Chương 64: Phát hiện của Lý Ngọc
Chương 64: Phát hiện của Lý NgọcChương 64: Phát hiện của Lý Ngọc
Tử Vân Phong.
Lý Ngọc vuốt ve thanh phi kiếm mà phái Thục Sơn cho hắn kia, yêu thích không nỡ buông tay.
Tác dụng của Pháp Bảo khiến cho thực lực của tu tiên giả tăng lên với biên độ lớn, pháp bảo càng lợi hại thì biên độ tăng trưởng pháp lực lại càng cao. Đương nhiên nó cũng liên quan đến bản thân pháp bảo đó, nếu pháp bảo càng cao cấp thì mức độ nó thừa nhận pháp lực rót vào càng nhiều, nên uy lực của nó tất nhiên cũng càng lớn.
Thanh phi kiếm mà trước đây tông môn phát miễn phí kia, chỉ có thể thừa nhận khoảng sáu thành pháp lực của Lý Ngọc, cao hơn thì nó sẽ bị nổ, nhưng thanh phi kiếm made in Thục Sơn này thì khác, Lý Ngọc đem toàn bộ pháp lực mười mấy tầng Luyện Khí của hắn rót vào nó, mà thanh phi kiếm vẫn không có dấu hiệu sụp đổ, mà trên thân kiếm còn phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Nếu hắn chém ra một kiếm này, trừ khi tu Kim Linh Mạch và có tu vi Luyện Khí tầng chín, thì tu sĩ Luyện Khí Kỳ khác chỉ dựa vào pháp lực bản thân sẽ không ngăn cản được.
Mặc dù Lý Ngọc mới chỉ tu tiên có hơn nửa năm, học được Luyện Đan rồi cả Pháp Thuật, nhưng tận sâu trong thâm tâm hắn vẫn là một trái tim chiến sĩ, hắn thực sự thích cận thân chiến đấu hơn.
Hai người đứng cách xa nhau mấy chục mét, rôi ném hỏa cầu vào nhau thì tính là cái gì bản lĩnh, phương thức chiến đấu mà hắn hướng tới là nắm đấm, đàn ông đích thực dùng nắm đấm chọi nhau, binh khí ngắn giao lưu, mới thực sự là kích thích, về phần này thì hắn quả thực hâm mộ phương thức chiến đấu của đệ tử phái Thục Sơn hơn.
Cho dù địch nhân mạnh mẽ thế nào, tu hành cái gì, một kiếm chém là xong.
Một lúc sau, Lý Ngọc cất thanh kiếm này đi, ánh mắt lại rơi vào bộ Tiên Y trên người.
Tiên Y của phái Nga My cũng giống như Đan Dược của phái Côn Luân, ở Tu Tiên Giới vô cùng dễ bán, Lý Ngọc cũng thấy, bất kể là Khương Ly, Hứa Khuynh Tâm, hay là Trịnh Khả Kỳ, tất cả các nàng đề mặc Tiên Y của Nga My.
Lúc đầu hắn cho rằng, đây chỉ là một kiện pháp bảo phòng ngự, nhưng sau khi khám phá thì mới phát hiện ra, bộ y phục này không những có thể tùy ý thay đổi mầu sắc, thậm chí cả kiểu dáng cũng có thể thay đổi, so vớ chế phục của phái Côn Luân dành cho đệ tử thì hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.
Vốn hắn cũng đã định mua một bộ Tiên Y có khả năng phòng ngự và một pháp khí có tính công kích nữa, mà hai món quà này lại vừa đúng ý, lại còn giúp hắn tiết kiệm được không ít linh tệ.
Mỗi tháng luyện chế năm trăm viên đan dược cấp một cho tông môn đúng là mệt mỏi thật, nhưng linh tệ kiếm được từ đó cũng rất nhiều, dù sao đám linh tệ đó để dành cũng chỉ để đó, thế là Lý Ngọc dứt khoát cũng mua một bộ Tiên Y nhất phẩm cho Chu Tử Tuyên.
Nàng luôn ở trong tông môn tu hành, có Lý Ngọc nuôi, cũng không cần phải đi ra ngoài làm nhiệm vụ nên cũng không gặp nguy hiểm gì, nên chỉ cần Tiên Y nhất phẩm là đủ, chủ yếu là nhìn nàng mặc đẹp, Lý Ngọc sẽ cảm thấy vui mắt hơn.
Chẳng có cô gái nào là không yêu cái đẹp cả, một bộ trang phục xuất phẩm của Nga My có thể dựa theo tâm tình của chủ nhân của nó mà thay đổi màu sắc cùng kiểu dáng theo ý thích, là món đồ mà hầu hết các nữ đệ tử ở các môn phái lớn đều tha thiết ước mơ, Chu Tử Tuyền mặc xong cũng không muốn thay ra nữa.
