Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 85 - Chương 81: Trọng Thưởng (1)

Chương 81: Trọng thưởng (1) Chương 81: Trọng thưởng (1)Chương 81: Trọng thưởng (1)

Đối với chưởng giáo chân nhân, Lý Ngọc đã rất khắc chế.

Hắn không đòi phù lục cấp bốn, mà chỉ muốn mấy tấm cấp ba, còn nhẫn không gian Khương Ly cho hắn, thì trước đây còn đủ chứa đồ, nhưng bây giờ hắn nhiều đồ hơn, thì đã hơi chật, sau này chắc chắn không đủ chứa nữa, lần này không biết có đổi được hay không...

Ba mươi viên Thông Mạch Đan, mấy tấm phục lục cấp ba, một cái không gian pháp bảo cỡ lớn, một ít linh thảo linh dược, chắc cũng miễn cưỡng đạt tới "trọng thưởng" mà chưởng giáo chân nhân nói rồi nhỉ.

Lúc này Vương Đạo Huyền mới ý thức được, Trọng thưởng" mà hắn nói, cùng "trọng thưởng" mà Lý Ngọc hiểu, dường như cũng không giống nhau.

Mấy chục viên Thông Mạch Đan, phù lục cấp ba, không gian giới chỉ, linh thảo linh dược... ,thưởng" này cũng quá "nặng rồi.

Một tên đệ tử Luyện Khí Kỳ như hắn, lấy đâu ra khẩu vị lớn như vậy?

Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì, hắn cũng không phải đệ tử Luyện Khí Kỳ bình thường, đồ nhi bảo bối của Huyền Chân sư muội không biết đã cho hắn bao nhiêu đồ tốt, mà khiến tâm mắt của hắn trở nên cao như vậy.

Vương Đạo Huyền ném cho hắn một cái nhẫn không gian mầu trắng, nói ra :”Phù lục cấp ba không có, linh thảo linh dược cũng không có, chỉ có ba mươi viên Thông Mạch Đan đều ở trong cái nhẫn không gian này, vừa rồi ngươi mới liên tiếp luyện chế ba lô đan dược, chắc cũng mệt chết rôi, Vương Hoa, đưa hắn về phong nghỉ ngơi..."

Sợ Lý Ngọc lại há miệng rộng nữa, nên hắn quyết định không cho Lý Ngọc có cơ hội tiếp tục mở miệng, lập tức để vị Luyện Đan Sư tam phẩm kia mang Lý Ngọc đi.

Đợi đến lúc Lý Ngọc đi khuất, hắn mới thở phào một cái, lẩm bẩm :"Một cái đệ tử Luyện KHí Kỳ nho nhỏ, mà khẩu vị lại lớn như vậy?"

Cô gái đang sửa sang lông vũ cho tiên hạc, mở miệng nói: "Lớn á?"

Vương Đạo Huyền nhìn về phía nàng, ngạc nhiên hỏi :'còn không lớn?”

Cô gái thản nhiên nói :"là ngươi tự nói trọng thưởng, ba mươi viên Thông Mạch đan cũng coi là trọng thưởng?"

Vương Đạo Huyền nhất thời im lặng, cũng không biết phải giải thích với nàng như thế nào.

"Ngươi là chưởng giáo Côn Luân, nếu như chuyện nói mà không làm được, thì đừng có nói."

Một lúc sau, Vương Đạo Huyền đi vào trong điện phía trước, thở một cái thật dài.

Có đôi lúc, chính hắn cũng không biết, bọn họ ai mới là sư tôn, ai mới là đệ tử.

Bất đắc dĩ lắc đầu, nét mắt của hắn cũng từ từ bình tĩnh lại.

Đệ tử Thiên Đạo Tông đường xa mà đến, muốn tham gia thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, cho dù hắn là chưởng giáo cũng không có cách nào cự tuyệt, đây là lễ nghi của Côn Luân.

Nhưng hành động lần này của Thiên Đạo Tông lại chính là ức hiếp tới tận cửa. Cho dù bọn hắn là đệ nhất đại tông của Chính Đạo, có được thực lực tuyệt đối, mấy ngàn năm qua bọn họ vẫn đang luôn hút ăn huyết dịch trên người của các đại môn phái khác để phát triển bản thân, những năm nay lại càng hành động không kiêng nể gì cả.

Nếu như không phải Lý Ngọc, thì lần này Côn Luân thực sự thân bại danh liệt.

Nghĩ đến Lý Ngọc, hắn lại bắt đầu suy nghĩ đến một việc.

Lần trước thi đấu đan đạo học đồ, Lý Ngọc tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, đoạt được thủ lĩnh, hắn cũng không để trong lòng, cho rằng đây chẳng qua là may mắn của hắn.

Nhưng lần này, thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, hắn lại ở thời điểm tuyệt cảnh, gánh áp lực không thể tưởng tượng nổi, mà vẫn tiến nhập đượ cảnh giới Thiên Nhân, đây không phải là hai chữ «may mắn» có thể giải thích được nữa rồi.

Người đệ tử trẻ tuổi này, tại đan đạo một đường, có thiên phú không gì sánh kịp.

