Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 90 - Chương 83 : Tới Cửa Làm Mai (2)

chương 83 : Tới cửa làm mai (2) chương 83 : Tới cửa làm mai (2)chương 83 : Tới cửa làm mai (2)

Thông Thiên Phong.

Bên trong không gian thí luyện.

Có hai trăm mười cái huyệt vị chứa đựng linh khí, pháp lực trong người của Lý Ngọc đồi dào chưa từng có, cũng làm cho lực lượng, cùng tốc độ của hắn tăng lên trên diện rộng, lại bổ sung thêm sát thương do thuộc tính Hỏa thiêu đốt, sau thời gian mấy cái hô hấp, con cự Hổ kia đã sụp đổ tiêu tán.

Đã chiến đấu ở chỗ này không biết bao nhiêu lần, nhược điểm của mỗi con yêu thú, Lý Ngọc đều nắm rõ trong lòng bàn tay, nên sau khi tăng thêm thực lực, thì thời gian dùng để đánh bại bọn nó cũng được rút ngắn đi.

Đem con cự Hùng cuối cùng nhất đánh bại, trong lúc nó đang tiêu tán dưới chân Lý Ngọc, thì ở phía ngoài thí luyện bảng, mấy cái tên đã lâu không có biến hóa trên đó, cuối cùng cũng có động đậy.

Ánh sáng lóe lên trên màn nước, cái tên Lý Ngọc lướt qua hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ là Triệu Huyền Chân và Lục Thái Nhất, vững vàng đứng ở vị trí thứ năm.

Từ ngàn năm nay, phái Côn Luân đã ra đời vô số thiên kiêu, hạng năm thí luyện bảng có nghĩa là, tại thí luyện ảo cảnh này, hắn cũng chính là người xếp hạng năm trong tất cả các thiên tài, kể cả những vị tiền bối kinh tài tuyệt diễm, trong một ngàn năm qua.

Mấy vị đệ tử Côn Luân đứng dưới bảng, yết hầu giật giật, khó khăn mở miệng.

"Thứ... thứ năm."

"Thực lực của hắn rõ ràng vẫn chưa tới Luyện Khí Đỉnh phong, rốt cục vì sao hắn lại làm được như vậy?"

"Sư tôn ta nói qua, Lý sư đệ xông thí luyện là theo đường Thể Tu, đã từng có không ít tiền bối của môn phái thử qua, nếu như tinh thông võ đạo, thì đúng là có thêt tiết kiệm được pháp lực lúc đối phó với những con yêu thú kia, qua ải nhanh hơn, nhưng cần phải có tạo nghệ võ đạo cực cao mới làm được..."

"Hắn không chỉ tinh thông luyện đan, còn tinh thông võ đạo?"

"Chúng ta có thể học võ đạo hay không? Nếu làm giống hắn, chắc là cũng có thể đi vào một trăm thứ hạng đầu?”

"Đừng có mơ, sư tôn ta nói, võ đạo không thể học cấp tốc, không có thiên phú thì học tám đến mười năm, mới có thể nhập môn, ai lại vì leo bảng mà lãng phí chừng đó thời gian tu hành chứ?”...

Lý Ngọc đi ra từ không gian thí luyện, mặc dù sắc mặt có mấy phần tái nhợt, nhưng nhìn xếp hạng trên bảng, hắn rất vui vẻ.

Lại tới tay hai mươi viên Thông Mạch Đan.

Hắn rời khỏi đại điện thí luyện rất nhanh, trong ánh mắt sùng bái của đám đệ tử.

Ngọc Linh Phong.

Lục Hành Chu để cho người ta chú ý Lý Ngọc từng li từng tí, nên hiển nhiên có được tin tức trước tiên.

Lúc nghe được Lý Ngọc thành công tiến vào vị trí thứ năm trên thí luyện bảng, hắn đã không có mấy cảm giác nổi giận cùng ghen ghét nữa.

Lúc Lý Ngọc xếp thứ mười, hắn xếp thứ mười một, trong lòng hắn quả thực giận điên lên rồi. Nhưng Lý Ngọc xếp thứ năm, hắn xếp thứ mười một, hắn lại không có cảm giác gì.

Ngay cả lão tổ tông tu hành năm cái linh mạch, mà thời điểm Luyện Khí kỳ cũng không bằng Lý Ngọc, hắn mới tu ba cái linh mạch, bại bởi Lý Ngọc cũng không có gì mất mặt, nếu hắn mất mặt thì lão tổ tông càng mất mặt.

Ngọc Châu Phong.

