Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 88 - Chương 82: Lại Vượt Ải Thí Luyện (2)

chương 82: Lại vượt ải thí luyện (2) chương 82: Lại vượt ải thí luyện (2)chương 82: Lại vượt ải thí luyện (2)

rở lại biệt viện, sau khi giao Linh Nhi lại cho Chu Tử Tuyền, Lý Ngọc lại tính toán đi Thông Thiên Phong vượt thí luyện ảo cảnh.

Sau khi ăn vào ba mươi viên Thông Mạch Đan, pháp lực của hắn lại tăng lên được khoảng một phần năm so với trước, chắc là có thể lấy được thành tích tốt hơn, như thế lại có thể đạt được thêm vài viên Thông Mạch Đan nữa.

Một lúc sau, trong đại điện thí luyện của Thông Thiên Phong.

Nhớ lần đầu tiên Lý Ngọc đến nơi này, trong đại điện thí luyện cũng chẳng có mấy người, nhưng sau khi hắn xâm nhập được vào mười thứ hạng đầu, thì độ nóng của thí luyện ảo ảnh từng lên tới đỉnh điểm, sau đó thì từ từ giảm xuống.

Thiên phú tu tiên và thiên phú võ đạo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, Lý Ngọc đã học mười năm Cách Đấu, cũng không phải là chuyện mà bọn hắn có thể đuổi theo trong hai, ba ngày được.

Đại điện thí luyện, một bóng người vừa từ trong không gian thí luyện đi ra, nhìn thấy Lý Ngọc liền cười với hắn, chào hỏi :"Lý sư đệt! Lại tới xông thí luyện sao?"

Lý Ngọc cũng mỉm cười đáp lễ, nói : "Đúng vậy, mấy hôm nay tăng lên một chút tu vi, tới xông thử xem sao."

Chào mấy người quen biết xong, hắn đổi một cái ngọc bài thí luyện rồi tiến nhập vào không gian.

Hơn mười vị đệ tử Côn Luân đang đứng trong đại điện, thấy hắn đi vào trong ảo cảnh, liên không xông nữa, mà đứng chờ ở đây.

Phương pháp của Lý Ngọc dạy cho bọn họ, mặc dù có thể tăng lên thành tích so với lịch sử của bọn họ, nhưng muốn vào được thí luyện bảng, lại là một việc vô cùng khó.

Hơn nữa, vì thay đổi mạch suy nghĩ trong ảo cảnh, mà một số đệ tử đi ra ngoài hiện thực đối mặt với yêu thú, theo thói quen đi dùng thân thể cứng rắn va chạm, nhưng lại không có kinh nghiệm chiến đấu, trong thí luyện thì không sao, nhưng hiện thực thì tổn thất nặng nề.

Trưởng bối trong tông môn đã nhắc nhở qua bọn họ, thí luyện ảo cảnh chính là ảo cảnh dành để thí luyện, hiện thực đấu pháp là đấu pháp trong hiện thực, không cho phép bọn họ luyện thành thói quen cận chiến.

Bọn họ thực sự muốn biết tại sao Lý Ngọc lại làm được như vậy, dùng thực lực chưa tới Luyện Khí kỳ hai mươi tầng, lại có thể sát nhập tới hạng mười thí luyện bảng.

Đáng tiếc, chuyện xảy tra trong không gian thí luyện, bọn họ lại nhìn không thấy được.

Lúc này, bên trong không gian thí luyện.

Lý Ngọc nhìn con cự Hổ vừa mới xuất hiện, trên mặt lộ vẻ tươi cười, lẩm bẩm nói :"Đã lâu không gặp!"

Nhưng ngay sau đó, cùng với tiếng hổ gầm, thì nó cũng đang hóa thành từng điểm sáng, tan biến ngay trước mặt Lý Ngọc.

Tác dụng của ba mươi viên Thông Mạch Đan cũng rõ rệt, thời gian qua ải thứ nhất lần này rút ngắn xuống khá nhiều so với lần nhanh nhất trước của hắn, mà pháp lực còn chưa tiêu hao mấy.

Lúc này, trong lòng hắn đã có niềm tin vào việc mình có thể phá vỡ kỷ lục.

Đối mặt với con Bọ Ngựa khổng lồ vừa ngưng tụ ra, Lý Ngọc không lão phí thời gian, chủ động công kích nó...

Trong đại điện Thí luyện, từ lúc Lý Ngọc đi vào trong họa quyển, mọi người vẫn đang nghị luận về hắn.

Mà ngay cả trưởng lão Trúc Cơ phụ trách thí luyện, cũng chạy tới góp vui.

"Các ngươi nói, lần này Lý sư đệ có hy vọng lại tăng một bậc nữa không?"

