Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68 : Chấn Động Côn Luân

Chương 68 : Chấn động Côn Luân Chương 68 : Chấn động Côn LuânChương 68 : Chấn động Côn Luân

Trong đại điện.

Vị đệ tử đang đứng dưới màn nước, thất thanh :"Thí luyện bảng đổi mới rồi!"

"Cái gì?"

"Sao có thể? Ngươi không nhìn lầm chứ?"

"Trong hàng đệ tử có tu vi Luyện Khí Kỳ đương thời của Côn Luân, người nào có thực lực này chứ?”

Lời nói của tên đệ tử kia như một hòn đá ném vào mặt hồ, kích thích lên ngàn tầng sóng.

Mọi người nhao nhao quay lại, nhìn về thí luyện bảng, bọn họ cũng rất nhanh phát hiện ra chỗ không giống.

"Đổi mới thật này!"

"Từ Lỗi bị đẩy xuống hạng thứ chín mươi tư rồi!"

"Lý Ngọc, người xông vào thí luyện bảng tên là Lý Ngọc, mà sao cái tên này quen thế nhỉ!"

"Lại là hắn?"...

Đối với cái tên Lý Ngọc này, đệ tử Côn Luân đã quá quen thuộc rồi, hắn vốn nổi danh nhờ vào thân phận thanh mai trúc mã với Khương sư muội, sau đó thì tới thi đấu đan đạo, một lần hành động tóm được vị trí thủ lĩnh thi đấu, đè ép tất cả thiên tài đan đạo trong tông môn, lúc bấy giờ mọi người mới để ý nhiều tới hắn.

Cho dù đệ tử ở chỗ này không phải là Luyện Đan Sư, nhưng đối với vị trí thủ lĩnh đan đạo thi đấu thì vẫn chú ý đến.

Về sau, lúc vị Lý sư đệ này ra ngoài làm nhiệm vụ, đã đánh chết một tên đệ tử Khôi Lỗi tông, là tội phạm truy nã đã lâu của tông môn, còn tiện tay cứu được ba vị sư muội phái Nga My, đem di hai hai vị đệ tử phái Thục Sơn trả lại cho họ, Thượng Quan sư huynh của phái Thục Sơn và Bạch sư tỷ của Phái Nga My, đích thân đến nhà cảm ơn, chuyện này cũng đưa tới nghị luận khá phổ biến trong đám đệ tử một thời gian, ở Côn Luân động thiên.

Thời gian này, hắn không ngừng nổi danh ở Côn Luân, thật vất vả lắm mới yên tĩnh được vài ngày, thì đã lại làm ra đại sự thế này.

Không giống với việc hắn đã đạt được thủ lĩnh thi đấu đan đạo, vì nghe nói hắn có thể đạt được thủ lĩnh, một phần là nhờ may mắn, nhưng có thể tiến nhập được vào thí luyện bảng, thì thực lực của hắn chắc chắn phải mạnh mẽ.

Độ khó của thí luyện ảo cảnh đến mức nào? Không ai có thể trả lời rõ ràng hơn đám đệ tử thiên tài hay đến nơi đây.

Một tên vừa gia nhập Côn Luân không lâu, chức nghiệp chính lại là Luyện Đan Sư, tham gia thí luyện ảo cảnh, không những qua được toàn bộ năm ải kiểm tra, mà còn sử dụng thời gian rất ngắn, đủ tiến nhập vào một trăm thứ hạng đầu, điều này để cho đám Pháp tu bọn họ làm sao mà chịu nổi.

Trong không gian thí luyện.

Lý Ngọc đang cưỡi trên lưng con Cự Hùng, một quyền đấm vỡ đầu nó, nhìn con yêu thú cuối cùng đang tiêu tán, hắn cũng ngồi liệt trên mặt đất, há miệng ra thở hổn hển.

Sách lược của hắn là chính xác, là một chiến sĩ, không nhất thiết phải dùng pháp thuật để đối địch, thi pháp không chỉ làm chậm trễ thời gian, mà những yêu thú này, ít nhiều đều có chút kháng phép, không thể đã bằng dùng quyền cước.