Huyền Chân tổ sư nghe được tin tức này từ đệ tử, trong lòng cũng có chút gợn sóng.

Thí luyện ảo cảnh khó khăn đến mức nào, trong lòng bà biết rõ ràng, Lý Ngọc có thể dùng thực lực hiện tại, vượt qua bà năm đó ngũ linh mạch Luyện Khí viên mãn, là một chuyện rất khó tin, nếu như thiên phú tu hành của hắn khá hơn một chút, đạt tới trình độ của Khuynh Tâm, như vậy thành tựu tương lai của hắn sẽ không dưới bà.

Đáng tiếc...

Luyện Khí Điện.

Vị đệ tử chịu trách nhiệm khắc bia, nhìn tấm bia mình mới khắc xong, khóc không ra nước mắt.

Sợ lại bận công toi lần nữa, hắn đã cố gắng chờ hẳn một ngày, nhưng vừa khắc xong thì hay rồi, lại nhận được tin tức từ bên Thông Thiên Phong kia.

Ngọc Hư Phong.

Vị trưởng lão Kim Đan Kỳ nhìn chưởng giáo Côn Luân với vẻ mặt bất đắc dĩ :"Chưởng giáo chân nhân, lần này thực sự một viên cũng không còn, hai mươi viên Thông Mạch Đan này làm sao đưa hắn?"

Thông Mạch Đan tháng này đã phân phát xong xuôi, lượt đan dược mới thì còn chưa luyện ra, lão bây giờ thật sự móc không ra nổi một viên.

Vương Đạo Huyền suy nghĩ một lúc, nói ra :"Ban thưởng thí luyện bảng không thể trì hoãn, nếu không các đệ tử sẽ hoài nghi uy tín của tông môn, như vậy đi, ngươi cầm chưởng giáo lệnh này đi Lăng Vân Phong bên kia, nhận lấy hai mươi phần vật liệu Thông Mạch Đan, rồi tìm mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm, các ngươi chịu khó vất vả một chút, mau chóng luyện chế ra hai mươi viên Thông mạch Đan, rồi đi đưa cho hắn..."

Nói xong lại nghĩ tới cái gì, vội tiếp :'Được rồi, hay vẫn là lấy luôn sáu mươi phần đi, miễn cho lần sau lại tới tìm bổn toạ vì việc này, bổn tọa cũng muốn xem, hắn có thể có bản lĩnh câm hết đám Thông Mạch Đan ban thưởng này đi không."

Đối mặt với mệnh lệnh của Chưởng giáo, vị Luyện Đan Sư tam phẩm này chỉ có thể tuân theo.

Cho dù bọn họ có là Luyện Đan Sư tam phẩm đi chăng nữa, thì mỗi tháng vẫn cần phải luyện chế một số lượng đan dược nhất định cho tông môn, nhưng đan dược mà bọn họ luyện chế đều là đan dược cấp ba, như Thác Mạch Đan, Trúc Cơ Đan, ... Luyện Đan Sư tam phẩm của tông môn vốn không nhiều lắm, căn bản không có thời gian để luyện chế mấy cái đan dược cấp thấp kia.

Hiện tại thì vui rồi, bởi vì phục vụ một vị đệ tử Luyện Khí Kỳ, mà mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm đều phải bỏ hết việc đang làm, đặc biệt vì hắn mà luyện Thông Mạch Đan, loại đãi ngộ này lần trước vẫn chỉ dành cho đệ tử thiên tài kia của chưởng môn thôi. ...

Tin tức Lý Ngọc tiến nhập hạng thứ năm thí luyện bảng vẫn bay đi khắp Côn Luân, nhưng lần này mọi người đã không còn quá kinh ngạc nữa, dù sao đây cũng là chuyện có thể đoán trước được, Lý Ngọc vốn đã chỉ dùng pháp lực của Luyện Khí chưa đến hai mươi tâng, mà đã leo lên dược mười thứ hạng đầu, theo †u vi tăng lên, sớm muộn cũng sẽ tăng lên thứ hạng cao hơn. Mọi người chỉ bắt đầu hiếu kỳ hơn là, cuối cùng hắn có thể leo lên được tới đâu.

Có thể vượt qua chưởng giáo chân nhân, hay có thể vượt qua được Tần sư muội, đem thành tích thí luyện bảng đến một độ cao mới hay không?

Tử Vân Phong.

Lý Ngọc ngủ một giấc mười mấy canh giờ mới tỉnh.

