Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 89 - Chương 83 : Tới Cửa Làm Mai (1)

chương 83 : Tới cửa làm mai (1) chương 83 : Tới cửa làm mai (1)chương 83 : Tới cửa làm mai (1)

Chương 83: Tới cửa làm mai

Thông Thiên Phong.

Trong đại điện thí luyện, Lý Ngọc nhìn tên của mình trên thí luyện bảng, có chút thỏa mãn.

Không tồi, lần này tăng lên ba hạng, có thể lấy được ba mươi viên Thông Mạch Đan, tu vi lại tăng tiến một bậc, đến lúc đó lại có thể thử xông vào top năm xem sao.

Xông thí luyện ảo cảnh, và tăng lên tu vi, chính là thiết lập có liên quan đến nhau.

Tăng thứ hạng trên thí luyện bảng, có thể đạt được ban thưởng Thông Mạch Đan, mà tăng tu vi lên, lại có thể tăng xếp hạng lên, lại được Thông Mạch Đan, lại tăng tu vi lên nữa, ... đây mới chính là mục đích ban đầu của tông môn, khi thiết lập nên thí luyện ảo cảnh này, đáng tiếc sau đó lại bị đám thiên tài không cần dùng Thông Mạch Đan đến chơi hỏng.

Hôm nay Lý Ngọc cũng không có ý định xông tiếp nữa, hắn đã ý thức được trong mười thứ hạng đầu này, từng cái vị trí đều có chênh lệch cực lớn, thứ bảy thí luyện bảng, đã là cực hạn của hắn bây giờ.

Sau khi ra khỏi không gian ảo cảnh, Lý Ngọc cũng rời khỏi nơi này, đi về Tử Vân Phong.

Lát nữa ở đại điện thí luyện, e là sẽ tụ tập ngày càng nhiều người, giờ không đi, lát nữa chắc sẽ đi không được.

Tin tức Lý Ngọc vừa đến Thông Thiên Phong, leo từ hạng mười lên hạng bảy thí luyện bảng, lại dùng tốc độ tên lửa, lan truyên đến các phong khác, trong Côn Luân động thiên.

Nhiều người biết được tin tức, không khỏi cảm thán, trong một năm này, mỗi đại sự xảy ra ở Côn Luân, gân như đều liên quan tới Lý Ngọc.

Thi đấu đan đạo học đồ, hắn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, đoạt giải nhất, đây cũng là lần dâu tiên hắn tiến nhập vào ánh mắt của mọi người.

Xâm nhập mười thứ hạng đầu của thí luyện ảo cảnh, đã đưa tới không ít phong ba trong đám đệ tử cấp thấp.

Trên thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, dưới dình huống Thiên Đạo Tông đã có dự mưu từ trước, cường thế nghịch chuyển cục diện, đã làm cho hắn trở thành anh hùng trong lòng các đệ tử Côn Luân.

Vừa yên tĩnh được ba ngày, hắn lại trở thành nhân vật chủ đề.

Ngọc Linh Phong.

Khi tin tức Lý Ngọc tiến vào hạng thứ bảy trên thí luyện bảng truyên đến nơi này, có người đã rơi vào trâm mặc.

Nhưng mà cũng không phải là Lục Hành Chu.

Hắn đã sớm bị Lý Ngọc sút ra khỏi thí luyện bia, mà còn vĩnh viễn không thể quay trở lại, sau khi nghĩ thông suốt chuyện này, thời gian trôi qua, hắn cũng không cảm thấy quá khó chịu nữa.

Người trâm mặc chính là Lục Thái Nhất.

Trên thí luyện bảng, lão đứng thứ sáu, cao hơn Lý Ngọc một hạng.

Bị đệ tử chưởng môn vượt qua, lão cũng không có gì để nói, thiên phú của lão có tốt, thì cũng không dám so với đệ nhất thiên kiêu trong mấy ngàn năm qua của Côn Luân. Đệ tử đời sau vượt qua tiền bối, vốn cũng là chuyện rất bình thường, nhưng người này không phải ai khác mà lại chính là Lý Ngọc.

