết hành tung của bọn chúng..."
Yêu nữ thẳng thắn :"Ngươi muốn giết ai? Báo cái tên, ta giúp ngươi điều tra, có thông tin ta báo cho ngươi biết."
Nàng đã nói như thế thì có lẽ chuyện này có khả năng thành công, Lý Ngọc mừng thầm, vội vàng nói :*Cảm ơn cô nương, bọn họ là Luyện Hồn Tông Chu Thiên, Ngũ Độc Giáo Lưu Phong, và Khôi Lỗi Tông Triệu Long.......
Ba ngày sau.
Tử Vân Phong.
Trước cửa sân biệt viện số sáu mươi chín, Lý Ngọc đang chơi mạt chược cùng mấy vị hàng xóm già, trong tay thì đang ôm tiểu Bạch Hổ, còn Chu Tử Tuyền thì cũng mang một cái ghế ra ngồi bên cạnh xem hắn chơi.
Bỗng vẻ mặt Lý Ngọc khẽ động, đưa tiểu Bạch Hổ cho Chu Tử Tuyền, bảo nàng :"Ngươi giúp ta đánh nốt, ta chạy ra đây chút..."
Lý Ngọc nhanh chóng đứng dậy, mau chóng đi ra khỏi Tử Vân Phong, rôi chạy đến tận đỉnh núi lần trước ở ngoài Côn Luân.
Lý Ngọc lấy linh bối ra, rót pháp lực vào đó, lập tức nghe được âm thanh truyền ra :'Luyện Hồn Tông Chu Thiên đã lâu chưa trở về tông, hành tung cụ thể không biết, Ngũ Độc Giáo Lưu Phong mấy tháng này vẫn một mực ở trong Ngũ Độc Giáo mà chưa ra ngoài, Khôi Lỗi Tông Triệu Long thì bây giờ đang ở nước Thông Châu, có vẻ đang mưu đồ chuyện gì đó..." Lý Ngọc nghe xong liền nói :"Ta đã biết rồi, đa tạ cô nương!"
Ở phía bên kia linh bối, Nam Cung Thiền nhắc nhớ hắn :"Triệu Long kia có thực lực Luyện Khí tầng bảy, bên người hắn còn có hai cái linh thi, mỗi cái đầu là Luyện Khí tâng sáu, ngươi tự mình cẩn thận một chút."
Nói một câu công bằng, thì yêu nữ đối với hắn đúng là không tệ, sau khi Lý Ngọc cảm ơn nàng thêm một lần nữa thì đi tóm mấy thứ làm món ăn dân dã, đem trở về lại Côn Luân.
Đan dược tháng này hắn đã luyện xong, đan dược người khác đặt hàng thì liên hệ với Chu Tử Tuyền, nên dù bây giờ hắn có không ở trong tông thì cũng không làm gián đoạn công việc làm ăn buôn bán của mình.
sau đó hắn lại qua Thiên Trụ Phong, nhận mấy cái nhiệm vụ trên màn nước.
Trong đó có hai cái nhiệm vụ trừ yêu, một cái liên quan đến cương thi.
Mỗi lần xuống núi làm nhiệm vụ rồi về núi, đi đi lại lại như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng đối với đám đệ tử Luyện Khí Kỳ, có thể mất vài ngày, cũng có thể dài hơn, nên thường thì bọn họ sẽ không chỉ nhận một cái mà là nhận một lúc vài cái nhiệm vụ có địa điểm gần nhau để đi làm một thể.
Lý Ngọc vị trong tay có phi chu, nên tốc độ của hắn hơn gấp mấy lần các đệ tử khác tự ngự không phi hành, khoảng nửa ngày hắn đã tới nước Thông Châu.
Thừa dịp còn sớm, Lý Ngọc tranh thủ đi xử lý hai cái nhiệm vụ yêu vật làm loạn trước.
Nói là yêu vật, nhưng thực ra chính là những dã thú đã khai linh trí, thực lực còn kém hơn cả tiểu Bạch Hổ, bọn chúng bình thường chỉ dám tập kích chuồng nuôi gia súc, gia câm của thường dân vào buổi tối, cũng ngẫu nhiên sẽ tập kích người qua đường.