"Khoảng cách với lần thí luyện trước của hắn cũng chưa bao lâu, ta cảm thấy khó có thể"

"ta nghe đệ tử ở Ngọc Hư Phong nói, lần trước sau khi kết thúc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, chưởng giáo chân nhân đã ban thưởng cho hắn ba mươi viên Thông Mạch Đan, nên hắn có thể tăng lên không ít pháp lực, nên có khả năng thí luyện bảng hôm nay sẽ có thay đổi."

"Hạng chín thí luyện bảng là Vương tổ sư của Ỷ Vân Phong, hắc hắc, Vương Tổ sư vẫn còn đang khỏe mạnh, không biết nhìn thấy vị trí của mình bị người khác vượt qua, sẽ có cảm nhận gì.......

Mọi người đang nghị luận, thì chợt thấy trên màn nước xuất hiện ba động rất nhỏ.

Hạng thứ chín trên thí luyện bảng vốn là "Vương Thế Viễn", nay dịch xuống một hàng, thay vào đó là hạng mười "Lý Ngọc”, bây giờ lại nhích lên hạng chín.

"Thực sự vượt qual"

"Hạng chín thí luyện bảng!"

"Này cũng quá nhanh rồi. "

Lúc này mọi người cảm nhận được rõ ràng, thời gian Lý Ngọc vượt ải nhanh hơn so với lần trước nhiều lắm.

Loại tốc độ này trong mắt bọn họ thấy, đã là nhanh không thể tưởng tượng nổi rồi, vậy mà cũng chỉ xếp thứ chín, tám vị phía trên kia lúc ấy, lại có thực lực khủng bố tới mức nào?

Thân hình Lý Ngọc vừa hiện ra, liên nhìn vào thí luyện bảng trước tiên.

Không tệ nha, lại tăng thêm một hạng, lại có mười viên Thông Mạch Đan tới tay.

Mà sau khi qua ải, pháp lực trong người của hắn vẫn còn thừa khoảng một thành, điều này có nghĩa là, cái kỷ lục này, nếu hắn có thể đánh nhanh hơn một chút lúc chuyển ải, thời gian còn có thể rút ngăn hơn nữa.

Lý Ngọc ăn vào mấy viên Hồi Khí Đan, vừa ngồi khôi phục vừa nói chuyện phiếm với mọi người.

Lão giả phụ trách thí luyện ảo cảnh, chắp tay sau lưng đi trở về thạch thất, phân phó một đệ tử cấp thấp :"đi một chuyến tới Luyện Khí Điện, nói cho bọn họ biết, nên thay thí luyện bia."

Trong hai tháng gần đây mà thí luyện bia phải đổi tới hai lần, tron lịch sử Côn Luân cũng rất là hiếm thấy.

Giờ phút này, bên trong Côn Luân động thiên, có nhiều người cũng đã nhận được tin tức từ Thông Thiên Phong.

ÝỶ Vân Phong.

Một lão giả tóc muối tiêu, nghe được chuyện này từ trong miệng đệ tử của mình, nhếch miệng cười, nói ra :"Bị vượt qua thì bị vượt qua chứ sao, những lão già như bọn ta đây, cũng nên để cho đám đệ tử trẻ tuổi thể hiện chứ."

Chuyện xông thí luyện ảo cảnh, đã là chuyện tận mấy trăm năm trước của lão rồi.

Qua mấy trăm năm, lão còn suýt quên cả chuyện xảy ra năm đó rồi, lúc này lại bị khơi gợi lên hồi ức, liền nhớ tới các thiên kiêu cùng thời đại của mình trong môn phái năm đó, bọn họ cũng hăng hái, cùng nhau vượt thí luyện ảo cảnh, .. nhất thời lâm vào hoài niệm.

Ngọc Linh Phong.

Sau khi Lục Hành Chu biết được chuyện này, thật lâu cũng không nói một lời nào.

Ba ngày nay, tâm trạng của hắn rất phức tạp.

Lý Ngọc giống như là khắc tinh của hắn vậy, từ khi Lý Ngọc đến Côn Luân, hắn không ngừng gặp xui xẻo, từng chuyện từng chuyện tiếp diễn, từ bị thay tên trên thí luyện bia, tới việc bị đoạt Dựng Anh Đan, đều do Lý Ngọc gây ra.

Hôm nay Lý Ngọc lại tăng lên một hạng trên thí luyện bia, lên tới thứ chín, trong lòng của hắn không biết có cảm giác gì nữa.

Nửa năm trước ai biết được, cái tên đệ tử ở Bạch Vân Quán, ngoài đẹp trai ra thì cái gì cũng kém, lại có thể trưởng thành nhanh đến như vậy.

Thông Thiên Phong, bên trong không gian thí luyện.

Thân ảnh của con Cự Hùng cuối cùng nhất cũng đang chậm rãi tiêu tán, Lý Ngọc một tay đỡ ngực, miệng há lớn ra thở từng ngụm hổn hển, pháp lực trong người đã không còn dư thừa một giọt nào.

