Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 87 - Chương 82: Lại Vượt Ải Thí Luyện (1)

Chương 82: Lại vượt ải thí luyện (1) Chương 82: Lại vượt ải thí luyện (1)Chương 82: Lại vượt ải thí luyện (1)

Tử Vân Phong.

Người ở đây thường ngày là mấy lão già gần hết thọ nguyên, nhưng hai hôm nay lại có rất nhiều người trẻ tuổi lảng vảng nơi này.

Trong số đó thì chủ yếu là đệ tử nữ, chắc cũng khoảng chín thành.

Các nàng đều mặc quần áo rực rỡ, trang điểm xinh đẹp, đeo đồ trang sức lộng lẫy, giả bộ như lơ đãng đi qua biệt viện số sáu mươi chín, nhưng rồi lại đi lại, sáu, bảy vòng gì đó...

Đáng tiếc là, cánh cửa biệt viện số sáu mươi chín lại rất ít khi mở ra.

Lúc này Lý Ngọc đang ngôi ở trong đình nhỏ ngoài sân trước, Triệu sư huynh nói không sai, Luyện Đan Sư không sợ thiếu đạo lữ, thậm chí bản thân không cần phải làm gì, sẽ tự có nữ đệ tử thay nhau sáp tới.

Không chỉ riêng đệ tử nữ, thậm chí có cả mấy đệ tử nam thân hình mảnh mai, tướng mạo khá ưa nhìn, cũng lượn lờ trước cổng biệt viện, để thử thời vận.

Quả thực là không hợp thói thường.

Hai ngày này, khách tới đây bái phỏng cũng không ít.

Lần này hắn đoạt được thủ lĩnh thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, không ít bằng hữu trong tông môn đều tới đưa quà tặng, có Luyện Đan Sư đưa, cũng có Pháp Tu đưa, đều là những đồ vật không quá quý trọng, nên Lý Ngọc đưa hết cho Chu sư tỷ.

Chưởng giáo chân nhân ban thưởng cho hắn ba mươi viên Thông Mạch Đan, Lý Ngọc đã ăn hết, tu vi lại tăng trưởng một nhóm nhỏ, huyệt vị trong cơ thể hắn bây giờ, đã đả thông được một trăm tám mươi cái, mỗi cái linh mạch mở được ba mươi sáu huyệt vị, không nhiều không ít, đều mở được một nửa.

Sư tôn của Khương Ly cho hắn Giải Độc Đan cao cấp, sau khi Lý Ngọc chạy qua Cửu Hoa Phong, để Triệu Vô Lượng đi nhờ Luyện Đan Sư cấp cao nghiệm chứng qua, là hàng chính phẩm một trăm phần trăm.

Sau khi trải qua sự việc Tôn trưởng lão, Lý Ngọc làm bất cứ chuyện gì đều rất cẩn thận.

Uống xong mấy viên Giải Độc Đan vào, bên ngoài da của Lý Ngọc quả nhiên lại xuất hiện rất nhiều tạp chất, đây là đan độc tích lũy trong cơ thể hắn những ngày qua, sau khi thanh trừ đan độc, Lý Ngọc đi tắm rửa một cái, lập tức cảm thấy cơ thể vô cùng sảng khoái.

Thừa dịp tình trạng cơ thể đang tốt, Lý Ngọc tính lại đi vượt ải thí luyện ảo cảnh lần nữa.

Hắn còn chưa kịp ra ngoài, thì vẻ mặt khẽ động.

Yêu nữ lại liên hệ hắn.

Từ sau khi biết hắn đã vào được Côn Luân động thiên, tân suất liên hệ của Yêu nữ tăng lên rõ ràng, đây cũng không phải là một dấu hiệu tốt.

Lý Ngọc thật sự lo lắng.

Sợ một ngày nào đó, nàng sẽ bắt hắn chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm gì đó.

Nhưng cũng không thể cứ mặc kệ nàng như vậy, Lý ngọc vừa đứng lên thì, Chu Tử Tuyền đang tưới hoa bên cạnh cũng khẩn trương theo, hỏi dò :"Ngươi đi đâu thế?"

Lý Ngọc liếc nàng một cái, rồi bảo :”Ta mang Linh Nhi đi ra ngoài hít thở không khí, chứ không phải đi chọn đạo lữ, nuôi ngươi một người đã đủ rồi, ta cũng không nhiều linh tệ đến mức đó, với cả, các nàng nhìn còn không đẹp bằng ngươi đâu..."