Nàng xách váy rồi xoay tại chỗ một vòng, nghiêng đầu nói với Lý Ngọc:"Cảm ơn..." Giá cả của bộ Tiên Y này cũng có mấy ngàn linh tệ, còn đắt hơn Thông Mạch Đan, nàng đi theo Lý Ngọc, chỉ có mỗi việc chiết xuất, chắt lọc một ít linh dịch, mỗi tháng cũng có ba viên Thông Mạch Đan, còn có cả Tiên Y để mặc...
Hắn đối tốt với nàng như vậy, nàng cũng không biết phải trả lại thế nào.
Lý Ngọc nhìn nàng, Chu sư tỷ đã thay đổi quần áo mới xong, quả nhiên càng xinh đẹp hơn, khó trách Tiên Y của Nga My lại nổi danh như vậy, bộ này mặc trên người lại có thể căn cứ theo dáng người của chủ nhân bộ đồ, tự động thu phóng cho vừa, đem vóc dáng tuyệt đẹp của Chu Tử Tuyền phát huy hết cỡ.
Hắn phất phất tay, nói :"Cảm ơn gì chứ, năm nó ngươi có một chuỗi đường hồ lô còn bằng lòng chia cho ta một nửa, một bộ quần áo tính là gì, hơn nữa, bộ đồ này ngươi mặc nhìn rất đẹp, ta ngắm cũng vui vẻ..."
Chu Tử Tuyền lại đỏ hết mặt, trong lòng vụng trộm ngại ngùng.
Năm đó chia cho hắn nửa xâu mứt quả, còn chẳng phải vì hắn nhìn vô cùng dễ thương sao? Tiểu đệ đệ đáng yêu như vậy nhìn chằm chằm vào nàng không chớp mắt, khiến trái tim thiếu nữ mềm nhũn, làm sao nhẫn tâm không chia chứ.
Khen Chu Tử Tuyên một lúc, Lý Ngọc lại ôm Linh Nhi đi ra ngoài cổng biệt viện.
Mấy ông lão hàng xóm vẫn đang chơi mạt chược để tiêu khiển, Lý Ngọc đứng phía sau một người, khẽ nói :"Lão Thẩm! Lão là Linh Thú Sư sao, làm thế nào để nuôi dưỡng linh sủng, dạy ta một chút đi...
Những ông lão dưỡng già ở Tử Vân Phong này, chức nghiệp gì cũng đều có, Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Phù Chú Sư, Trận Pháp Sư, Cơ Quan Sư, Linh Thú Sư, ... Lý Ngọc biết đều biết hết vài người.
Lão Thẩm là ông lão ở đối diện với biệt viện của Lý Ngọc, cũng là Linh Thú Sư, cả đời lão đều nuôi Linh Thú ở côn Luân này, lão còn đang thiếu nợ Lý Ngọc mấy trăm linh tệ, ngày thường vốn kiệm lời sẵn, nên cũng chẳng phản ứng lời nói của Lý Ngọc, mà sau khi đánh xong ván đó thì chắp tay sau lưng đi vào trong biệt viện của lão, lúc đi ra thì tiện tay quăng cho Lý Ngọc một quyển sách.
"Cho ngươi quyển sách này, chúng ta liền xóa nợ"
Lý Ngọc đưa tay ra tiếp lấy, đây là một quyển sách tên là "sổ tay nuôi dưỡng linh thú”, trên đó còn ghi chi chít chú giải, nội dung hết sức chi tiết, từ sinh đẻ con non, đến dưỡng thai cho linh thú, ... đều có miêu †ả cặn kẽ.
Cũng giống như Luyện Đan Sư, Linh Thú Sư ở Tu Tiên Giới cũng là một chức nghiệp không thể thiếu.
Thực lực của tu tiên giả không chỉ đánh giá bằng sự sâu cạn của pháp lực mà họ sở hữu, mà còn có các yếu tố khác như đan dược, pháp bảo, phù lục, trận pháp, ... sẽ tăng thêm thực lực cho họ, ví dụ như đấu pháp cùng đệ tử Khôi Lỗi Tông thì phải đề phòng linh thi của bọn họ, còn đấu pháp với đệ tử Luyện Hồn Tông thì cần để lý linh quỷ của bọn chúng nữa...
Một ít linh thú lợi hại, cũng có thể kề vai chủ nhân của mình, cùng chiến đấu, có một số người nuôi dưỡng linh thú, thực lực của nó còn mạnh hơn cả bản thân họ.