Đã rất lâu rồi, hắn không được trải qua khoái cảm chiến đấu vui vẻ như vậy.

Lý Ngọc thậm chí còn cảm thấy, một thứ gì đó yên lặng ẩn sâu trong lòng hắn đã bị khơi ra, khiến hắn khát vọng được trải qua một lần nữa.

Kinh nghiệm được tích lũy qua chiến đấu, sau một lần qua ải, Lý Ngọc nghĩ lại thời điểm thi đấu, có thể cảm giác được, ở một vài phương diện hắn xử lý còn chưa thỏa đáng, cảm giác còn có không gian tăng lên thành tích.

Lại vượt lần nữa, hắn có thể dùng thời gian ngắn hơn để qua ải.

Thân ảnh cự Hùng tiêu tán xong, thì Lý Ngọc hoa mắt một cái, thân hình đã trở về trong đại điện kia.

Lúc hắn định thần lại, thì lại bị hoảng sợ một trận, xung quanh hắn bốn phía đứng đầy đệ tử Côn Luân, hắn bị vây ở chính giữa, trong ba bốn vòng người.

"Lý sư đệ, ngươi làm thế nào xông qua được thí luyện thế?"

"Có bí quyết gì không?"

"Có thể dạy chúng ta qua ải với, được không?”"...

Bị vây ở bên trong, Lý Ngọc chỉ có thể giơ hai tay lên, vừa nhích ra ngoài vừa nói :"Các vị sư huynh, có thể nhường đường một chút trước đã không..."

Nhìn phản ứng của bọn họ thì có lẽ hắn đã tiến nhập thí luyện bảng, nhưng thứ tự cụ thể thì không biết, hắn đưa mắt nhìn ra màn nước, thấy được tên mình ở vị trí gân cuối cùng.

"Mới chín mươi ba thôi à?”

Lý Ngọc đối với cái xếp hạng này rất bất mãn.

"Mới chín mươi ba?”

Nhiều đệ tử nghe được hắn chửi thề, trong lòng cũng âm thầm chửi thề theo, cái gì mà mới chín mươi ba, hắn cho rằng đây là đan đạo thi đấu mỗi năm một lần à? thứ chín mươi ba trên thí luyện bảng, có nghĩa hắn cũng là thiên tài trong một ngàn năm qua của tông môn đấy.

Chính là xếp hạng chín mươi ba, trong tất cả các đời thiên kiêu của phái Côn Luân đấy!

Trong vài chục năm gân đây, đệ tử thông qua thí luyện lúc ở Luyện Khí Kỳ cũng chỉ có ba người.

Tần sư tỷ, Hứa sư tỷ, và Lục Hành Chu.

Lý Ngọc dĩ nhiên không hài lòng thứ tự ở gần cuối bảng này, hắn biết rõ, nếu mình có thể làm được đầy đủ chỉ tiết, thì còn có thể vượt ải trong thời gian nhanh hơn nữa, thế là hắn lại tốn một trăm linh tệ nữa để đổi một cái ngọc bài, trong sự bàng hoàng của vị Trưởng Lão Trúc Cơ Kỳ, lần nữa tiến nhập thí luyện ảo cảnh.

Mà lúc này, chuyện đã xảy ra trên Thông Thiên Phong lại dùng một loại tốc độ tên lửa, lan truyên đến các phong khác trong Côn Luân động thiên.

Bình thường thí luyện bảng đều bất động trong vài chục năm, nên mỗi một lần đổi mới, đều khiến mọi người chú ý rất nhiều.

"Lý Ngọc, lại là Lý Ngọc!"

"Cái gì cơ, xông vào thí luyện bảng á? Lý Ngọc không phải là Luyện Đan Sư à?" "Luyện Đan Sư thì làm sao? Luyện Đan Sư thì không thể đi vượt thí luyện ảo cảnh à?”"

"Ta không phải có ý này, ý của ta là Luyện Đan Sư am hiểu luyện đan hơn, thực lực sao có khả năng mạnh hơn Pháp tu chứ?”

"Hắn vừa vào tông môn chưa tới nửa năm, này cũng khoa trương quá rồi, Khương sư muội rốt cuộc cho hắn bao nhiêu đồ tốt vậy? Có khi Thông Mạch Đan cũng chia cho hắn không ít đâu..."...