Chu Tử Tuyền bị nhìn thấu tâm tư, mặt sớm đã đỏ tưng bừng, thẹn thùng nói :"Thế ngươi nhớ về sớm."

Mấy hôm nay luôn có một đám sư muội chán ghét, ăn mặc đẹp đẽ, cứ lượn qua lượn lại trước cổng biệt viện, nàng đã sớm phiền muốn chế, may mà Lý Ngọc ý chí kiên định, một chút dao động cũng không có.

Nhìn thấy cổng biệt viện số sáu mươi chín mở ra, mấy cô gái đang quanh quẩn xung quanh, muốn tạo cơ hội vô tình gặp gỡ với Lý Ngọc, lập tức lên tinh thần mười phần, có người đang búi lại tóc, có người ưỡn ngực... đáng tiếc là Lý Ngọc ngay cả liếc một cái cũng không, đã mang linh sủng bay đi mất.

Côn Luân sơn mạch.

Linh Nhi đã lâu không được ra ngoài hít thở không khí, đang thoải máy chạy nhảy giữa núi rừng, Lý Ngọc nhàn nhã đi theo sau nó, sau khi dùng pháp lực tạo nên một bình chướng cách âm, mới lấy linh bối ra, truyên pháp lực vào.

Đối diện rất nhanh truyền đến âm thanh lười nhác của Yêu nữ :"Côn Luân của các người gần đây nhất có đại sự gì không?”

Vấn đề này, Lý Ngọc rất khó trả lời.

Nếu tính đại sự gần đây nhất vừa xảy ra ở Côn Luân, thì chính là việc hắn lực áp thiên tài Đan Đạo của Thiên Đạo Tông, đoạt được thủ lĩnh thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, giúp tống môn giữ lại thể diện, vãn hồi tổn thất to lớn.

Nhưng nếu nói vậy lại giống như là hắn đang khoe khoang.

Còn không nói thì yêu nữ sẽ nghĩ hắn nhận tiên không làm việc, nghĩ một chút, hắn vẫn nói ra :"Ba ngày trước, Côn Luân cử hành thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, tổ sư Nguyên Anh của Thiên Đạo Tông dẫn người đến phá rối..."

Phía bên kia linh bối, yêu nữ khinh thường nói :" Lại là Thiên Đạo Tông, chỗ nào cũng thấy dấu răng của bọn họ."

Lý Ngọc tiếp tục trân thuật sự thật :'lần thi đấu này còn liên quan đến tranh chấp của hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ trong tông môn, ban thưởng dành cho thủ lĩnh vô cùng phong phú, là một viên đan dược cấp năm Dựng Anh Đan, Luyện Đan Sư nhất phẩm của Côn Luân là Phương Tiến, luyện chế được bảy viên đan dược cực phẩm, nhưng thiên tài Luyện Đan Sư của Thiên Đạo tông lại hơn một bậc, luyện được tám viên đan dược cực phẩm, danh dự của Côn Luân chuẩn bị quét rác, đan dược cấp năm sắp bị người Thiên Đạo Tông đoạt đi...'

Năng lưc kể chuyện xưa của Lý Ngọc khá ổn, bên kia linh bối, yêu nữ không nhịn được mà thúc giục :” sau đó, rồi sau đó thế nào nữa?"

Lý Ngọc ho nhẹ một tiếng, nói tiếp :"Ngay tại thời khắc nguy cấp này, lại có kỳ tích xảy ra, một vị Luyện Đan Sư của phái Côn Luân tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân mà bao người mơ ước, luyện chế ra một lò mười viên đan dược Trú Nhan Đan cực phẩm, triệt để thay đổi thế cục, lực áp thiên tài của Thiên Đạo Tông, đoạt về thủ lĩnh, giúp Côn Luân vãn hồi thể diện cùng tổn thất, đập tan âm mưu của Thiên Đạo Tông...

Yêu nữ kinh ngạc, hỏi :"Luyện Đan Sư trong phái Côn Luân vẫn còn có nhân vật bậc này? Tên của hắn là gì?"

Lý Ngọc ngượng ngùng đáp :"Người này vẫn là ta..." Bên kia, yêu nữ im lặng một lúc, giống như không biết phải nói gì lúc này vậy, hồi lâu mới lên tiếng :"Chuyện đã xảy ra ba ngày trước, sao bây giờ ngươi mới báo cáo?"

