Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 73 - Chương 73 : Tu Tiên Giới Thanh Lưu

Chương 73 : Tu Tiên giới thanh lưu Chương 73 : Tu Tiên giới thanh lưuChương 73 : Tu Tiên giới thanh lưu

Thông Thiên Phong.

Đại điện thí luyện.

Thí luyện ảo cảnh mặc dù có ban thưởng phong phú, nhưng độ khó của nó lại quá cao, nên mấy vạn đệ tử đương thời của Côn Luân, đừng nói là trèo lên thí luyện bảng, mà chỉ cần xông qua năm ải thì số người làm được cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Mỗi lần tham gia thí luyện, dù thành công hay không thì cũng phải giao ra một trăm linh tệ, cũng là một khoản phí tổn không nhỏ, vì thế mà thường ngày, ngoại trừ một số ít thiên tài của tông môn ra, thì có rất ít người đi tới nơi này.

Nhưng mà mấy ngày hôm nay, Lý Ngọc dùng sức một mình, kéo lại độ hot cho thí Luyện ảo cảnh.

Đại điện thưa thớt bóng người trước đây, ngày hôm nay thậm chí còn đang có một hàng dài người đứng xếp hàng chờ tới lượt.

Một tên Luyện Đan Sư cũng có thể tiến nhập mười hạng đầu, bọn họ là Pháp tu, làm sao có thể cam chịu đứng sau.

Lúc này, trên một đỉnh núi trong không gian thí luyện.

Đối mặt với cự Hổ đang gào thét nhào tới, Tông Vân Phi thay đổi đấu pháp so với trước đây, đem tất cả pháp lực quán trú trên thân thể mình, bản thân hắn chính là Kim, Hỏa song thuộc tính, cường độ cơ thể so với con mãnh hổ này không kém hơn chút nào, năm đấm có Hỏa diễm quấn quanh, không ngừng tâm sự với mắt, cổ họng, nhất là phía dưới đuôi của nó...

Ngaol

Sau một tiếng gầm rú thống khổ, phần đuôi của cự hổ bị đánh nát, thân thể khổng lồ của nó cũng hóa thành từng điểm ánh sáng, tiêu tán đi.

Trên mặt Tống Vân Phi lộ vẻ kích động.

Trước đây khi hắn đối mặt với con Hổ này, đều dùng pháp thuật hệ Hỏa trong phạm vi lớn để vây chết nó, mặc dù có thể giải quyết được nó, nhưng pháp lực cũng bị hao phân nửa.

Nhưng lần này, sau khi đánh thắng cự Hổ rồi, pháp lực còn thừa trong người hắn vẫn còn khoảng bảy thành.

Lúc con Bọ Ngựa ải hai xuất hiện, Tống Vân Phi ghi nhớ lời của Lý Ngọc dạy bảo, nhất định phải dùng tốc độ nhanh chóng giải quyết con yêu thú này, không để cho nó thời gian khôi phục.

Trước đây khi đối mặt với con Bọn Ngựa này, hắn đều lấy phòng ngự làm chủ, lần này thì hắn chủ động tiến công, sau một phen điên cuồng tấn công như vũ bão, Tống Vân Phi ôm cái đầu con Bọ Ngựa này mạnh mẽ kéo xuống...

Yêu thú Bọ Ngựa tiêu tán, pháp lực trong người của Tống Vân Phi còn thừa lại bốn thành, nếu đổi lại trước đây, lúc này hắn đã dầu hết đèn tắt, pháp lực còn chưa tới một thành.

Trên mặt hắn đầy vẻ khoái chí.

Loại chiến đầu bằng quyền cước này thật kích thích, so với dùng pháp thuật oanh tạc càng thống khoái hơn nhiều.

Lúc đối mặt với cự mãng hệ Thủy kia lần nữa, Tống Vân Phi đa có đầy đủ pháp lực ứng đối, dù bị cự mãng cuốn lấy, hắn cũng không hoảng loạn, mà ngưng tụ một lưỡi đao sắc bén, chém mạnh vào cơ thể nó, cùng lúc đó, pháp lực thuộc tính Hỏa bộc phát, nện lên người cự mãng.

Sau khi cự mãng tiêu tán, yêu cầm tràn ngập Hỏa diễm biến ảo ra.

Lúc này pháp lực trong người Tống Vân Phi đã tiêu hao gần hết, dưới hỏa diễm mà yêu cầm phun ra, cơ thể hắn tiêu tán mất. ...

Đại điện thí luyện.

Tống Vân Phi vừa ở trong không gian thí luyện đi ra, cúi đầu nhìn xuống hai tay của mình, vẫn không tin nổi.

Vừa rồi hắn dựa theo kỹ xảo Lý Ngọc truyền cho, lại xông thử một lần thí luyện.

Hiệu quả dựng sào thấy bóng luôn.

Trước đây hắn chỉ có thể xông đến ải thứ hai, sau khi đánh chết cự Hổ và Bọ Ngựa thì pháp lực trong người không còn thừa mấy, đều thất bại trong ải con cự mãng thuộc tính Thủy kia, bị nó cầm chân mãi.

