Chương 71 : Vào top mười
Chương 71 : Vào top mườiChương 71 : Vào top mười
Mấy ngày này, chuyện mà đệ tử cấp thấp của Côn Luân chú ý nhất, tự nhiên là chuyện người nào đó thế như chẻ tre, liên tiếp xông thí luyện bảng.
Là bảng xếp hạng có chất lượng cao nhất phái Côn Luân, mỗi lần thí luyên bảng được làm mới, đều nhận được sự chú ý rất lớn.
Huống chỉ, có người trong mấy canh giờ từ không có tên trên bảng, một mực cày lên tới hạng mười lăm, chuyện có một không hai này cũng chưa từng xảy ra trong lịch sử của Côn Luân.
Năm đó Tần Khả Nhân lần đầu tiên tham gia thí luyện, liền trực tiếp trèo lên đứng đầu bảng, mặc dù cũng đưa tới oanh động, nhưng độ hot của sự kiên đó, không bằng lần này của Lý Ngọc.
Dù sao lần đó, Tần sư tỷ leo bảng cũng trong thời gian rất ngắn, xong rồi thì trở về phong tu hành luôn, không có nhiều người chứng kiến, mà lần này thì Lý Ngọc lại ở trong tình trạng vạn chúng chú mục, đổi mới ghi chép còn không chỉ một lần.
Cũng chẳng phải mỗi đám đệ tử Luyện Khí kỳ, mà ngay cái một ít cường giả Kim Đan, thậm chí là Nguyên Anh, đều chú ý tới chuyện xảy ra trên Thông Thiên Phong.
Ngọc Châu Phong.
Hứa Khuynh Tâm đi vào một đại điện bị trận pháp bao phủ, nói ra :"Lý sư đệ lại đi xông thí luyện ảo cảnh rồi."
Khương Ly tươi cười, nhưng lại rất nhanh tiếc nuối :"Giá mà ta có thể nhìn thấy thì tốt..."
Hứa Khuynh Tâm an ủi :"Thực ra nếu muội tới đó cũng không nhìn thấy được tình hình bên trong không gian thí luyện, yên tâm đi, có tin tức gì ta sẽ lập tức nói cho muội. ..
Ngọc Linh Phong.
Lục Hành Chu tâm trạng bức bối, khiến hắn không thể tĩnh tâm tu hành, đi đi lại lại bên trong đại điện.
Hắn thừa nhận tâm trạng của mình bị Lý Ngọc ảnh hưởng triệt để.
Một đệ tử vội vã chạy vào, báo :"Lục sư huynh, Lý Ngọc lại đi tham gia thí luyện ảo cảnh rồi."
Sắc mặt Lục Hành Chu biến đổi, ném cho hắn một cái linh toa, nói :"Lại đi dò xét, có tin tức gì thì nói cho ta biết luôn."
Lúc này, So với chính chủ, hắn còn lo lắng cho thành tích của Lý Ngọc trên bảng thí luyện hơn.
Thông Thiên Phong.
Đại điện thí luyện đầy ắp người, nhưng lại im lặng một cách bất thường.
Gần như mọi người đều đang nín thở chờ đợi, thi thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn Thí luyện bảng một cái, xem màn nước trước mặt có gì biến hóa không.
Chẳng biết bao lâu, cùng với sự ba động kỳ diệu của Thí Luyện bảng, sự im lặng vừa rồi trong đại điện lập tức biến thành xôn xao.
Cái tên mọi người vô cùng quen thuộc kia, lại lặng lẽ di chuyển về phía trước hai vị trí.
"Động rồi, lại động rồi!"
"Thứ mười ba, Hắn xông tới thí luyện bảng thứ mười ba rồi!"
"mới qua ba ngày mà hắn lại có tiến bộ rõ ràng như thết" "không biết hôm nay hắn có thể xông đến mười thứ hạng đầu không, nếu như có thể thì cũng coi như chúng ta đang chứng kiến lịch sử."
Trong đại điện thí luyện, mọi người đều đang nghị luận.
Trong không gian thí luyện, Lý Ngọc đang nhìn hư ảnh cự Hùng chậm rãi tiêu tán trước mặt, mà pháp lực trong người hắn, cũng chỉ còn lại không đến nửa thành.
Lần này thời gian thông qua thí luyện nhanh hơn một chút so với lần trước, nhưng cũng không phải rất nhiều, hắn cũng không biết thứ hạng của mình có thay đổi hay không nữa.
Nhưng mà đây chỉ là lần đầu tiên thí luyện, coi như là màn khởi động làm nóng người, luyện chút gân cốt của hắn, thật sự toàn lực ứng phó thì hằn là còn có thể nhanh hơn.
Lý Ngọc rất nhanh trở lại đại điện thí luyện, không cần hắn nhìn bảng, đã có người nói cho hắn biết :"Lý sư đệ, hạng mười ba thí luyện bảng rồi, tiếp tục chứ?”
Tiếng nói vừa dứt, thì một cái ngọc bài cũng được ném tới đây.