Lý Ngọc thành thật đáp :"Người đoạt giải nhất chính là ta, ta nghĩ nếu ta sốt ruột đi thông báo với cô nương, thì giống như ta đang khoe khoang vậy, mà ta cũng chỉ là gặp may thôi..."

Yêu nữ suy nghĩ một chút rồi nói :'Không nghĩ tới thiên phú tu hành của ngươi bình thường như vậy, nhưng thiên phú đan đạo lại tốt như thế, đợi sau này quay về Huyền Âm Giáo, cho ngươi tới chưởng quản Đan Đạo, thay cho những tên Luyện Đan Sư phế vật kia, mười phần vật liệu mà luyện không ra một phần đan dược, lãng phí không biết bao nhiêu đồ tốt..."

Thực lòng mà nói, Lý Ngọc có chút động tâm.

Côn Luân là lấy đan đạo lập phái, nên yêu cầu đối với Luyện Đan Sư đương nhiên là cao nhất, ba phần vật liệu mà không cho ra một phần đan dược, cũng đã bị giáng cấp, thậm chí hủy bỏ thân phận rồi, Ma Đạo mười phần vật liệu còn không cho ra được một lô, mà còn có thể sống yên lành, vậy hắn có thể cắt xén được bao nhiêu đồ tốt, còn lo gì tu vi không tăng lên?

Nơi đó có rất nhiều linh thảo, linh dược đang chờ hắn.

Sau khi chửi bới đám Luyện Đan Sư kia một phen, yêu nữ đột nhiên hỏi Lý Ngọc :"Như vậy có nghĩa là, ngươi thắng được một viên đan dược Dựng Anh Đan cấp năm?”

Trong lòng Lý Ngọc lộp bộp một cái, chẳng lẽ yêu nữ kia muốn đánh chủ ý lên Dựng Anh Đan?

Hắn chỉ có thể kiên trì nói tiếp :'Đã tặng người khác."

Yêu nữ sửng sốt, rõ ràng là bị bất ngờ :"Đan dược cấp năm đấy, ngươi nói tặng là tặng cho ai?"

Lý Ngọc đáp :'Là Khương sư muội.'

Yêu nữ dừng lại một chút, rồi mới ý vị thâm trường, nói :"Vật quý giá như thế, nói tặng liền tặng, xem ra trên sách kia nói không sai, quan hệ của ngươi với vị thiên tài mới nhập môn của Côn Luân kia, đúng là không tệ."

Lý Ngọc lập tức nói :"Thực ra quan hệ của bọn ta cũng bình thường, không có gì đặc biệt, cô nương suy nghĩ một chút, ta là một tên đệ tử Luyện Khí Kỳ, lại có được một viên đan dược cấp năm, nếu không tặng đi, chẳng phải là muốn chết, chỉ sợ ta vừa mới rời đi tông môn, là sẽ bị vô số Kim Đan hậu kỳ cường giả theo dõi chặn giết, ta đây cũng không có cách nào khác..."

Yêu nữ gật đầu, nói :“Nói cũng đúng, nhưng mà tình báo của Tiêu Dao Môn cũng sẽ không viết loạn, quan hệ của ngươi cùng vị Khương sư muội kia chắc chắn không tâm thường, ngươi nói như vậy là sợ ta bắt ngươi làm gì bất lợi với nàng sao?"

Yêu nữ này đúng là tinh ý, thế mà không thể lấp liếm cho qua được, nhưng mà nàng cũng không phải là con giun trong bụng Lý Ngọc, nên cũng không biết trong lòng hắn có nghĩ thế thật không, Lý Ngọc nói :"trước đây ta cùng Khương sư muội là bằng hữu, quan hệ tất nhiên sẽ tốt hơn những người khác, nhưng mà nếu như cô nương không muốn ta đưa cho nàng, thì ta sẽ đòi về, đưa cho người khác cũng được, nhưng mà muốn tặng cho ai được nhỉ, hay là cô nương cứ lo lắng Tần sư tỷ như vậy, thì tặng Tần sư tỷ cũng được nhỉ."

"Ngươi dám?"

Yêu nữ gắt lên một tiếng, rồi mới nói :'Được rồi, đưa cho vị Khương sư muội kia cũng tốt, ngươi nói rất đúng, viên thuốc đó ngươi giữ lại chính là bùa đòi mạng, dụ hoặc Kết Anh quá lớn, ngay cả cường giả Kim Đan kỳ của Chính Đạo cũng sẽ không bỏ qua ngươi, không bằng tặng đi, dập tắt ý muốn của bọn họ, tiểu tử ngươi còn rất thông minh..."

