Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 63 - Chương 63: Số Đào Hoa

Chương 63: Số Đào Hoa Chương 63: Số Đào HoaChương 63: Số Đào Hoa

Ngọc Hư Phong.

Trong một tòa đại điện yên tĩnh, thiếu nữ mang mạng che mặt nhìn về một thiếu nữ khác đang chầm chậm bước tới, nhẹ giọng chào :"Đã lâu không gặp, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây thế?"

Bạch Thanh Ảnh nghe vậy cười cười, đáp :"Tới thăm ngươi một chút, không được à?"

Tần Khả Nhân cười khẽ một tiếng, nói :" Ngươi cũng không phải là người tự dưng đến nhà người khác, nếu như không có việc gì đó."

"Chậc, một năm không gặp thôi mà ngươi nói chuyện vẫn không nhường nhau câu nào." Bạch Thanh Ảnh vừa ngồi xuống đối diện nàng, vừa lắc đầu chịu thua.

"không phải ai cũng có thiên phú như ngươi, bọn ta ngay cả thời gian tu hành cũng không đủ, làm gì có thời gian mà chạy lung tung chứ, lần này là ta nhận lệnh của sư tôn, tới nhà một vị sư đệ ở Côn Luân này để cảm ơn, tranh thủ tới thăm ngươi luôn, cũng may nhờ vị sư đệ này ra tay giúp đỡ, nên ba vị sư muội bướng bỉnh của ta mới không rơi vào tay của Ma Đạo, à đúng rồi, vị sư đệ này tên là Lý Ngọc, ngươi có từng nghe qua chưa?”

Tần Khả Nhân gật đầu, nói :'Đã từng nghe qua!"

Hai tháng này, tân số cái tên Lý Ngọc bị nhắc đến ở Côn Luân nhiều đến mức, nàng thanh tu ở Ngọc Hư Phong này cũng không ít lân nghe qua.

Bạch Thanh Ảnh chỉ thuận miệng hỏi như thế, nghe được đáp án của Tần Khả Nhân liền kinh ngạc :"Ngươi biết thật à?"

Người bạn thân này của nàng, từ trước đến giờ chỉ một lòng tu hành, không quan tâm chuyện khác, vậy mà cũng biết đến một vị đệ tử bình thường ở Côn Luân.

Tần Khả Nhân dường như hiểu được Bạch Thanh Ảnh đang nghĩ gì, liếc nàng ta một cái rồi nói :"Sao ta lại không thể biết? Hắn là thủ lĩnh thi đấu đan đạo lần trước, nghe nói còn tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân ở ngay trong lúc thi đấu đấy..."

"Cảnh giới Thiên Nhân!"

Lần này thì Bạch Thanh Ảnh thật sự kinh ngạc rồi, nàng chỉ biết là có một vị sư đệ ở Côn Luân đã cứu ba vị sư muội của nàng, lần này nghe lệnh sư tôn đến đây đưa tạ lễ cho hắn, cũng không biết chuyện khác nữa.

Tần Khả Nhân thản nhiên nói tiếp :'Bọn họ nói như vậy, còn có một vị sư muội ở bên Thúy Vi Phong được hắn chỉ điểm, cũng tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, ngươi cũng là Luyện Đan Sư, vậy cảnh giới Thiên Nhân cuối cùng là cái gì?"

Nàng nghe đệ tử Ngọc Hư Phong bàn tán về cảnh giới Thiên Nhân này suốt, nhưng vì nàng cũng không phải là luyện đan sư nên cũng không rõ lắm về cảnh giới này, lần này gặp được Bạch Thanh Ảnh nên thuận tiện hỏi nàng luôn để thỏa mãn thắc mắc trong lòng bấy lâu nay.

Nhưng nàng cũng không nghe được đáp án.

Vì nàng vừa nói xong thì cô bạn thân đang ngồi đối diện, đã vội vàng hóa thành một cái bóng trắng, bay nhanh ra khỏi đại điện.

Tử Vân Phong.

Lý Ngọc ngồi trên ghế nhỏ, đang hứng thú quan sát mấy lão hàng xóm chơi bài, thì thấy một bóng trắng đang từ phía xa xa, bay nhanh về phía này.

Hắn vội vàng đứng lên hành lễ :"Bạch sư tỷ!"