Nhất là có thể nhiều lần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, đây là điều mà trong vạn năm lịch sử của Đan Đạo, đều không một ai làm được.

Trời cao cũng thật công bằng, cho hắn một thiên phú đan đạo nghịch thiên như vậy, lại cho hắn thiên phú tu hành bình thường...

Nhưng mà, lui một bước nói, mặc dù thiên phú tu hành của hắn có kém một chút thật, nhưng nếu tông môn thật sự muốn bồi dưỡng hắn, tại trong thời gian ngắn vẫn có khả năng đưa hắn lên Kim Đan, như vậy tông môn sẽ có thêm một vị Luyện Đan Sư tam phẩm có thiên phú cực kỳ cao.

Sau Kim Đan tuy bất lực, như trước Kim Đan thì cho dù thiên phú kém đến cỡ nào, thì dốc toàn bộ lực lượng của tông môn ra, thì chỉ cân mấy tháng cũng có thẻ đưa hắn đến Trúc Cơ đỉnh phong, rồi trong mấy năm kết Kim Đan.

Chỉ là loại chuyện như thế này, dù hắn là chưởng giáo Côn Luân cũng không thể tự mình quyết định được, cần phải qua thảo luận, nghị sự của trưởng lão đoàn.

Tháng sau, lúc nghị sự theo thông lệ, có thể nhắc tới chuyện này.

Đây cuối cùng cũng tính là "trọng thưởng” rồi nhỉ. ...

Sau khi Lý Ngọc rời khỏi Ngọc Hư phong, cũng không về Tử Vân Phong ngay.

Hắn đứng trên không, nhìn về đỉnh núi treo ngược không xa Ngọc Hư Phong kia, sau khi suy nghĩ một chút, thì trực tiếp bay tới chỗ cửa núi.

Ngọc Châu Phong được bao phủ bởi một tòa đại trận, phía trên là một cái bình đài có diện tích cực kỳ rộng lớn, sau bình đài là một quần thể cung điện đứng đó, còn cửa núi Ngọc Châu Phong thì ở phía trước quảng trường.

Lý Ngọc vừa rơi vào trước cửa, thì đã thấy một bóng người quen thuộc đang đứng đợi.

Hứa Khuynh Tâm cười với hắn, nói ra :"Ta đã sớm biết Lý sư đệ sẽ tới đây mà."

Lý Ngọc lấy hôp ngọc ra từ trong tay áo, đưa cho Hứa Khuynh Tâm, nói ra :'Phiên Phức Khuynh Tâm sư tỷ đem viên thuốc này cho Khương Ly giúp ta."

Hứa Khuynh Tâm nhận lấy hộp ngọc, nói với hắn :"Sư tôn muốn gặp ngươi."

Lý Ngọc đang tính đi về, nghe thế có chút bất ngờ, hỏi lại :'Huyền Chân tổ sư muốn gặp ta?"

Sư tôn của Hứa sư tỷ, cũng chính là sư tôn của Khương Ly, lúc trước Lý Ngọc không biết chưởng giáo Côn Luân là ai, nhưng đối với Huyền Chân tổ sư là sư tôn của các nàng, thì Lý Ngọc đặc biệt nhờ Ngô Thông tìm hiểu qua.

Vị Huyền Chân tổ sư này có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ, là một trong những thiên kiêu cao cấp nhất trong mấy trăm năm qua của Côn Luân, cũng là một trong mấy vị Nguyên Anh tổ sư có khả năng tăng lên Hóa thần Kỳ nhất của phái Côn Luân.

Nàng có địa vị cực cao trong phái Côn Luân, thậm chí không cần nể mặt cả Chưởng giáo chân nhân.

Cùng nổi danh với thực lực của nàng, còn có cả tính tình nữa.

Nghe nói, vị Nguyên Anh tổ sư này tính nóng như kem, nhân duyên của nàng ở Côn Luân cũng không tốt, chủ yếu là không có bạn bè gì, nhưng vì thực lực siêu quần, nên tất cả mọi người đều sợ hãi nàng, nên nhiều nhất chỉ dám nghị luận len lén sau lưng mà thôi.

Khương Ly tới Côn Luân lâu như vậy, chỉ vụng trộm đi gặp hắn được có một lần, còn chưa nói được mấy câu đã vội vã rời đi, chỉ vậy Lý Ngọc cũng biết rõ, Huyền Chân Tổ sư nghiêm khắc với nàng đến mức nào.

Tin tức của Ngô Thông cực kỳ linh thông, không có tin tức to nhỏ nào mà giấu diếm được hắn, nên Lý Ngọc còn biết được, sau lần Khương Ly trốn ra gặp hắn, Huyền Chân tổ sư vô cùng bất mãn, nên đem nàng nhốt lại trên Ngọc Châu Phong, không cho nàng gặp mình cũng là mệnh lệnh của Huyền Chân tổ sư.

Bởi vậy, dù tới đây đưa đan dược cho Khương Ly, hắn cũng không có ý định gặp vị Diệt Tuyệt Sư thái (*) này.

Nhưng người ta lại muốn gặp hắn, Lý Ngọc cũng không thể từ chối.