Ngọc Châu Phong.

Hứa Khuynh Tâm vội vàng đi tới một tòa đại điện, vừa bước vào đã vội vàng nói :'Sư muội, Lý sư đệ tiến nhập thí luyện bảng của thí luyện ảo cảnh!"

Nghe được tin tức của Lý Ngọc, Khương Ly đang tu hành liền mở to mắt. Vội vàng hỏi :" Sư tỷ, thí luyện bảng là cái gì?"

Hứa Khuynh Tâm giải thích cho nàng một lần, sau đó mới hơi nuối tiếc than :"Tiếc là muội đã Trúc Cơ, nếu như còn ở Luyện Khí Kỳ thì có thể đi xông thí luyện ảo cảnh một lần, chắc là cũng có khả năng tiến nhập mười thứ hạng đầu."

Đối với việc có xông qua thí luyện ảo cảnh hay không, Khương Ly cũng không có gì nuối tiếc, cười nói :'Lý Ngọc xông qua, cũng coi như ta xông qual"

Nàng ngẩng đầu nhìn Hứa Khuynh Tâm, hỏi :"Sư tỷ, bao giờ ta mới có thể ra ngoài tìm Lý Ngọc?"

Hứa Khuynh Tâm bất đắc dĩ nói :"Sư tôn bảo, ngươi phải Kết Đan mới được rời khỏi đây, hình như sư tôn vì muội mà mấy hôm nay đang cùng một vị sư bá, tranh giành một đồ vật cực kỳ trọng yếu, tâm trạng không được tốt lắm, đợi tâm tình sư tôn tốt hơn, muội lại đi xin sư tôn, người sẽ để cho muội ra ngoài thôi."

Khương Ly sửng sốt :"Vì ta?"

Hứa Khuynh Tâm gật đầu, nói :" là một viên đan dược cấp năm vô cùng trân quý, có trợ giúp rất lớn đối với việc Kết Anh của muội, sư tôn muốn tranh thủ đến cho muội, nhưng mà Lục sư bá cũng muốn viên đan dược đó, nên Chưởng giáo sư thúc cũng không biết làm thế nào."

Khương Ly nói :"Đan dược cấp năm thì tông môn hẳn là cũng có hai, ba vị sư tổ có thể luyện chế được mà, bọn họ muốn thì cho bọn họ, chúng ta không cần tranh giành cùng người khác..."

Hứa Khuynh Tâm lắc đầu nói :“có một tài liệu chính của Loại đan dược này đã bị tuyệt chủng ở tu tiên giới, ở các động thiên khác thì gân như tuyệt tích rồi, nên không có cách nào luyện chế nữa, trong tông môn cũng chỉ còn có một viên cuối cùng này, viên đan dược này có thể rút ngắn thời gian ngưng kết Nguyên Anh, sư tôn nói, người nhất định sẽ tìm mọi cách lấy được nó cho muội..."

Cửu Hoa Phong.

Triệu Vô Lượng vừa mới luyện chế xong một lò đan dược, nghe được một vị sư đệ kể lại chuyện Lý Ngọc vừa xâm nhập thí luyện bảng, cũng sợ hãi than thở một hồi, lúc lâu mới cảm khái nói :"Lý sư đệ thật là thân nhân vậy!"

Mặc dù hắn cũng tu ba linh mạch, nhưng thí luyện ảo cảnh đó, hắn cũng chưa tới xông thử bao giờ.

Chức nghiệp của hắn là Luyện Đan Sư, nên hắn cũng chỉ am hiểu Luyện Đan, năng lực đối địch cũng còn lâu mới bằng được mấy người Pháp Tu.

Nhưng hắn cũng có thể hiểu được tâm trạng của đám người pháp tu kia.

Lý Ngọc tiến nhập thí luyện bảng, giống như một tên pháp tu đoạt được thủ lĩnh đan đạo thi đấu vậy, hắn cũng sẽ cảm thấy khó có thể tiếp nhận được. Ngọc Linh Phong.