Ngự Thú Môn là một trong mười tông của Đạo Môn, bọn họ nổi danh nhờ tọa ky và dạy dỗ linh thú, thực lực của họ cũng không thể coi thường.
Lý Ngọc muốn học thuật ngự thú, cũng không phải là muốn dạy dỗ Linh Nhi để nó nghe lời hơn, mà là muốn nâng cao thực lực của nó. Dù sao thì tuổi thọ của Hổ cũng không dài quá, bình thường cũng chỉ trên dưới hai mươi năm, ngắn hơn nhiều so với nhân loại, chỉ có tăng thực lực của nó lên, thì mới có thể khiến nó sống lâu hơn một chút. Đối với việc làm thế nào để thực lực linh thú tăng lên, người đi trước đã sớm tìm tòi ra một bộ phương pháp, thậm chí phát triển thành một mạch phân chi Ngự Thú riêng biệt.
Cũng giống nhân loại, muốn tăng thực lực của linh sủng lên nhanh chóng, thì biện pháp đơn giản nhất là cho nó ăn đan dược, thân thể nhân loại có kinh mạch, linh thú cũng có, cũng chính vì thế mà viên Tụ Khí Đan kia của hắn mới có thể giúp nó cũng bước vào con đường tu hành.
Lý Ngọc đã tìm được tin tức về linh sủng loại Hổ, trong sổ tay dạy dỗ linh thú.
Rất nhiều tu tiên giả ưa thích đem yêu vật thuộc họ Hổ, Báo làm tọa ky cho mình, nên đối với linh thú họ Hổ sẽ được nghiên cứu nhiều hơn một chút, trên sách này có nói, yêu vật họ Hổ, bên trong cơ thể có một cái linh mạch, và tám mươi mốt huyệt vị.
Thông Mạch Đan có thể trợ giúp tu hành giả đả thông huyệt vị, đồng thời cũng có thể trợ giúp yêu vật.
Nhưng mà ở trong môn phái đã giới hạn mua Thông Mạch Đan, Lý Ngọc có thể mua cho Chu Tử Tuyền, nhưng không có cách nào mua cho Linh Nhi được, dù sao bình thường đã cung không đủ cầu, nếu như hắn còn mua cho linh sủng ăn nữa, thì mấy đệ tử vất vả khổ cực tích góp vài tháng, thậm chí một năm, mới đủ mua một viên kia sẽ nghĩ như thế nào.
Mà nhóm mấy vị tiên nhị đại kia cũng không thiếu linh tệ, nên cả đám mà mua Thông Mạch Đan cho linh sủng ăn nữa, thì e rằng đệ tử cấp thấp còn chẳng có nổi một viên mà mua.
Xem ra chỉ có thể chờ tới khi hắn trở thành luyện đan sư nhị phẩm, lúc ấy có thể tự mình luyện chế Thông Mạch Đan, mới có thể tăng nhanh thực lực cho nó.
Về việc Linh Nhi sẽ Trúc Cơ, Lý Ngọc hoàn toàn tin tưởng chuyện đó, đừng tưởng nó chỉ là một con Hổ, thiên phú tu hành của nó còn tốt hơn nhiều so với cả Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền, khoảng một tháng đả thông một cái huyệt vị, cho dù Lý Ngọc có mặc kệ nó tự tu hành, thì trong vòng mười năm nó cũng có thể có tu vi tương đương với Luyện Khí tâng mười.
Tuy hiện tại không có biện pháp mua Thông Mạch Đan cho nó, nhưng đan dược phù hợp cho linh sủng thì có hai loại có thể mua.
Một loại là Khai Linh Đan, một loại khác là Tẩy Tủy Đan.
Khai Linh Đan là đan dược giúp yêu vật tăng linh trí, tuy Linh Nhi rất thông minh so với các con Hổ khác, nhưng so với nhân loại thì vẫn ở một khoảng cách xa.
Khai Linh Đan có thể từ từ tăng lên linh trí của nó.
Chỉ số thông minh của linh sủng đỉnh cấp, cũng không kém nhân loại là bao.
Nếu chỉ chăm chăm tăng thực lực của linh thú mà không tăng linh trí của nó lên, thì cũng chỉ bồi dưỡng nên một con yêu ngu ngốc, đệ tử Chính Đạo đi trảm yêu trừ mà chính là chém cái loại có thực lực mà không có đầu óc, chỉ biết dựa vào bản năng mà lao lên chiến đấu này.
Còn Tẩy Tủy Đan là dùng để cường hóa thân thể.