Dù sao đối phương cũng là Nguyên Anh tổ sư, muốn gặp một vị đệ tử Luyện Khí Kỳ cũng chỉ một câu nói là xong chuyện.

Lý Ngọc đi theo Hứa Khuynh Tâm, tới bên trong một tòa đại điện, đầu tiên thu hút ánh mắt hắn là một con chim to rất đẹp, trên đầu nó còn mọc ra một cái mào mẩu đỏ, phía sau còn có năm cái lông đuôi dài rất đẹp, nhìn cực kỳ giống với Phượng Hoàng trong truyền thuyết.

Ánh mắt của hắn rất nhanh đã rời khỏi con chim to, mà chuyển tới mộ người phụ nữ trung niên đang ngồi trên ghế trong đại điện này, hai tay chắp lại hành lễ :"Tham kiến Huyền Chân tổ sư!"

Huyền Chân tổ sư chậm rãi quay sang, lúc vừa nãy thi đấu đan đạo, vì tức giận nên nàng rời đi sớm, nên đến lúc nãy mới biết, sau khi nàng rời đi thì gió còn đảo chiêu những hai lần.

Quanh đi quẩn lại, cuối cùng viên Dựng Anh Đan này cũng về được đến Ngọc Châu Phong.

Sau khi thở phào nhẹ nhõm, nhìn thoáng qua hộp ngọc trong tay Hứa Khuynh Tâm, ánh mắt của nàng nhìn sang Lý Ngọc, nói ra :"Ngươi muốn dùng viên Dựng Anh Đan này đổi thứ gì cứ việc nói ra, đan dược, phù lục cấp ba, hay là pháp bảo hộ thân, ta sẽ đều đáp ứng ngươi."

Đây là viên đan dược cuối cùng của tông môn, rất quý giá, nàng cũng không nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của Lý Ngọc.

Lý Ngọc không do dự lắc đầu, nói :"tổ sư hiểu lầm rồi, ta cũng không phải muốn dùng nó để đổi cái gì cả, đây coi như là quà ta tặng cho Khương sư muội, tới Côn Luân lâu như vậy, ta còn chưa đưa cho nàng được đồ tốt gì."

Biểu lộ của hắn bình tĩnh, lạnh nhạt, giống như đồ hắn đưa không phải là viên đan dược cấp năm quý giá, mà là một viên Hồi Khí Đan hay Giải Độc Đan gì đó.

Tuy Lý Ngọc cũng rất thiếu tài nguyên tu hành, nhưng nếu hắn dùng viên thuốc này đổi bất cứ đồ vật gì từ chỗ Huyền Chân tổ sư, vậy thì thật có lỗi với Khương Ly, càng không có mặt mũi nào gặp lại nàng nữa. Huống hồ, từ chưởng giáo chân nhân có thể suy ra, mấy vị cường giả Nguyên Anh kỳ này, cũng không giàu có như hắn tưởng tượng, ngay cả mấy trăm viên Thông Mạch Đan còn không cho được, còn dám nói là trọng thưởng...

Huyền Chân tổ sư nghe hắn nói vậy, cũng bất ngờ một lúc, lúc này nàng hình như cũng hiểu được, tại sao đồ nhi bảo bối của nàng lại dám ngỗ nghịch chống đối mệnh lệnh của nàng mà lén đi gặp hắn.

Nàng tu hành đã mấy trăm năm, thường thấy tu tiên giới lừa gạt nhau, ngay cả đồng môn cũng có thể vì một viên đan dược, một gốc linh thảo, mà trở mặt thành thù, cũng rất hiếm nhìn thấy quan hệ như này.

Trong lòng nàng có chút cảm động, thở phào một cái, nói ra :"Vậy ta thay Ly nhi cảm ơn ngươi, Khuynh Tâm, dẫn hắn đi gặp sư muội ngươi đi."

Hứa Khuynh Tâm vui vẻ tươi cười, nói với Lý Ngọc :"Lý sư đệ, đi theo tai"

Lý Ngọc đi theo nàng, xuyên qua tòa đại điện này đi tới một chỗ cung điện khác, trong này có một bóng người đang khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn.

Hứa Khuynh Tâm gọi :'sư muội, xem ai tới này!:"

Khương Ly quay người lại, lúc nhìn thấy Lý Ngọc, trên mặt không che dấu được niềm vui, đứng đậy lí nhí :'ngươi tới rồi..."

Lý Ngọc nhìn người thiếu nữ trước mặt, khóe miệng giật giật, cũng không thốt ra được lời nào.

Khương Ly trước mặt này không phải Khương Ly quen thuộc với hắn, rõ ràng là có rất nhiều điều muốn nói, nhưng hắn lại không biết phải nói gì trước.

Khương Ly nhạy cảm phát hiện ra điểm này, nàng nghĩ một chút, rồi lấy ra một sợi dây chuyền, đeo vào cổ.

Một giây sau, khí chất trên người nàng đã biến hóa vi diệu.

Trong lòng Lý Ngọc thở phào, loại cảm giác quen thuộc giữa hai người lại trở về.
Bình Luận (0)
Comment