Loại yêu vừa mới khai hóa này, linh trí không quá cao, nhưng sức lực lại khá lớn, phòng ngự cũng rất mạnh, không phải là loại mà người bình thường có thể đối phó được.
Tại những địa điểm chúng nó thường qua lại, Lý Ngọc men theo dấu vết, nhanh chóng tìm được mục tiêu, đó là một con Rắn to dài hơn một trượng, và một con khác là Gấu Đen, xung quanh sào huyệt của bọn nó có dải rác xương cốt nhân loại còn chưa ăn hết.
Đối với loại yêu vật đã hại người này, không có cái gì thương cảm hết, Lý Ngọc dùng hai cái Hỏa Cầu tiễn chúng nó lên đường.
Sau khi bầu trời tối đen, hắn đi đến bên ngoài thành Thông Châu, thấy được rừng cây ngoài thành nơi này bị một mảng sương mù dày đặc bao phủ.
Theo dân chúng ở quanh đây kể thì nơi này vốn là một bãi tha ma, sau đó bị bỏ hoang, những ngày gần đây hay có thi thể bò ra từ trong những phần mộ kia, làm mấy tiều phu đi qua đó đều sợ hãi, sau khi họ báo cáo việc này với quan phủ, thì quan phủ đã ngay lập tức liên hệ với phái Côn Luân.
Người đã chết chắc chắn sẽ không phục sinh, nên nếu có thi thể bò từ trong mộ phần ra thì chỉ có thể là quỷ vật quấy phá, hoặc là thi biến thành tinh.
Tác hại của cái trước thì tương đối nhỏ, quỷ vật khống chế cơ thể đã chết thì hành động vốn vất tiện, cùng lắm chỉ dọa người một chút, còn nếu là Thi biến thành tinh thì phiên phức nhiều hơn, quỷ vật còn có chút nhân tính, Cương Thi thì hoàn toàn là quái vật khát máu, nên trước khi nó hút máu no nê, thì đi tới đâu, người và vật nuôi sẽ chết tới đó.
Lý Ngọc cũng không cho rằng đây là Cương Thi, mà chỉ là thi biến thành tinh bình thường.
Dù sao hắn cũng đã nhận được tình báo chuẩn xác từ yêu nữ, tên đệ tử Khôi Lỗi Tông kia lòng dạ độc ác, hung danh truyền xa, lúc này đang ở ngay tại Thông Châu, mà Khôi Lỗi Tông lại nổi danh với đào trộm mộ phần, và luyện thi.
Chuyện này có lẽ không đơn giản chỉ là trùng hợp.
Những tên đệ tử Ma Đạo này, tên nào cũng âm hiểm xảo trá, thích nhất là thiết lập cạm bẫy, phục kích đệ tử Chính Đạo, Lý Ngọc đã gặp qua không chỉ một lần.
Cũng may bây giờ hắn đã không còn là Lý Ngọc tay mơ như hồi ở Bạch Vân Quán nữa, đừng nói chỉ là Luyện Khí tâng bảy, mà cho dù là lão quái Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không gánh nổi ba tấm phù lục tam giai.
Lý Ngọc buông thần thức ra, rồi bước vào mảnh rừng cây này.
Lực lượng Linh Hồn của Luyện Khí Kỳ không mạnh, Luyện Khí Kỳ tâng chín thì phạm vi cảm giác đến cũng chỉ là ba trượng xung quanh bản thân, nhưng mà lực lượng Linh Hồn của Lý Ngọc thì lại vô cùng mạnh mẽ, pháp lực trong cơ thể thì vượt xa Luyện Khí tâng chín, nên hắn có thể cảm giác được mọi thứ trong khoảng cách gân đến mười trượng.
Trong khoảng cách này, dù gặp bất kỳ nguy hiểm nào, hắn cũng sẽ kịp phản ứng.