Đã hoàn tất nóng người, bây giờ đúng là lúc hắn đang ở trạng thái tốt nhất, Lý Ngọc tiếp nhận thẻ bài, ném mấy viên đan dược vào trong miệng, thể lực và pháp lực được khôi phục tức thì, hắn quay người bước vào không gian thí luyện.
"Không phải chứ, vừa mới qua ải mà, không nghỉ ngơi một chút sao?"
“Quá mạnh! Quá mạnh!"
"Không biết lân này hắn có thể tiến thêm mấy hạng, có khả năng vào mười thứ hạng đầu không?”
"Có chút khó, trước hạng mười lăm, lên một hạng đều là một bậc hết sức khó khăn..."...
Ngọc Châu Phong.
Hứa Khuynh Tâm vừa bất ngờ, vừa kinh hãi, lẩm bẩm nói :"Đã vào hạng mười ba rồi, pháp lực của hắn không cao hơn Luyện Khí Kỳ tâng hai mươi, rốt cuộc vì sao hắn làm được?"
Trong đầu Khương Ly nhớ lại lần làm nhiệm vụ kia, hình ảnh lúc Lý Ngọc đánh nhau cùng "Trần Minh' bị nữ quỷ nhập vào.
Nàng biết rõ, Lý Ngọc am hiểu nhất, thực ra không phải là pháp thuật.
Nhưng mà thân thủ của hắn luyện thành như thế nào, hai năm kia nàng và hắn như hình với bóng, Lý Ngọc làm gì nàng cũng biết, chẳng lẽ hắn học từ trước khi biết nàng?
Ngọc Linh Phong.
Lục Hành Chi vò mớ tóc rối của mình, cầm một cái linh toa nói :"Mười ba rồi?"
Bên đối diện, đệ tử kia nói ra :"Đúng vậy, hiện tại hắn đã xếp hạng thứ mười ba, mà còn đang trong không gian thí luyện, chưa có đi ra..."
Tên đệ tử còn chưa dứt lời, thì Lục Hành Chu đã nghe được tiếng reo hò của vô số người, vọng đến tứ phía bên kia linh toa.
"Mười hai, bài danh thứ mười hai!"
"Lý sư huynh uy vũI"
"Nhanh lên, đem cái tên họ Lục kia đá xuống"...
Đùng! Lục Hành Chu ném mạnh cái linh toa xuống bàn, sắc mặt xanh mét, Lý Ngọc trực tiếp tiến vào mười hạng đầu thì cũng đành thôi, đằng này hắn cứ tiến từng bậc, từng bậc một, tâm của Lục Hành Chu cũng rơi vào vực sâu từng bước, từng bước...
Loại cảm giác như bị gác trên lửa châm chậm nướng này, thật quá nó khó chịu.
Còn không bằng đến luôn một lần cho thống khoái.
Thông Thiên Phong.
Đại điện thí luyện.
Lý Ngọc từ không gian hiện ra, đã lại có người báo thành tích cho hắn, bên cạnh Lý Ngọc cũng ồn ào một đám, ai cũng đưa tay cho hắn, trên mỗi cánh tay dêu cầm một cái ngọc bài thí luyện.
"Lý sư đệ, ta đã chuẩn bị xong thí luyện ngọc bài cho ngươi!"
"Lý sư đệ, dùng của ta này!"
"Dùng của ta đi!"
"Lý sư đệ, mau vào.......
Lý Ngọc nuốt mấy viên đan dược, nói với mọi người đang thúc giục :"Đừng nóng vội, đừng nóng vội, để ta nghỉ một lát đã..."
Pháp lực của hắn nhiều nhất cũng chỉ tương ứng với Luyện Khí Kỳ đỉnh phong tu hai linh mạch, xông thí luyện ảo cảnh đối với hắn cũng là sự tình không dễ dàng, mỗi một lần đều yêu cầu toàn lực ứng phó, nhất định phải chờ đến lúc thể lực và pháp lực khôi phục hoàn toàn.
Lý Ngọc phục dụng đều là đan dược cực phẩm, do chính hắn tự luyện chế, một lát sau, hắn cũng điều chính tốt trạng thái của mình lần nữa, tiện tay tiếp nhận một cái thẻ bài do một đệ tử đưa qua, lần nữa tiến vào không gian thí luyện.
Giờ phút này, mọi người đều tự giác hô hấp chậm lại, chờ đợi Lý Ngọc lần nữa xuất hiện.
Không ít người càng dán chặt mắt vào thí luyện bảng, không rời.
Chỉ cần Lý Ngọc thông qua thí luyện, tên trên bảng danh sách sẽ có sự thay đổi trước tiên.
Thời gian từng giây trôi qua.
Bọn họ đều đang căng thẳng vì Lý Ngọc.
Một giây phút, ánh sáng trên thí luyện bảng chợt lóe, tên trên đó, lại có dấu hiệu di chuyển.
Sau một giây, tên Lý Ngọc lại di chuyển về phía trước một bậc.
Thí luyện bảng thứ mười một.