Ba ngày trước lão còn đứng trước mấy vạn đệ tử Côn Luân, nói muốn thu Lý Ngọc làm đồ đệ.

Ba ngày sau, vị trí của hắn ở trên thí luyện bia cũng sắp bị Lý Ngọc vượt qua, chuyện này làm cho mặt già của lão cũng có chút nhịn không nổi.

So với tâm trạng của Lục Thái Nhất bây giờ, Lục Hành Chu lại vô cùng vui vẻ.

Lúc trước, khi hắn bị Lý Ngọc đá xuống hạng mười một, lão tổ tông còn đặc biệt an ủi hắn.

Nên nhìn lão tổ tông đang trầm mặc, hắn nhịn không được an ủi :"lão tổ tông, vị trí trên bia thí luyện chỉ là hư danh mà thôi, ngài cũng không cần quá để ý, coi như hôm nay không có bị Lý Ngọc vượt qua, thì sau này cũng có Trương Ngọc, Lưu Ngọc..."

Tất nhiên, bị người vượt qua không thể trách người ta được, chỉ có thể trách chính mình tài nghệ không bằng người... mấy lời này, hắn cũng không dám nói ra hết.

Lục Thái Nhất cười cười, nói ra :"Lão phu cũng không để ý mấy thứ hư danh này."

Một lúc sau, đệ tử Ngọc Linh Phong nghe nói, mấy hôm nay Lục sư huynh lười biếng tu hành, nên bị Thái Nhất tổ sư trừng phạt diện bích bế quan ba tháng, trong thời gian đó không cho phép hắn bước một bước ra khỏi Ngọc Linh Phong.

Lúc này, trong đại điện nghị sự, trên Ngọc Hư Phong.

Một vị trưởng lão Kim Đan kỳ, nhìn chưởng giáo chân nhân với vẻ khó xử, xoắn xuýt nói :"Hồi chưởng giáo, Thông Mạch Đan tháng này đã phân phối xong, nếu như chỉ là tám, mười viên thì còn có thể san ra, nhưng ba mươi viên thì quá nhiều, thật sự là san không được, quy tắc của thí luyện ảo cảnh này, có khi nên sửa lại..."

Vương Đạo Huyền nhìn lão một cái, rồi hỏi : "Làm sao, tại sao lại muốn đổi?"

Vị trưởng lão Kim Đan Kỳ này nói :"thứ tự trên thí luyện bảng, mỗi lần tăng lên ban thưởng mười viên Thông Mạch Đan là hơi nhiều, nếu như có người từ hạng mười leo tới hạng nhất, chẳng lẽ có thể đạt được một trăm viên Thông Mạch Đan sao? Một người mà chiếm lấy hơn phân nửa số định mức cho mấy vạn đệ tử mỗi tháng, e rằng không công bằng với các đệ tử khác, không bằng đem số lượng Thông Mạch Đan ban thưởng, hạ xuống còn một viên?"

Vương Đạo Huyền nhìn lão, thản nhiên nói :"Một viên? ngươi nói vậy mà cũng nghe được à? thí luyện ảo cảnh đã có lịch sử hơn một ngàn năm, đối thủ thí luyện là tất cả thiên kiêu trong môn phái trong một ngàn năm qua, có thể tiến nhập mười hạng đầu, tăng một hạng mới ban thưởng có mười viên Thông Mạch Đan, bổn tọa còn cảm thấy quá thấp, họ có bản lĩnh lấy được ban thưởng, sao lại nói là không công bằng rồi? Những tên kia kia có cống hiến được cái gì cho tông môn không, mà mỗi tháng vẫn được phát đều đặn? Vậy họ so với các đệ tử bình thường là công bằng?"