Lúc này Bạch Thanh Ảnh đã dùng một ánh mắt khác, quan sát thật kỹ vị sư đệ Côn Luân trẻ tuổi đang đứng trước mặt này, thật sự không thể tưởng tượng được vì sao hắn còn trẻ như vậy đã tiến vào cảnh giới Thiên Nhân mà toàn bộ Luyện Đan Sư tha thiết ước mơ, còn có thể chỉ điểm cho người khác cũng tiến vào nữa.

Nàng mỉm cười hỏi hắn :"Ta nghe Tần sư muội nói, sư đệ cũng là Luyện Đan Sư?"

Lý Ngọc không ngờ Tần sư tỷ cũng nghe qua tên của hắn, sau đó khách khí đáp :"Chẳng qua là vừa mới tiến vào Luyện Đan Sư nhất phẩm mà thôi, không thể so sánh cùng với Bạch sư tỷ được."

Bạch Thanh Ảnh đang muốn nói gì tiếp, thì đột nhiên quay đầu nhìn về phía bầu trời.

Có hai bóng người từ trên trời giáng xuống, ngay ở trước mặt họ.

Một trong hai người đó là một lão giả mặc chế phục của phái Côn Luân, một người khác thì là một thanh niên, mặc bộ bộ trang phục mầu trắng, hắn đứng yên ở nơi đó, nhưng toàn bộ cơ thể lại giống như một thanh kiếm sắc bén, trên vị trí ngực áo bên trái của hắn, có thêu một cái ấn ký nho nhỏ hình thanh kiếm.

Lão giả Trúc Cơ mặc đồ Côn Luân, rất khách khí với người thanh niên áo trắng, lão nhìn Lý Ngọc rồi nói với người thanh niên kia :"Vị này chính là đệ tử đã chém giết tên Khôi Lỗi Tông kia."

Thanh niên kia nghe vậy, nghiêm mặt lại, ôm quyền với Lý Ngọc nói ra :"Đa tạ sư đệ đã đánh chết tên Ma Đạo yêu nhân kia, vì đệ tử Thục Sơn của ta báo thù, còn đem di hài của hai vị sư đệ sư muội mang vê..."

Lý Ngọc cũng ôm quyền đáp lễ, nói ra :"đệ tử Côn Luân cũng có nhiều người bị hắn làm hại, loại ác tặc Ma Đạo này, ai cũng có thể giết, sư huynh không cần phải khách khí."

Sắc mặt người thanh niên vẫn vô cùng nghiêm túc, nói ra :"Cho dù thế nào thì sư đệ đã đưa di hài của bọn họ về, Thục Sơn đều nợ ngươi một phần ân tình, chút lễ mọn này, kính mong sư đệ nhận lấy."

Hắn vừa nói thì trong tay của hắn đã xuất hiện một thanh kiếm dài.

Lý Ngọc còn đang định lại khách khí đôi câu, thì Bạch Thanh Ảnh đã mỉm cười nói ra ":"Nếu là lễ vật của Thượng Quan sư huynh, thì Lý sư đệ nên nhận lấy đi."

Lý Ngọc đành phải đưa hai tay ra nhận lấy, nói :*Cảm ơn Thượng Quan sư huynh!"

Lúc này người thanh niên mới tươi cười lên, quay sang hỏi Bạch Thanh Ảnh :"Sao Bạch sư muội cũng ở chỗ này thế?"

Hiển nhiên hai người này đã biết nhau từ trước, Bạch Thanh Ảnh cũng cười trả lời :"Cũng giống Thượng Quan sư huynh ạ, ta tới Côn Luân để cảm ơn Lý sư đệ, nếu không nhờ hắn thì ba vị sư muội của ta đã bị tên Khôi Lỗi Tông kia hạ độc thủ rồi."

Nói chuyện phiếm vài câu, người thanh niên nói :”Ta còn phải mang di hai hai vị sư đệ, sư muội này vê Thục Sơn, nên xin cáo từ trước, Lý sư đệ nếu như có dịp đến Thục Sơn, Thượng Quan Hạo ta là chủ nhà sẽ tiếp đón tận tình."

Hắn tới cũng vội vàng, mà đi cũng vội vã, lại quay đầu gật với Lý Ngọc một cái rôi cùng lão giả kia bay đi.

Hai người nhìn theo bóng của Thượng Quan Hạo một lúc, Bạch Thanh Ảnh quay sang nói với Lý Ngọc :”sư huynh Thượng Quan là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi nhất của Thục Sơn, một trong "Thất Kiếm", còn là đệ tử của chưởng môn phái Thục Sơn, kết giao với sư huynh đối với Lý sư đệ rất có lợi."