Đã có thử nghiệm lúc nấy, nên hắn làm được tới mức nào thì bản thân biết rõ, lân này toàn lực ứng phó, thành tích lại tăng lên, nhưng cũng đã là cực hạn của hắn hiện tại, cũng không biết có thể tăng lên được một, hai hạng nào nữa không.

"Động rồi!"

"Nữa kìa!"

"Lần này vượt hai hạng luôn."

"Đã hạng bảy thí luyện bảng rồi."...

Vừa nãy tên của Lý Ngọc lại tăng lên hai hạng nữa, từ vị trí thứ chín đã nhảy lên tới thứ bảy, mà vị đứng ở hạng thứ bảy với hạng thứ tám là Hoàng Động Nguyên và Nhâm Quang, bây giờ xếp ở hạng thứ tám và thứ chín.

Hai vị tiên bối này cũng là thiên kiêu của mấy trăm năm trước, chỉ có điều đều chưa từng kết Nguyên Anh, mà đã mất từ lúc Trúc Cơ và Kim Đan.

Đến tận đây thì phía trước tên của Lý Ngọc, đều là những nhân vật lớn có uy danh hiển hách của Côn Luân đương đại.

Xếp thứ sáu thí luyện bảng là Lục Thái Nhất, tổ sư Nguyên Anh Hậu kỳ của Ngọc Linh Phong.

Xếp thứ năm là Triệu Huyền Chân, tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ của Ngọc Châu Phong.

Xếp thứ tư là Bùi Nguyên, đại bộ phận đệ tử cấp thấp của Côn Luân đều không quen thuộc với vị này, nhưng nếu là đệ tử hạch tâm của Côn Luân lại không xa lạ gì, đây chính là một vị lão tổ Hóa Thần, chính là đệ nhất nhân đầu tiên của thí luyện bảng, chiếm cứ vị trí này trong thời gian mấy trăm năm mới bị vượt qua.

Xếp thứ ba là Trân Thanh Sơn, người này từng là thiên kiêu của Côn Luân, mặc dù bây giờ không còn ở trong tông môn nữa, nhưng truyền thuyết về hắn vẫn có lưu truyền.

Xếp thứ hai thí luyện bảng là Vương Đạo Huyền, chưởng giáo chân nhân đương đại của Côn Luân, tất nhiên không cần phải nói, hắn là một đời chưởng giáo mạnh nhất của Côn Luân. CÒn đệ nhất thí luyện bảng, Tần Khả Nhân Tần sư muội, đệ nhất thiên kiêu ngàn năm qua của Côn Luân, không ai không phục.

Cùng so sánh với những người này, thiên phú tu hành của Lý Ngọc thực sự là quá thấp, cũng vì nguyên nhân này, mà việc hắn có thể leo lên đến vị trí bây giờ, mới càng thêm không thể tưởng tượng nổi.

Vị đệ chấp sự kia vừa trở lại Thông Thiên Phong, nhìn thấy thí luyện bảng lại thay đổi, lập tức bị ngẩn ra.

Hắn vừa đi có một tí, mà vị kia lại đã tăng lên hai hạng nữa rồi.

Lão giả Trúc Cơ thúc giục hắn, nói :"Nhanh, lại đi một chuyến tới Luyện Khí Điện, bây giờ qua khéo còn kịp...

Vị đệ tử chấp sự này lại vội vàng đi đến Luyện Khí Điện, thấy một người đang ngồi lau mồ hôi trán , trước mặt một cái bia đá, thấy vị đệ tử chấp sự này liền cười nói :”Ngươi tới thật đúng lúc, ta vừa khắc xong nét cuối cùng trên này, đang định mang đến Thông Thiên Phong cho các ngươi, ngươi đã tới thì tự mang về vậy."

Vị đệ tử chấp sự gãi đầu, lắp bắp nói :"Cái kia... , à cái thí luyện bia này, khả năng ngươi phải khắc cái mới...

Đệ tử Luyện Khí Điện sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi lại :'Sao thế? Nét khắc trên này của ta có vấn đề gì sao? Không thể nào, ta dựa theo danh sách ngươi đưa, một nét cũng không có khắc sai..."

Vị đệ tử chấp sự bên Thông Thiên Phong lúng túng giải thích :*'Không phải ngươi khắc sai rồi, mà vừa nãy hắn lại tăng lên hai hạng nữa, hiện tại đã là đứng thứ bảy rồi..."

Vị đệ tử Luyện Khí Điện nghe thế thì sững người tại chỗ.

Hắn cũng thật không nghĩ tới, lại có người xông thí luyện tốc độ còn nhanh hơn so với tốc độ hắn khắc bia.

Sau khi phục hồi tinh thần lại, hắn chỉ có thể nhìn cái bia đá kia tiếc nuối, khắc đẹp như vậy mà còn chưa kịp dùng, rồi lại lục tục di chuyển một phiến đá còn trống khác tới, tay cầm dao khắc vừa giơ lên thì lại hạ xuống, nói ra :

"Hay, lại chờ một lát xem sao?”
Bình Luận (0)
Comment