Lục Hành Chu vẫn còn đang tu hành, bỗng bị một vị sư đệ đánh thức, vị đệ tử đó vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn báo cáo với gã :"Sư huynh, xảy ra chuyện lớn, tên Lý Ngọc mà sư huynh để cho ta chú ý kia, vừa xông vào thí luyện bảng!"

"Cái gì?" Lục Hành Chu vốn đang phẫn nộ vì bị bị quấy rầy trong lúc tu hành, thì nghe được đệ tử kia nói vậy, khó tin hỏi lại :'Hắn không phải là Luyện Đan Sư sao?"

Người đệ tử Ngọc Linh Phong kia cũng rất khó tin, nhưng vẫn nói :"Hắn đúng là Luyện Đan Sư, nhưng ta vừa tự mình đi Thông Thiên Phong nhìn, Lý Ngọc kia chính xác có tên trên bảng."

Lục Hành Chu trầm mặt hỏi :"Hắn xếp thứ mấy?"

Tuy nói gã và Lý Ngọc không có thù hận gì, nhưng lúc trước gã ra sức phản đối Lý Ngọc gia nhập Côn Luân, vì chuyện này thậm chí còn đắc tội Hứa sư muội.

Lý Ngọc càng chói mắt ở Côn Luân, gã càng không thoải mái.

Như thế chẳng phải nói, lúc trước hắn đã nhìn sai.

Người đệ tử trả lời :"Thứ chín mươi ba."

Sắc mặt Lục Hành Chu giãn ra, liếc nhìn tên đệ tử này một cái, nói ra :"ta còn tưởng có chuyện gì lớn, chẳng qua là xếp thứ chín mươi ba trên thí luyện bảng, ta còn tưởng hắn giết vào mười thứ hạng đầu đấy, sau này đừng quấy rầy ta tu hành, vì mấy chuyện nhỏ nhặt này, biết chưa?”

Sau khi tên đệ tử kia đi, Lục Hành Chu bỗng nổi lên một chút nghi ngờ.

Thiên phú của Lý Ngọc cũng không tốt lắm, nhất định là Khương sư muội dùng tài nguyên của môn phái, giúp hắn tăng lên tu vi.

Nghĩ vậy, trên mặt gã lộ ra vẻ khinh thường, lạnh lùng lẩm bẩm :"Đời này ta xem thường nhất mấy thằng ăn cơm chùa...'

Côn Luân Động Thiên.

Trên một ngọn núi bị trận pháp bao phủ, linh khí sung túc.

Một người đàn ông trung niên đang nắm tay một phu nhân xinh đẹp, ngắm hoa ở trong hoa viên, thì một đệ tử phi thân từ xa đến, vội vàng chạy tới nói :"Sư tôn, vị trí của người trên bảng bị một đệ tử mới vượt qua rồi."

Người đàn ông trung niên nghe vạy nhếch miệng cười, rồi nói :"Trường giang sóng sau đè sóng trước, một đời người mới thắng người cũ, xem ra tông môn lại có một vị vãn bối lợi hại..."

Trên Thông Thiên Phong lúc này.

Đại điện của Thông Thiên Phong, ngày thường vốn không có nhiều người đến, nhưng lúc này lại bị vô số đệ tử chen lấn, mọi người đều vây trước bảng, còn có rất nhiều đệ tử khác đang chạy đến từ các phong khác.

Thí luyện bảng đổi mới, vài chục năm mới thấy một lần, sau khi tin tức truyền đi đã bị vô số người vây xem.

Nghe nói Lý Ngọc kia lại đi xông lân nữa, mọi người đều nhìn chằm chằm không chớp mắt vào bảng, không biết hắn có thể vượt qua kỷ lục của chính mình, sáng tạo ra một cái ghi chép mới hay không,

Không để bọn họ đợi lâu. Thí Luyện Bảng yên tĩnh, đột nhiên có ba động kịch liệt.

Một cái tên xếp gần cuối cùng của bảng, đột nhiên dùng tốc độ cực nhanh, ngược dòng mà lên, vượt qua rất nhiều cái tên khác, cuối cùng dừng lại tại một vị trí ở giữa.

xếp thứ bốn mươi tám thí luyện bảng, Lý Ngọc.
Bình Luận (0)
Comment