Thục Sơn Thất Kiếm thì Lý Ngọc cũng đã nghe danh, nhưng cụ thể có những ai, hắn cũng không rõ ràng.

Nhưng với Nga My tứ mỹ thập nhị trâm, thì bây giờ hắn có thể kể ra được cả tên lẫn đặc điểm của từng người.

Trong đó thì Bạch sư tỷ là có dáng người cao nhất, cũng là chân dài nhất nhóm, ba vị khác thì một vị hung khí bức người, một vị hoa đào mắt phượng, một vị khác thì...

Ơ, bây giờ không phải lúc nghĩ đến điều này.

Hắn nhìn trường kiếm trong tay, địa vị của Thục Sơn trong Chính Đạo cũng không thấp hơn Côn Luân là bao, thanh kiếm này hẳn không phải vật phàm, ít nhất thì cũng tốt hơn rất nhiều so với cái thanh kiếm mẻ mà tông môn phát cho kia.

Bạch Thanh Ảnh nhìn thanh kiếm trong tay hắn, rồi nói :"Kiếm này là một kiện pháp khí trung phẩm, đủ dùng cho đến lúc lên Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí của phái Thục Sơn tuy không bằng phái Thanh Thành, nhưng riêng về đúc kiếm thì lại có điểm độc đáo hơn."

Pháp khí Trung phẩm, có thể thừa nhận được pháp lực của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, hay nói cách khác, thì thanh kiếm này hắn có thể dùng được từ giờ cho đến trước khi Kết Đan.

Lần trước thanh kiếm kia của hắn bị vỡ mất là do phi kiếm do tông môn phân phát chỉ là pháp khí hạ phẩm, có thể thừa nhận pháp lực cực hạn tâm Luyện Khí tâng chín, mà Lý Ngọc lại đem pháp lực toàn thân, cả năm cái Linh mạch cộng lại là mười mấy tầng pháp lực, toàn bộ trút vào trong đó thì chẳng khiến nó nổ bung mới lạ.

Sau này gặp phải cường địch, thì hắn có thể yên tâm phát huy ra toàn bộ mười thành pháp lực của mình rồi.

Một kiện phi kiếm trung phẩm có giá bán ở phường thị vào khoảng mấy vạn linh tệ.

Tiên Y của Bạch sư tỷ cho hắn giá trị cũng không dưới năm vạn linh tệ.

Nhiệm vụ lần này, có thể nói là hắn thu hoạch tương đối khá.

Sau khi sư huynh Thục Sơn rời đi, Lý Ngọc mời Bạch sư tỷ vào trong biệt viện.

Ba thiếu nữ vẫn đang chơi đùa cũng Linh Nhi, Bạch Thanh Ảnh đến trong đình rồi ngồi xuống, Lý Ngọc rót cho nàng chén linh trà, Bạch Thanh Ảnh nhấp một ngụm rồi kinh ngạc nói :"Lần trước ta được uống linh trà này là ở Cửu Hoa Phong, lúc đó ta đi cùng sư tôn đến bái phỏng sư thúc Đan Dương Tử, trà này giá trị xa xỉ, để sư đệ tốn kém rồi..."

Lý Ngọc cười cười, nói :"'Không tốn phí tổn gì đâu, đây là trà mà sư huynh Triệu Vô Lượng, đệ tử của tổ sư Đan Dương Tử đưa cho..."

Sư tôn của Bạch Thanh Anh là bạn tốt của Đan Dương Tử, nên tất nhiên là nàng có biết Triệu Vô Lượng, nghe nói hắn đã sớm có thể luyện chế được đan dược nhất giai, nhưng vì chấp niệm với vị trí thủ lĩnh đan đạo thi đấu, mới mãi không tấn cấp.

Trên Đan đạo thi Bạch Thanh Ảnh cũng coi như có chút thiên phú, nhưng nàng biết rõ, cách biệt của mình và thiên tài đan đạo như Triệu Vô Lượng là có sự chênh lệch rất lớn.

Mà loại linh trà này là do sư thúc Đan Dương Tử tự tay luyện chế, có thể nói là rất quý hiếm, không nghĩ tới là Triệu Vô Lượng lại có thể đưa cho Lý Ngọc.