Tu tiên giả mặc dù có đủ các loại đan dược khôi phục thể lực, pháp lực với tinh thần, nhưng biện pháp khôi phục tinh lực tốt nhấn vẫn chính là ngủ một giấc, thức dậy là tất cả mỏi mệt thể xác lẫn tinh thân đều quét sạch.

Lý Ngọc hít thở sâu, bỗng ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt.

Nhìn qua cửa sổ, có thể thấy Chu tử Tuyền đang bận bịu trong hoa viên, còn bên trên cái bàn đặt trước cửa sổ, thì để một hộp ngọc, bên trong là hai mươi viên Thông Mạch Đan.

Thông Mạch Đan lần này tông môn đưa, phẩm chất rõ ràng tốt hơn rất nhiều, bất kể là hình dáng, mầu sắc, đan hương, đều hơn hắn so với hộp trước đó, hai mươi viên Thông Mạch Đan này thậm chí có mười hai viên siêu phẩm, còn lại cũng đều là thượng phẩm.

Lý Ngọc còn là lần đầu tiên được phục dụng Thông Mạch Đan siêu phẩm, loại đan dược phẩm cấp cao này đan độc không đáng kể, ngay cả Giải Độc Đan bình thường cũng có thể tiêu trừ.

Cất những đan dược này đi trước, Lý Ngọc mới đi tới trong viện, thoải mái duỗi cái lưng một cái.

Chu Tử Tuyền nhìn thấy Lý Ngọc tỉnh dậy, vốn đang vui vẻ, nhưng sau đó lại có chút buồn râu.

Lý Ngọc còn chưa kịp hỏi chuyện nàng, thì chuông của biệt viện vang lên.

Hắn bước ra phía của, Chu Tử Tuyền thấy vậy vội buông bình hoa sen xuống, theo sát hắn như hình với bóng.

Hành động này của nàng làm cho Lý Ngọc cảm thấy bất ngờ.

Hắn đi ra cửa sân, tới bên ngoài trận pháp thì nhìn thấy hai người đang đứng đấy, một người là một lão giả tóc hoa râm, mộ người là thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi.

Thiếu nữ nhìn hơi sợ hãi, lại có chút thẹn thùng, nhìn thấy Lý Ngọc đi ra thì liếc trộm một cái, sau đó vội cúi đầu xuống.

Lão giả kia mặc trường bào Luyện Đan sư, trên ngực thêu ấn ký giống của Lý Ngọc, là một vị Luyện Đan Sư nhất phẩm.

Lão mỉm cười với Lý Ngọc, vừa nói :"Lão hủ là chấp sự trưởng lão ở Đan Đỉnh Phong, cùng Hàn trưởng lão quen biết cũng được hơn mấy thập niên, ngày thường vẫn hay nghe hắn nhắc tới ngươi, hôm qua ta tới tìm ngươi thì vị cô nương này nói ngươi đang nghỉ ngơi, nên chúng ta cũng không quấy rây..."

Lý Ngọc cười cười, đáp lễ :"Thì ra là bằng hữu của Hàn trưởng lão, vậy vị đạo hữu này, ngài tìm ta có việc gì sao?”

Lão giả nhìn Chu Tử Tuyên, rồi lại nhìn về phía Lý Ngọc hỏi :"Xin hỏi, Lý Đan Sưu đã có đạo lữ song tu chưa?”

Lý Ngọc cũng không nghĩ nhiều, trả lời :"Trước mắt còn chưa có."

Lão giả nghe vậy cười càng tươi, nắm lấy tay thiếu nữ, đẩy đến trước mặt Lý Ngọc, giới thiệu :"Đây chính là vãn bối trong gia tộc của lão hủ, Lý Đan Sư cảm thấy nàng thế nào, nếu như bằng lòng thì lão hủ sẽ để nàng lại bên người ngươi hầu hạ là được, nếu nàng hầu hạ ngươi tốt thì ngươi có thể cho nàng cái danh phận thị thiếp, còn không tốt thì ngươi có thể coi như thêm một nha hoàn cũng được..."

Chu Tử Tuyên nghe lão nói vậy, mặc dù không nói gì, nhưng lại ưỡn ngực bước tới gân Lý Ngọc hơn một chút.

Lúc này Lý Ngọc mới ý thức được, thì ra là vị Luyện Đan Sư nhất phẩm này tới để làm mai cho hắn đấy.

Lý Ngọc còn chưa kịp mở miệng thì bên cạnh đã có một vị trung niên khác vừa chạy tới, lớn tiếng nói :"Lý Đan Sư, ngươi xem nha đầu nhà ta trước này, nhà ta là một đôi song sinh, có thể đồng thời làm thị thiếp cho ngươi..."