Trong rừng cây nồng đậm sương mù, dùng mắt thường chỉ nhìn được trong phạm vi khoảng ba trượng, Lý Ngọc men theo đường mòn chầm chậm tiến lên, đột nhiên thần sắc hắn khẽ động, liếc mắt về một chỗ phía tây.
Mặc dù sương mù đã che mất tâm mắt, nhưng hình như hắn vừa nghe thấy một vài âm thanh lạ.
Lúc này, cách Lý Ngọc khoảng vạn dặm.
Có ba thiếu nữ đang tựa lưng vào nhau thật chặt, vẻ mặt thì phòng bị với ba đạo thân ảnh ở trong sương mù phía trước.
Các nàng vốn đến du lịch ở Thông Châu, vô tình nghe được là nơi này có Cương Thi làm loạn, cảm thấy bản thân mình vốn là nhân sĩ Chính Đạo, nên định thuận tay vì dân trừ hại, thật không nghĩ đến là đúng lúc họ hợp sức chuẩn bị diệt được con cương thi này thì lại có ba tên này đột ngột nhảy ra.
Nhìn kỹ thì mới thấy đó không phải là ba người, mà là một người hai Thi.
Tên nam tử cao gầy ở giữa kia, có hai mắt hẹp dài, nhìn qua cũng không phải là hạng người lương thiện gì, đứng hai bên trái phải của hắn còn có hai thân ảnh, là một nam một nữ, sắc mặt đều trắng bệch không có tí máu nào, hai mắt vô thần, rõ ràng là hai cái linh thi.
Càng đáng giận hơn chính là, trên ngực áo của hai cỗ linh thi này , còn có một cái tiêu ký hình một thanh kiếm nhỏ.
Đây chính là sư huynh sư tỷ của phái Thục Sơn.
"Ngươi chính là người của Khôi Lỗi Tông!"
Mặc dù các nàng không phải là đệ tử của phái Thục Sơn, nhưng đệ tử Chính Đạo đều là người một nhà, nhìn thấy sư huynh sư tỷ của phái Thục Sơn bị luyện thành linh thi, ba thiếu nữ không thể che giấu được sự tức giận trong lòng nữa. Cùng giơ kiếm trong tay lên, truyền pháp lực vào rồi hướng thẳng đến tấn công tên đệ tử Ma Đạo Khôi Lỗi Tông này.
Nhưng mà chưa đợi các nàng tới gần, thì hai cỗ linh thi kia đã ngăn các nàng lại, một trước một sau, mười ngón tay như đao, đâm tới phía ngực của các nàng.
Boang... !
Móng tay mầu tím đen va chạm cùng trường kiếm, phát ra tiếng kim loại đụng nhau, hai cỗ linh thi vẫn đứng yên, còn ba nàng thì bị lùi lại phía sau mấy bước. Cơ thể linh thi được trải qua luyện chế thì cứng như tường đồng vách sắt, lực đạo lại rất lớn, tốc độ thì nhanh, thực lực có thể tương đương với Luyện Khí tâng sáu, chỉ mới một chiêu mà ba thiếu nữ đã ăn thiệt thòi nhỏ, nhưng không đợi các nàng điều tức, hai cỗ linh thi lại tập kích tới lần nữa.
Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm vang lên không ngừng, ba thiếu nữ bị hai cỗ linh thi ép tới cuống quýt, chỉ có thể phòng thủ.
Thực lực của ba nàng đều là Luyện Khí tâng năm, hợp kích lại thì cũng miễn cưỡng đối phó được với hai cỗ linh thi, may mắn đệ tử Nga My đều tiên võ đồng tu, chứ đổi lại là đệ tử phái khác chỉ am hiểu thuật pháp thì e là đã táng thân dưới tay của hai cỗ linh thi này.
"AI"
Lúc này, có một người trong ba nàng vô tình bị móng tay của con linh thi nữ kia căt bị thương, kêu đau một tiếng, mà vị trí vết thương trên cổ tay nàng cũng nhanh chóng biến thành mầu xám đen, lại còn có hắc khí lượn lờ trên đó nữa...