Tu tiên giả nhân loại, có thể sử dụng các loại pháp thuật, nhưng yêu vật trước khi kết thành Yêu Đan và trưởng thành hóa hình, thì đa số đều dựa vào sức mạnh cơ thể, Khai Linh Đan tăng lên linh trí, Tẩy Tủy Đan cường hóa thân thể, lại cộng thêm ưu thế về lực lượng bẩm sinh của chúng nó, cũng có thể phát huy ra thực lực không kém.
Hai loại đan dược này cũng có bán tại phường thị Tử Tiêu Phong.
Với trình độ luyện đan bây giờ của Lý Ngọc đã có thể luyện chế được hai loại đan dược này rồi, hắn cũng có thể lấy được đan phương tới tay, nhưng vấn đề là dược liệu để luyện chế ra hai loại đan dược này khá phức tạp, cân hơn hai mươi mấy loại, trong thời gian ngắn khó có thể thu thập được đầy đủ, còn không bằng trực tiếp đi mua đan dược cho nhanh.
Chỉ là giá tiền cũng không hề rẻ.
Một chai Khai Linh Đan và một chai Tẩy Tủy Đan có giá niêm yết tại tông môn là một nghìn linh tệ, mỗi ngày ăn một viên thì cũng chỉ đủ ăn trong mười ngày, linh tệ để nuôi dưỡng nó còn tốn hơn cả nuôi Chu sư tỷ, thế nên ở tu tiên giới, người có thể nuôi dưỡng được linh thú béo tốt khỏe mạnh cũng không nhiều.
May mà Lý Ngọc là luyện đan sư, nên tâm đó linh tệ đối với hắn mặc dù không ít, nhưng vẫn ở trong phạm vi mà hắn có thể chịu được.
Lý Ngọc đi phường thị Tử Tiêu Phong mua mấy bình Khai Linh Đan rồi mấy bình Tẩy Tủy Đan nữa, rồi theo hướng dẫn trong sách, mỗi ngày cho Linh Nhi ăn một viên mỗi loại, khai linh hay tẩy tủy cũng cân phải tích lũy theo thời gian, kiên trì mấy năm mới có hiệu quả, Lý Ngọc cũng không vội mà nhìn nó từ từ thay đổi.
Yêu nữ kia mãi cũng không thấy liên hệ hắn, nên thời gian tiếp theo, lại là những ngày bình yên trôi qua.
Mỗi ngày hắn hết luyện đan lại chơi với Hổ, lúc nhàn hạ thì đọc sách viết về Phù Lục, Trận Pháp, Cơ Quan thuật, ...
Trên con đường Tu Tiên có ngàn vạn Đại đạo, các loại kiến thức phong phú, không ai có thể nắm chắc toàn bộ, Lý Ngọc cũng chỉ đọc lướt qua để mở rộng kiến thức cho mình.
Thậm chí hắn còn xem cả công pháp tu hành của Ma Đạo lấy được trên người tên đệ tử Khôi Lỗi Tông kia.
Xem qua nó, Lý Ngọc phát hiện ra một chuyện rất thú vị.
Công pháp Ma Đạo sở tu của Triệu Long tên là «Minh Thổ Quyết», theo mấy cái pháp thuật được ghi chép trên sách, thì đây là một bộ công pháp Thổ thuộc tính, nhưng lại có sự khác biệt đối với «Hậu Thổ Quyết» mà Lý Ngọc tu hành.
Chính xác mà nói thì hai loại công pháp này là hoàn toàn trái ngược với nhau.
Hậu Thổ Quyết mà Lý Ngọc tu hành thì bắt đầu từ huyệt Ẩn Bạch và kết thúc ở huyệt Đại Bao.
Còn Minh Thổ Quyết của Triệu Long tu hành thì lại bắt đầu từ huyệt Đại Bao, kết thúc ở huyệt Ẩn Bạch.
Hai loại công phát kinh mạch, cùng huyệt đạo, tất cả đều giống như đúc, chỉ là trình tự ngược nhau, một cái luyện xuôi, một cái luyện ngược.
Khó trách Chính Ma hai đạo vẫn luôn tranh chấp xem ai mới là Đạo Môn chính thống mãi không thôi, cả hai bên đều tu hành linh mạch, chỉ là trình tự trái ngược nhau, rồi ai cũng cảm thấy mình mới là đúng, thằng kia là sai...
Nhất là, chỉ nói riêng Thổ Linh Mạch, huyệt Ẩn Bạch ở trên chân, còn huyệt Đại bao ở giữa sườn, Chính Đạo tu hành là từ dưới lên trên, còn Ma Đạo tu hành là từ trên xuống dưới, Chính Đạo nói mình mới là chính xác đúng là không có cách nào phục chúng, ít nhất là Ma Đạo không phục...