Vị trưởng lão Kim Đan kia vẫn lưỡng lự :"Nhưng ba mươi viên Thông Mạch Đan này..."

Vương Đạo Huyền phất tay áo ngắt lời :'Khấu trừ từ phần những tên đệ tử với đời sau của mấy vị tổ sư Nguyên Anh đi, sau này, phàm là dùng để ban thưởng cho đệ tử kiệt xuất, đều khấu trừ từ chỗ bọn họ, có bản lĩnh thì tự đi mà giết mấy tên Ma Đạo bị truy nã, không thì chính mình đi xông thí luyện ảo cảnh, bọn họ có thể kiếm được bao nhiêu viên Thông Mạch Đan, tông môn liền cho bao nhiêu viên, đấy mới gọi là công bằng!"

Vị trưởng lão Kim Đan này vốn chỉ nhắc tới chuyện này, chưa kịp nói thêm gì đã bị Chưởng giáo chân nhân trách mắng một hồi, chỉ có thể xám xịt rời đi. Thông Mạch Đan mỗi tháng vốn đã không đủ chia, muốn khấu trừ ba mươi viên, chắc chắn sẽ phải động đến lợi ích của một số vị tổ sư Nguyên Anh, nhưng nếu chưởng giáo chân nhân đã mở miệng, thì lão cũng chỉ có thể chấp hành.

Lão là người phụ trách phân phối Thông MẠch Đan cho tông môn, những ngày vừa qua, nhìn thấy tên của Lý Ngọc khá nhiều.

Thủ Lĩnh đan đạo học đồ, ba mươi viên. đánh chết yêu nhân Ma Đạo, mười viên, tiến nhập mười thứ hạng đầu thí luyện ảo cảnh, tính ra thì đã là bốn mươi viên, lại thêm chưởng giáo ban thưởng cho hắn ba mươi viên nữa...

Không tính thì không biết, tính đến thì giật hết cả mình, ngắn ngủ mấy tháng này thôi mà Lý Ngọc thông qua đủ loại nhiệm vụ, đạt được Thông Mạch đan từ ban thưởng của tông môn, đã vượt qua một trăm viên, đây là làm nhiệm vụ gì chứ, là nhập hàng thì đúng hơn.

Tử Vân Phong.

Bên trong hộp ngọc đang đặt trước mặt Lý Ngọc, đang bày chỉnh tê ba mươi viên đan dược.

Hắn vẫn luôn rất hài lòng hiệu suất ban thưởng của tông môn, thí luyện bảng đổi mới chưa tới một canh giờ, đã có trưởng lão Trúc Cơ đích thân đem ban thưởng tới tận nhà cho hắn.

Không hoàn hảo là, Thông Mạch Đan lần này có một nửa là trung phẩm hai đạo đan văn, bên trong ẩn chứa nhiều đan độc hơn một chút, ăn một hai viên thì cũng được, nhưng trong thời gian ngắn ăn nhiêu quá, sẽ không tốt đối với cơ thể.

Cũng may mà Huyên Chân Tổ Sư vừa đưa cho hắn khá nhiều Giải Độc Đan cấp cao, không chỉ đủ cho hắn sử dụng mà cho cả Chu Tử Tuyền vẫn còn dư.

Lý Ngọc dùng thời gian khoảng một ngày, phục dụng hết ba mươi viên Thông Mạch Đan này.

Bây giờ, đã có hai trăm mười cái huyệt vị được đả thông trong cơ thể hắn, bình quân mỗi cái linh mạch là bốn mươi hai cái, tất cả linh mạch đều bước vào Luyện KHí Tầng sáu.

Chỉ cần đả thông một trăm năm mươi cái huyệt vị nữa, cũng chính là còn cần một trăm năm mươi viên Thông Mạch Đan, là hắn có thể đem năm cái linh mạch đều tu hành tới tâng chín đỉnh phong.