Thi độc Luyện Khí tâng sáu cũng không phải chuyện đùa, nàng lập tức vận chuyển pháp lực để chống lại thi độc, không để nó tiếp lục lan ra, nhưng như thế đồng nghĩa với bị loại khỏi vòng chiến đấu.
Ba người đấu với hai cỗ linh thi vốn đã miễn cưỡng, bây giờ lại ít đi một người, nên hai thiếu nữ còn lại nhanh chóng bị áp chế. , một người bị cắt qua cánh tay, còn một người thì bị đâm trúng bả vai, thế là cả ba người cùng bị ngã xuống đất, không thể động đậy, hắc khí cũng nhàn nhạt như ẩn như hiện trên khuôn mặt đẹp của các nàng,
Hai cỗ linh thi cũng tạm ngừng công kích, vị nam tử gầy gò kia đứng từ xa đánh giá dung mạo giống nhau như đúc của ba vị thiếu nữ, giọng nói đầy vui mừng :"Mặc dù không dẫn dụ được Luyện Đan Sư của phái Côn Luân, nhưng lại tới tam bào thai của phái Nga My, cũng coi như không uổng công một phen tâm tư của ta bố trí tỉ mỉ như vậy, các ngươi yên tâm, trước khi ta đem các ngươi luyện thành linh thi sẽ hầu hạ các ngươi thật tốt..."
Ba thiếu nữ nghe vậy sợ đến mặt không còn huyết sắc, một nửa là do thi độc lan tràn, còn một nửa thì bị hù sợ.
Nghĩ đến cảnh bị rơi vào trong tay của tên đệ tử Khôi Lỗi Tông này, không những bị làm nhục, còn sẽ bị luyện chế thành linh thi, một thiếu nữ sợ tới mức khóc thành tiếng.
Một thiếu nữ khác cắn răng an ủi :'Đừng khóc, đừng để cho người Ma Đạo chế giễu!"
Nghe được lời răn dạy của tỷ tỷ, thiếu nữ kia cắn chặt môi, nước mắt tràn đầy trong hốc mắt cũng không rơi xuống nữa.
Tên đệ tử Khôi Lỗi Tông kia mỉm cười nhìn các nàng, nói :”Tam bào thai xinh đẹp như vậy cũng hiếm thấy, những lão gia hỏa trong tông môn kia chắc sẽ rất thích, chờ luyện các ngươi thành linh thi rồi, nhất định sẽ bán được giá cao...'
Gã nói xong liền bước châm chậm về phía các nàng.
Nhưng ngay lúc này lại có biến cố phát sinh.
Mặt đất dưới chân gã bỗng nhiên mọc lên hai cái dây leo to khỏe, trói buộc lấy chân của gã lại.
Triệu Long hơi dùng sức, liên tránh thoát được dây leo trói buộc, uy lực của Đằng Mạn Thuật này cùng lắm chỉ trong khoảng Luyện Khí tâng ba, bốn gì đó, vừa rồi gã cũng cảm nhận được ba động của một đạo pháp lực Luyện Khí tâng ba.
Gã cười lạnh một tiếng, khinh thường nói ra :"Chỉ là Luyện Khí tâng ba cũng dám..." Lời còn chưa nói xong, thì một đạo kiếm quang đã chém tới trước mặt.
Triệu Long muốn cứng rắn đỡ lấy, nhưng lại cảm nhận được sự mãnh liệt, lăng lệ của đạo kiếm quang này thì tái mặt lại, nhưng đã không kịp tránh.
Nhưng lúc kiếm quang chạm đến thân thể gã, thì trên cơ thể của Triệu Long chợt lóe lên kim quang, hình thành một cái vòng bảo hộ, miễn cưỡng ngăn lại một chém này xong thì cũng vỡ vụn, kiếm quang bị rơi xuống đất, chém ra một cái rãnh sâu vài trượng.
Phù lục bảo mệnh đã không còn, Triệu Long nhìn khe rãnh sâu hoắm kia đến đứng hình.
Đây con mẹ nó thật sự là Luyện Khí tâng ba?