Chuyển hướng chủ đề thành công, Lý Ngọc cười nói :"Cô nương quá khenl"

Vì để cho nàng triệt để quên đi Khương Ly, Lý Ngọc cố ý nói sang chuyện khác :"Đúng rồi cô nương, lần này ta giúp tông môn vãn hồi mặt mũi cùng tổn thất, nên đã được chưởng giáo chân nhân tiếp kiến, ban thưởng cho ba mươi viên Thông Mạch Đan, ta còn gặp được Tần sư tỷ nữa."

Nghe được Tần Khả Nhân, yêu nữ lập tức hứng thú, hỏi :”Ngươi nhìn thấy nàng sao?"

Lý Ngọc nói :"Nhìn thấy, nhưng nàng mang mạng che mặt, nhìn không rõ thế nào, nhưng cảm giác chắc là rất đẹp."

Lời này của hắn làm yêu nữ có chút không vui, nàng hừ một tiếng :"Ngươi đến cùng là người của ai, nhìn còn chưa thấy mà cũng dám nói nàng ta xinh đẹp, không chừng dưới khăn che mặt kia lại là một gương mặt xấu xí thì sao?"

Lý Ngọc lập tức phụ họa : Cô nướng nói đúng...

Trong lòng của hắn rất rõ ràng, đối với người nắm trong tay vận mệnh của mình như yêu nữ, nên đối đãi với nàng như đối đã với bạn bè vậy, nhất định phải tuân theo hai nguyên tắc.

Thứ nhất, lời của yêu nữ nói vĩnh viễn đúng.

Thứ hai, nếu nàng nói sai, xem lại điều thứ nhất.

Chỉ cần nàng vui là được.

Đối diện bên kia, Yêu nữ thở phào một cái, nói ra :'Không nói Tân Khả Nhân nữa, nói tiếp Khương Ly đi, nghe nói nàng ta đối với ngươi rất tốt."

Lý Ngọc nhướng mày, sao lại vòng về Khương Ly nữa rồi, nhưng hắn chỉ có thể đáp lời yêu nữ :"Đúng vậy, nàng đưa ta nhẫn không gian, phù lục, còn rất nhiều linh dược nữa..."

Yêu nữ hỏi tiếp :"Là ta đối với ngươi tốt , hay nàng đối với ngươi tốt?"

Lý Ngọc không thèm do dự, đáp luôn :*Đương nhiên là cô nương rồi, ngài có ân cứu mạng với ta, còn đưa ta rất nhiêu đồ vật bảo mệnh..."

Nói thật lòng thì, cả Khương Ly và yêu nữ, đều rất tốt với hắn.

Nhưng hai loại tốt này, cũng không giống nhau.

Yêu nữ có mười viên kẹo, nếu vui thì nàng ấy sẽ cho hắn một viên.

Khương Ly có hai viên kẹo, nhất định sẽ cho hắn một viên.

Điều này, trong lòng hắn rất chắc chắn.

Yêu nữ hiển nhiên rất hài lòng với câu trả lời của Lý Ngọc, nhưng vẫn hỏi tiếp :"Vậy trong lòng ngươi, Khương Ly quan trọng, hay là ta quan trọng hơn?”

Con gái thật phiên phức.

Lý Ngọc thầm chửi thề.

Rõ ràng là thân phận cấp trên , nhưng lại cư xử kiểu bạn gái.

Trong lòng Lý Ngọc, Khương Ly so với nàng, thì đương nhiên là Khương Ly quan trọng hơn rồi.

Xin nhờ, chẳng lẽ nàng còn không rõ vị trí của mình? Ai cho nàng tự tin như thế?

Nhưng đối mặt với vấn đề của yêu nữ, Lý Ngọc vẫn đáp không hề do dự :"Đương nhiên là cô nương quan trọng hơn rồi."...

Kinh nghiệm của Lý Ngọc cho thấy, có đôi khi, một ít lời nói dối thiện ý vẫn cần phải dùng đến đấy.

Ít nhất trong trường hợp này, nhờ lời nói dối thiện ý của hắn mà cuộc nói chuyện với yêu nữ, đã kết thúc trong một bầu không khí hài hòa.

Ôm Linh Nhi đã chơi đến phát chán trở lại Côn Luân động thiên, Lý Ngọc thở dài, thời gian cần thận từng li từng tí như thế này, bao giờ mới kết thúc đây...
Bình Luận (0)
Comment