Hắn là ngũ mạch đồng tu, cũng là ngũ hành đầy đủ, một khi Trúc Cơ thì thực lực sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, có thể đấu pháp ngang tay với cả Trúc Cơ trung khỳ đơn linh mạch, giả sử hắn có thể mở được phong ấn của ba loại thuộc tính Phong, Lôi Băng, thì tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đơn linh mạch, chưa chắc đã là đối thủ của hắn.

Cùng cảnh giới gần như vô địch, đây cũng là chỗ tốt của ngũ mạch đồng tu.

Khoảng cách Luyện Kí viên mãn còn kém một trăm năm mươi viên Thông Mạch Đan, đối với Lý Ngọc mà nói thì, phương pháp thu được Thông Mạch Đan đơn giản nhất cũng thuận tiện nhất, chính là tăng hạng trên thí luyện bảng.

Sau khi điều chỉnh tu vi một lúc, hắn lại đi tới Thông Thiên Phong một lần nữa.

Lần này hắn lặng lẽ tới đây, không chờ bị người khác chú ý đến, đã tiến vào không gian ảo cảnh.

Có điều, cho dù hắn khiêm tốn, thì ở Côn Luân động thiên này, cái gương mặt đẹp trai đó của hắn, cũng vẫn khiến cho người khác chú ý đến.

Thân hình của hắn vừa chìm vào họa quyển, đã có mấy người tụ tập đến đứng phía dưới bảng.

"Mới qua một ngày mà Lý sư đệ đã lại tới nữa.” "Đừng quên, ngày hôm qua hắn tăng từ hạng mười lên hạng bảy thí luyện bảng, lấy được ba mươi viên Thông Mạch Đan ban thưởng, có thể tăng lên khá nhiều tu vim đương nhiên là có thực lực khiêu chiến lên vị trí cao hơn rồi..."

"Một ngày ba mươi viên Thông Mạch Đan, thật hâm mộ...

Một tên đệ tử CÔn Luân không khỏi cảm thán, sư tôn của hắn là một vị tổ sư Nguyên Anh sơ kỳ của tông môn, từ lúc tông môn hạn chế mua sắm Thông Mạch Đan, cộng thêm cả phần sư tôn hắn đựa phân phát xuống, đến tay hắn cũng chỉ có một viên, nhiều nhất là hai viên, so sánh với Lý Ngọc một ngày có ba mươi viên, thật sự để cho người ta phải tủi thân.

Một đệ tử khác nói :'Hâm mộ cũng không có biện pháp, đây là người ta lấy được bằng thực lực, lần này hắn có thể tiến vào hạng năm, thì lại có ban thưởng thêm hai mươi viên Thông Mạch Đan nữa..."

Hai ngày năm mươi viên Thông Mạch Đan, không thể không hâm mộ hắn được, nhưng phần bản lĩnh này của người ta, bọn họ cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi.

Có bản lĩnh giống như hắn, nghìn năm qua Côn Luân cũng không có mấy người.

Trong đại điện thí luyện, mọi người đang chờ kết quả của Lý Ngọc.

Ở Ngọc Linh Phong phía xa, cũng có người đang hết sức chú ý đến vấn đề này.

Lục Hành Chu bị cấm túc trong một tòa đại điện, không thể đi ra ngoài, hỏi một vị đệ tử sau cánh cửa :"Sao rồi, xếp hạng của Lý Ngọc đã cao hơn lão tổ tông chưa?”

"Vẫn chưa...

Đệ tử này kỳ quái nhìn Lục Hành Chu một cái, lẩm bẩm nói :"Lục sư huynh, ngươi giống như rất chờ mong vị Lý Ngọc kia vượt qua lão tổ tông..."

Lục Hành Chu xấu hổ cười cười, nói :"Sao có thể thế được, là ta lo lắng cho lão tổ tông không vui thôi, khi nào Lý Ngọc vượt qua lão tổ tông, ngươi tới nói cho ta biết một câu nha."
Bình Luận (0)
Comment