Nàng chỉ biết cảm khái, nói ra :"Lý sư đệ quả thực giao thiệp rộng..." Lý Ngọc chỉ mỉm cười.

Tu vi của hắn bình thường, nhưng mạng lưới quan hệ ở trong phái Côn Luân thì quả thật rất rộng rãi, từ đệ tử hạch tâm cho tới tiểu muội đứng quầy, ít nhiều đều có giao tình.

Không chỉ như vậy, ở bên Ma Đạo kia hắn cũng có một con đường nữa.

Tu Tiên không chỉ nên chém chém giết giết, mà còn phải nói đạo lý đối nhân xử thế nữa.

Sau khi uống một ly trà, Bạch Thanh Ảnh bỗng nhiên mở to mắt, hỏi hắn :"Lúc nãy ta nghe Tần sư muội nói, Lý sư đệ từng tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân trong lúc thi đấu đan đạo?”

Ánh mắt lúc này của nàng, Lú ngọc đã nhìn thấy qua trên người Trịnh sư muội.

Tất cả Luyện Dược Sư, không kể là học đồ hay vẫn là nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm, ... chỉ cân nghe được cảnh giới Thiên Nhân, đều giống như mèo ngửi được mùi cá, mà Hắn chính là con cá kia.

Liên quan đến chuyện như thế nào tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, Lý Ngọc đã có một bộ giải thích tiêu chuẩn.

Hắn rất hào phóng đem lời nói đã từng nói qua với Trịnh sư muội và Triệu sư huynh, nói lại một lần nữa với Bạch sư tỷ, sau đó còn trịnh trọng nhắc nhở nàng :"Mặc dù ta tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân như vậy, nhưng loại phương pháp này cũng không phải thích hợp với tất cả mọi người, nhiều đệ tử ở Côn Luân này vị học theo phương pháp của ta đã bị nổ lô, hủy đan, .. Bạch sư tỷ cũng phải cẩn thận."

Bạch Thanh Ảnh cười cười, nói ra :"Ta biết rồi, cảm ơn Lý sư đệ!"

Nàng ở lại thêm một lúc, uống thêm mấy chén linh trà rồi đem ba thiếu nữ rời đi.

Mà giờ phút này Bạch Thanh Ảnh cũng không biết được, hành tung của nàng ở trong hàng đệ tử của phái Côn Luân đã đưa tới sóng to gió lớn.

Bạch Thanh Ảnh là một trong Nga My tứ mỹ, lại vừa cùng sư tỷ bổn môn Tần Khả Nhân có quan hệ vô cùng thân thiết, trong hàng đệ tử Côn Luân cũng có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng.

Nên từ lúc nàng bước chân vào Côn Luân động thiên, thì hành tung của nàng đã được vô số người chú ý.

Mà chuyện nàng ở lại biệt viện nào đó trên Tử Vân Phong hơn một canh giờ, lại chỉ ở chỗ bạn thân Tần Khả Nhân chưa tới mười lắm phút, chẳng mấy chốc đã truyền khắp Côn Luân.

Rất nhanh, mọi người đã điều tra ra, tòa biệt viện mà nàng đã tới ở Tử Vân Phong kia, đúng là chỗ ở của Lý Ngọc.

Từ sau khi Lý Ngọc tiến nhập Côn Luân, đào hoa vẫn vương trên thân hắn chưa bao giờ dứt, quả thực không có thiên lý.

Khi hắn nhập môn thì ngồi trên linh thuyên của sư tỷ Hứa Khuynh Tâm mà đến, sư muội Khương Ly có được Thiên Linh Mạch là thanh mai trúc mã của hắn, cho hắn vô số linh tệ, thậm chí cả nhẫn không gian, thiên tài đan đạo ở Thúy Vi Phong là Trịnh sư muội hình như cũng có quan hệt rất tốt với hắn, không những thế, nhiều đệ tử Côn Luân còn cho biết, ở biệt viện trên Tử Vân Phong, hắn còn đang ở chung với một nữ đệ tử xinh đẹp nữa...

Hôm nay bọn họ còn phát hiện ra, ngay cả Bạch sư tỷ, một trong Nga My tứ mỹ, thế mà cũng quen biết với hắn.

Từ lúc nhập môn đến giờ, ở bên cạnh xung quanh hắn đều là thiên kiêu tuyệt sắc.

Thằng ranh này có số đào hoa ư?
Bình Luận (0)
Comment