Giả sử chỉ cần tiến thêm một bậc nữa, là hắn đã có thể tiến nhập mười thứ hạng đầu, trở thành một trong mười người mạnh nhất trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân, trong ngàn năm nay.
"Thứ mười..."
Một tên đệ tử không nhịn được hô lên, nhưng hắn còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì hai chữ Lý Ngọc lại yên lặng di chuyển về phía trước thêm một bậc nữa, rồi cái tên của hắn đột nhiên biến to ra, gấp mấy lần.
Mà vị trí này trước đây, ba chữ "Lục Hành Chu” cũng nhanh chó thu nhỏ lại, sau đó rớt xuốt phía sau, yên vị ở hạng thứ mười một. Ngắn ngủi yên tĩnh qua đi, trong đại điện bộc phát tiếng gâm thét hú hét rung trời.
"Thứ mười!"
"Hắn thực sự vào được mười thứ hạng đầu rồi!"
" Không thể tưởng tượng được, thật sự không thể tưởng tượng được!"
"Cuối cùng ta cũng không phải nhìn thấy cái tên kial"
"Lý sư huynh uy vũ”...
Biết được hôm nay Lý Ngọc lại đến xông thí luyện bảng, các đệ tử từ các phong đã nhao nhao chạy tới Thông Thiên Phong, đại điện thí luyện đã sớm bị vây kín, chật như nêm cối, lúc này vô số người đồng loạt kinh hô, tạo thành tiếng gầm ngập trời, toàn bộ đại điện cũng dường như đang chấn động.
Linh Câm đang bay múa xung quanh khu vực Thông Thiên Phong bị tiếng gâm đột ngột truyền tới này, làm cho hoảng sợ, ngay cả cánh cũng quên đập, trực tiếp bị rơi từ trên không trung xuống.
Mấy vị đệ tử Côn Luân đang ngự không đi qua Thông Thiên Phong, cũng bị giật mình, thân hình run rẩy, thật vất vả mới đứng vững lại được, mờ mịt nhìn về phía dưới, lẩm bẩm nói "xảy ra đại sự gì rồi?"
Âm thanh của vô số đệ tử Luyện Khí Kỳ, lại được thêm pháp lực gia trì xuống, có lực lượng cực kỳ xuyên thấu.
Giờ phút này, gân một nửa cái Côn Luân động thiên đều bị thanh âm của bọn hắn quanh quẩn.
Có mấy ngọn núi có khoảng cách không xa Thông Thiên Phong, còn có Luyện Đan sư đang luyện đan, bị âm thanh này hù đến, khiến pháp lực sinh ra ba động, lò đan lập tức bốc ra khói đen.
Cũng có vị Phù sư đang vẽ bùa, cổ tay run lên một cái, một tấm phù chỉ biến thành giấy vụn.
Nghe âm thanh rung trời từ bên ngoài truyền tới, khiến bọn họ kinh hoảng trong lòng :"Bên ngoài sao lại loạn như vậy? Chẳng lẽ là Ma Đạo đánh vào?"
Ngọc Linh Phong.
Cả ngọn núi này đều được pháp trận bao phủ, nên âm thanh không thể truyền đến, nhưng Lục Hành Chu vẫn đang chú ý linh toa, cũng nghe thấy được tiếng hò hét điên cuồng từ những đệ tử đang ở Thông Thiên Phong.
"Mười thứ hạng đầu thí luyện bảng..."
Sắc mặt của hắn tái nhợt, vô lực ngồi trên ghế.
Giờ phút này hắn có một loại cảm giác không chân thực trong lòng.
Hắn làm sao có thể tưởng tượng được, người mà hắn không thèm nhìn nửa năm trước, có thể trưởng thành đến tình trạng này với thời gian nửa năm, thậm chí ngay cả cái tên mà hắn vất vả lưu lại trên bia đá, cũng đã bị người đó xóa đi...
Nửa năm trước, cái người đệ tử ngoại môn, còn chưa đả thông được bốn cái huyệt vị ở Bạch Vân Quán, vậy mà thay thế vị trí của hắn!
Hắn không thể tiếp nhận!
Cũng không muốn tiếp nhận...
Thông Thiên Phong.
Đại điện thí luyện. Thân hình Lý Ngọc lóe lên, sau khi hiện ra thì sắc mặt của hắn đã trắng bệch, pháp lực tiêu hao sạch sẽ, bước chân phù phiếm, ngay cả đứng cũng không vững, cơ thể nhoáng một cái, suýt ngã trên mặt đất, nhưng lại ngã vào một cái ôm mềm mại hương thơm.
Chu Tử Tuyền bỏ Linh Nhi xuống, đem Lý Ngọc ôm vào trong ngực, ân cần hỏi han :" Ngươi không sao chứ?"
Đệ tử Côn Luân đứng xung quanh đều nhìn Lý Ngọc với ánh mắt đầy hâm mộ.
Thí luyện top mười, mỹ nhân trong ngực.
Tu hành cùng nhân sinh đều đỉnh phong.
Thật đúng là để người ta đố ky.