Nhưng bây giờ, trải qua Lý Ngọc dạy bảo, hắn chuyển biến mạch suy nghĩ, tiết kiệm được rất nhiều pháp lực, đã có thể vượt qua cự mãng, xâm nhập tới cửa ải thứ tư, gặp được con yêu cầm Hỏa hệ.

Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn là thất bại, nhưng so với lúc trước thì thành tích của hắn đã tiến bộ rất nhiều.

Điều này nói rõ, Lý Ngọc không hề lừa gạt hắn.

Lý Ngọc thật sự đem bí quyết vượt ải nói cho hắn biết.

Tuy đồng dạng pháp lực, đồng dạng phương pháp, Lý Ngọc có thể xâm nhập mười thứ hạng đầu, còn hắn chỉ dừng lại ở ải thứ tư, Tống Vân Phi cũng rất rõ ràng nguyên nhân.

Đây cũng không phải Lý Ngọc còn ẩn giấu điều gì, mà là vì Lý Ngọc là tu sĩ hiếm thấy tu năm cái linh mạch, với cả năm con yêu thú đều có khắc chế, nên tốc độ qua ải cũng sẽ nhanh hơn, người song linh mạch không có cách nào bắt chước được.

Nếu như Tống Vân Phi cũng có năm linh mạch, Hắn cũng có lòng tin xông qua toàn bộ năm ải.

Nhưng có được thì cũng có mất, hắn không thể vì trèo lên thí luyện bảng mà đánh mất tiên đồ của mình.

Lúc này, trong một chỗ khác của đại điện thí luyện.

Một đệ tử trẻ tuổi kinh ngạc nhìn Tống Vân Phi, hỏi :"Ồ, Vân Phil Lần này thời gian ngươi ở trong ảo cảnh, lâu hơn so với trước đây, chẳng lẽ đã có lĩnh ngộ gì?"

Tống Vân Phi nhìn sang, sau đó mỉm cười đáp :"nếu ta có lĩnh ngộ gì thì đã sớm lĩnh ngộ được, làm gì có chuyện đợi tới hôm nay, đây là do ta vừa đi tới Tử Vân Phong bái phỏng Lý Ngọc sư đệ, hắn dạy cho ta một phương pháp, thật không nghĩ tới, thí luyện còn có thể xông như vậy..."

Đệ tử trẻ tuổi kia kinh ngạc hỏi lại :"Gì cơ, Lý sư đệ thật sự đem bí quyết nói cho ngươi biết?"

Tống Vân Phi thật lòng nói :"Lý sư đệ rất hiền hòa, ý chí so với ta tưởng tượng còn rộng lớn hơn nhiều, ta dựa theo phương pháp hắn dạy cho, quả thực đã xông tới ải thứ tư, chờ đến khi ta vận dụng thuần thục một chút, chắc sẽ xông tới ải thứ năm được..."

Hắn cũng không nói chi tiết thêm với vị đồng môn này, dù sao bí kíp là của Lý Ngọc, chưa được người ta cho phép, sao có thể loạn truyền. Giờ phút này, không ít người đang ở trong đại điện thí luyện, chuẩn bị xông ảo cảnh giống người đệ tử kia, nghe thấy lời nói của Tống Vân Phi, trong lòng bắt đầu rục rịch. ...

Thường ngày có rất ít người tới Tử Vân Phong, nhưng hôm nay lại đặc biệt nhiều.

Một lúc lại có một bóng người từ một phong nào đó bay tới, đáp xuống Tử Vân Phong.

Biệt viện số sáu mươi chín.

Từ lúc Tống Vân Phi đi, Lý Ngọc đã phải tiếp đến vị khách thứ mười lăm tới thăm.

Sau khi Tống Vân Phi rời đi không bao lâu, bên ngoài biệt viện của hắn có thêm một hàng dài các đệ tử Côn Luân, những người muốn xông ảo cảnh đều nhao nhao tới đây, muốn nghe ngóng bí kíp qua ải của Lý Ngọc.

Người có năng lực đi xông thí luyện ảo cảnh, đều có thân phận không thấp ở trong môn phái, không phải là đệ tử của trưởng lão Kim Đan Kỳ, thì chính là đời sau của tổ sư Nguyên Anh, Lý Ngọc cũng không tiện cự tuyệt người ta ở ngoài cửa.

Hơn nữa, lúc bọn họ đến cũng đều mang một chút quà nhỏ, mặc dù không quá quý trọng, nhưng cũng là có lòng.

Biết rõ Lý Ngọc nuôi linh sủng, nên tặng đan dược hữu dụng với Linh Nhi như Khai Linh Đan, Tẩy Tủy Đan, mỗi người đưa đều là một chai, ít nhất trong vòng một năm, hắn không phải tự mình đi mua cho Linh Nhi nữa.

Chu Tử Tuyền còn thu được nhiều quà hơn, nào thì vòng ngọc, trâm ngọc, khuyên tai, ... đó cũng không phải chỉ là trang sức đơn giản, mà lúc nguy hiểm có thể dùng là pháp khí, nhiều đến mức nàng thử không hết đồ.

Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, vì hắn sẽ chẳng làm được việc gì ngoài việc đón khách đến thăm.