Rầm, ào, ào...

Tử Vân Phong vốn rất thanh tịnh, bỗng nhiên xuất hiện ra một đống người, vây quanh Lý Ngọc, mồm năm miệng mười thảo luận ầm ï...

"Nhà ta hấp dẫn hơn!"

"Nhà ta mông lớn, mắn đẻ."

"Đi đi đi, xếp hàng sau, ta mới tới trước. ."

"Ta mới tới trước. ....

Lý Ngọc nắm lấy tay Chu Tử Tuyền, vất vả xuyên qua đám người bước vào trận pháp, mới không còn nghe được thanh âm huyên náo nữa.

Lý Ngọc còn nhớ rõ, khi mình còn đang là một học đồ, Triệu sư huynh dã từng nói với hắn, Luyện Đan Sư tại CÔn Luân rất nổi tiếng, chính là lang quân như ý trong mong đợi của các đệ tử nữ.

Chỉ cần trở thành Luyện Đan Sư nhất phẩm, là có thể không lo lắng tìm không được đạo lữ song tu, sẽ có rất nhiều sư mội trẻ tuổi xinh đẹp chủ động yêu thương nhung nhớ, để hắn tùy ý chọn, cũng có thể tất cả đều chọn.

Hắn còn buồn bực tại sao sau khi hắn trở thành Luyện Đan Sư nhất phẩm rồi, chưa từng gặp loại chuyện này.

Bây giờ mới biết, thì ra Triệu sư huynh cũng không có lừa gạt hắn.

Cao thấp, béo gầy, mặt một mí hai mí, kiểu gì cũng có, thậm chí còn có cả tỷ muội song sinh...

Khó trách lúc nhập môn, những người kia chen nhau vỡ đầu cũng muốn trở thành Luyện Đan Sư, cái nghề nghiệp này thật sự nổi tiếng.

Chỉ tiếc, những ngươi kia không hiểu thẩm mĩ của Lý Ngọc. .

Một thiếu nữ mười lăm, mười sáu tuổi thì có gì hay, nếu ở thế giới kia của hắn chính là phạm tội nặng, còn hai tỷ muội song sinh kia thì dung mạo quá bình thường, còn lâu mới bằng được ba tỷ muội Nga My kia.

Chu Tử Tuyên thấy Lý Ngọc không hề động tâm với đám oanh oanh yến yến này, khóe miệng không nhịn được mà kéo lên một đường cong, hỏi dò hắn :"Trong số những sư muội kia, không có ai ngươi ưa thích sao?"

Lý Ngọc lắc đầu nói :"ta không thích như vậy?"

Chu Tử Tuyền tò mò :"Vậy ngươi thích kiểu nào?"

Lý Ngọc đưa mắt về phía nàng, bộ tiên ý nàng đang mặc mặc dù không bó sát, nhưng cũng khó có thể che lấp được thân hình cùng đường cong nóng bóng kia. Cùng một kiểu tiên Y mà nhóm sư muội mười lắm mười sáu tuổi bên ngoài biệt viện kia, chỉ có thể mặc ra hình chữ "I” còn nàng lại có thể mặc ra hình chữ "S".

Hai đời sinh mệnh của Lý Ngọc, phái nữ có quan hệ mật thiết nhất với hắn chỉ có ba người.

Một là Khương Ly, một là yêu nữ, cuối cùng chính là Chu Tử Tuyền.

Đối với Khương Ly, cảm tình của Lý Ngọc rất là phức tạp, vốn là anh em tốt, tự nhiên biến thành con gái, hắn còn đang trong quá trình tiếp nhận sự thực.

Còn yêu nữ, nàng là ân nhân cứu mạng của "Lý Ngọc", cũng là máy rút tiền ATM của hắn, là người có thể thay đổi tình trạng an nhàn này của hắn bất cứ lúc nào, đưa đến cho hắn nguy cơ, cảm tình với nàng cũng rất phức tạp.

Còn đối với Chu Tử Tuyền, tình càm cho nàng lại rất đơn thuần.

Nàng đơn thuần lại đúng là gu mà hắn thích.

Chu Tử Tuyền bị ánh mắt của Lý Ngọc nhìn đến nóng cả người, đỏ mặt chạy trốn.

Lý NGọc cảm khái trong lòng, Chu sư tỷ thực sự là vưu vật của nhân gian, ở chung với nàng sớm sớm chiều chiều lâu như vậy, sớm muộn cũng không nhịn được...
Bình Luận (0)
Comment