Thế là, Lý Ngọc đi tìm một khối gỗ đặc biệt, khắc lên đó kinh nghiệm vượt ải, cũng như đặc điểm, nhược điểm của từng con yêu thú nữa, sau đó hắn đem Mộc bài dựng ở trước cổng biệt viện, thế là ai cũng có thể thấy được, không còn lo lắng bị người khác quấy rây nữa.

Thực ra mấy thứ đó cũng không tính là bí kíp gì, chỉ là do những đệ tử Pháp tu kia bị thói quen cùng kiến thức của mình hạn chế.

Bình thường bọn họ đấu pháp đều đứng xa xa phóng thích pháp thuật, ném phù lục, cũng không cận thân vật lộn, Tu Tiên giả Luyện Khí Kỳ bị áp sát rất là nguy hiểm, đây cũng là mục đích tự bảo vệ bản thân.

Nhưng Lý Ngọc thì ngược lại, hắn thích phương thức chiến đấu kiểu đấu sĩ tay ngắn, quyền cước đấm đá không chỉ làm máu huyết dâng trào, mà còn hiệu suất cao, pháp lực thì không bị lãng phí mà dùng đúng chỗ.

Yêu thú ở trong thí luyện ảo cảnh cũng không phải là Yêu thú thực sự, nên cũng sẽ không bị thương, càng không nguy hiểm tới tính mạng, nên hoàn toàn yên tâm mà cận chiến.

Thế là hắn có thể yên tâm mà nghỉ ngơi thật tốt, không bị quấy rây nữa.

Thực ra chủ yếu cũng là vì những đệ tử có thực lực, thân phận địa vị, hay kinh tế, đều đã tới, những người tới sau, ngay cả quà tặng cũng không có, một chút lễ nghi cũng không hiểu, chỉ muốn ăn không, Lý Ngọc thật sự là chịu không nổi họ phiền nhiễu...

Sau khi Lý Ngọc công bố bí kíp xông thí luyện ảo cảnh của mình, đệ từ Côn Luân tụ tập ở Thông Thiên Phong lại càng nhiều. Trong đại điện thí luyện, càng nhiều người từ trong ảo cảnh đi ra, mang theo vẻ mặt mừng rỡ.

Họ đều dựa theo phương pháp của Lý Ngọc truyền thụ, tuy không trèo được lên thí luyện bảng, nhưng so với phương pháp của bọn họ thì hiệu quả hơn nhiều, một số người lúc trước chỉ có thể vượt đến ải thứ hai, hôm nay đã nhẹ nhàng vượt qua ải thứ ba, còn một số người hồi xưa kẹt ở ải thứ ba, thì nay cuối cùng cũng qua được ải thứ tư...

Ngoài mừng rỡ ra, thì trong lòng bọn họ cũng rất rung động.

Lý Ngọc sư đệ này, có cái gì hắn đều dạy cái đó.

Mặc dù mọi người đều là đệ tử Côn Luân, nhưng tài nguyên của tông môn có hạn, quan hệ của các đệ tử kỳ thực đều là quan hệ cạnh tranh, nếu có lĩnh ngộ được pháp thuật lợi hại gì, hoặc có bí kíp gì luyện đan, luyện khí hoặc tu hành, . . bọn họ đều sẽ chọn giữ kín cho riêng mình, sau đó đến lúc cần thiết mới lôi ra sử dụng, để áp đảo quân hùng, tranh thủ đến nhiều lợi ích hơn cho bản thân.

Nếu như là bọn họ, chắc chắn sẽ không nói ra bí kíp của mình cho người khác biết.

Đừng nói là người xa lạ, cho dù là sư phụ của bọn họ cũng thế, khi dạy bảo bọn họ cũng đều không dạy hết trăm phần trăm.

Nhưng có một người, không thân cũng chẳng quen với bọn họ, cũng chẳng phải sư đồ, lại có thể vô tư đem những kinh nghiệm quý báu này chia sẻ cho bọn họ, cũng chẳng cầu hồi báo gì, đạo đức tốt như vậy đủ làm cho nhiều người chiếm lợi cảm thấy xấu hổ.

Mà sự tích của hắn cũng chẳng phải mỗi chuyện này.

Sau khi đan đạo thi đấu kết thúc không lâu, Trịnh sư muội được hắn chỉ điểm cũng đã tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, mà biết bao Luyện Đan Sư tha thiết ước mơ.

Sau đó hắn cũng vô tư đem kỹ xảo tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân chia sẻ cho tất cả Luyện Đan Sư, cơ bản không có ý nghĩ giấu diếm.

Đây là ý chí rộng lớn cỡ nào.

Đối với Lý Ngọc, tất cả mọi người có thể nói hắn ăn cơm mềm, nhờ nữ nhân mới có được thực lực như bây giờ, nhưng không ai có thể phủ nhận được nhân phẩm của hắn.

Tại tu tiên giới ngươi lừa ta gạt, người người đều vì bản thân này, không thể nghi ngờ hắn chính là một dòng nước trong vắt.

Người này, đáng giá thâm giao.
Bình Luận (0)
Comment