Chương 85: Nội gia chân khí (4)
Chương 85: Nội gia chân khí (4)Chương 85: Nội gia chân khí (4)
Cả đám người ở đây đều đang hoang mang, không hiểu sao Hoàng lão gia tử hôm nay, tại sao lại dễ dàng nói chuyện như vậy.
Nhưng cũng có một số cường giả lại tỏ vẻ kinh hãi, sắc mặt nhìn người trẻ tuổi kia cũng thay đổi.
Có thể nhẹ nhàng ngăn trở một trảo kia của Hoàng lão gia tử, còn để lão không thể phản kháng được chút nào, thực lực của người trẻ tuổi này, còn cao lơn cả Hoàng lão gia tử, cũng cao hơn bọn họ rất nhiều.
Từ bao giờ mà trong chốn võ lâm xuất hiện một thiếu niên anh kiệt như vậy?
Hoàng Thiên Cương đã cảm nhận được người trẻ tuổi kia sâu không lường được, nộ khí trong lồng ngực cũng lập tức biến mất, cảm thấy mấy lời vừa rồi của hắn có thêm vài phần đáng tin, cẩn thận hỏi :”Vị tiểu hữu này, lời ngươi nói là thật?"
Lý Ngọc vẫn cười ôn hòa :"Có phải thật hay không, cứ thử một lần là biết."
Hắn thò tay vào trong tay áo, lấy ra một chai đan dược, rồi đổ ra một viên đưa cho Hoàng lão.
Hoàng Thiên Cương nhìn nhìn Lý Ngọc, lại nhìn miệng vết thương đã câm máu kia của Vương Thạc, hơi chần chừ một chút rồi đem viên đan dược bỏ vào trong miệng.
Đan dược vào miệng lập tức tan ra, hóa thành một luồng nhiệt ấm áp, du tẩu về phía hạ thể của lão.
Chưa kịp phản ứng, vạt áo dài đã bị cái gì đó chậm rãi đẩy lên.
Người xung quanh lập tức xôn xao.
"Ô lên, lên kìal"
"Dựng sào thấy bóng luôn!"
"Đan dược này thật không ngờ lại thần kỳ như thế"...
Bị mọi người nhìn chằm chằm vào chỗ ấy trước bao nhiêu người, mặt mo của Hoàng Thiên Cương cũng có chút không nhịn được, nhưng giờ phút này lão cũng bất chấp tất cả mấy thứ vặt vãnh này, trong lòng điên cuồng vui sướng, đã bao nhiêu năm rồi lão mới lại cảm nhận được cái loại cảm giác vi diệu này...
Những năm gần đây, lão xa lánh tất cả thê thiếp, một lòng theo đuổi võ đạo, không phải bởi vì lão không gần nữ sắc, mà bởi vì lão... không được.
Vì điều này mà lão đã nhận lấy biết bao sự cười nhạo của người ngoài, chỉ trong lòng lão mới hiểu.
Hoàng Thiên Cương đột nhiên nhìn sang Lý Ngọc, như bắt được cọng rơm cuối cùng cứu mạng, khẩn cầu nói :"Vị tiểu hữu này, ta bằng lòng trả giá hơn phân nửa gia sản của mình, chỉ cần ngươi nói cho ta biết, đan dược này có thể mua được ở đâu?"
Lý Ngọc lắc đầu nói ra :"Ta không muốn gia sản của ngươi, ngươi cũng không cần hỏi lai lịch của đan này làm gì, chỉ cần phục dụng xong một chai đan dược này, năng lực kia của ngươi sẽ khôi phục bình thường, còn mạnh hơn cả thời trung niên, cũng sẽ không cần ỷ lại ngoại vật nữa..."
Nhìn thấy được hiệu quả thần kỳ của hai loại đan dược, Hoàng Thiên Cương cuối cùng cũng tin lời của người thanh niên trẻ tuổi này, không nghỉ ngờ gì nữa.
Nhớ tới lời lúc nấy Lý Ngọc vừa nói, Hoàng Thiên Cương lập tức bảo :"Tiểu huynh đệ đi theo tai"
Lần này đại hội võ lâm được tổ chức tại Tụ Hiền Trang, mà Tụ Hiên Trang này lại chính là sản nghiệp của Hoàng gia, Hoàng Thiên Cương cũng chính là chủ nhà của đại hội võ lâm lần này.
Mặc dù «Bá Đao Quyết» là tuyệt học gia truyền của nhà họ Hoàng, chỉ truyền cho đệ tử của HOàng gia, nhưng bây giờ Hoàng gia chuẩn bị tuyệt chủng đến nơi rồi, lão còn rảnh đâu mà lo lắng đến mấy cái tổ huấn này chứ, việc lấy lại mặt mũi của nam nhân, và trước khi chết khai chi tán diệp, nối dõi tông đường cho Hoàng gia, mới là chuyện đại sự hàng đầu.
Ngay cả đại hội lão cũng không quản nữa, vội vàng mang theo Lý Ngọc đi tới một căn phòng ở thôn trang phía sau nơi này, để Lý Ngọc chờ ở đây một lát, còn lão thì đi vào một cái mật thất, lôi từ trong một cái hốc nhỏ trong đó ra một bản đao phổ.
Một lúc sau, Lý Ngọc nhìn cuốn đao phổ tên là «Bá Đao quyết» trong tay mình rồi đưa cho Hoàng lão gia tử một chai Bảo Nguyên Đan, dặn dò :"Bình đan dược này, ngươi phục dụng một viên đan dược trước thời điểm sinh hoạt vợ chồng, mỗi ngày nhiều nhất chỉ được dùng một viên, cùng lắm mười ngày, thân thể của ngươi có thể khôi phục bình thường."
Những đan dược này là dùng cho tu tiên giả phục dụng, hiển nhiên tác dụng của nó với phàm nhân sẽ càng tốt hơn.
Ngoài Lý Ngọc ra, e rằng không có tu tiên giả nào trong giới tu hành sẽ dùng đan dược đi đổi bí tịch võ lâm của thế tục như thế này, nhưng mà ai bảo hắn đã cảm thấy hứng thú với mấy cái này từ bé cơ chứ.
Hoàng Thiên Cương bây giờ còn đang cứng rắn như sắt, nói một tiếng xin lỗi không tiếp được với Lý Ngọc xong, liền vội vàng đi tìm người thử thương.
Lý Ngọc thản nhiên ngồi trong thính đường, mở bản đao phổ trong tay ra xem.
Tờ thứ nhất của bản đao phổ này viết chính là phương pháp tu hành nội gia chân khí.
Làm Lý Ngọc bất ngờ chính là, tu hành nội gia chân khí và tu hành pháp lực của tu tiên giả, có điểm chung rất lớn, tu tiên giả tu hành chính là linh mạch, võ giả tu luyện là hai mạch Nhâm Đốc, một bên là dùng pháp lực đả thông kinh mạch, một bên là dùng chân khí thông suốt kinh mạch.
Pháp lực của tu tiên giả chứa đựng tại bên trong linh mạch, chân khí của võ giả thì chứa đựng bên trong hai mạch Nhâm Đốc.
Hai mạch Nhâm Đốc, cùng năm mươi hai cái huyệt vị, nằm ở chính giữa thân thể người, đả thông toàn bộ năm mươi hai huyệt vị, chính là tuyệt thế cao thủ trong võ lâm, nhưng muốn triệt để đả thông hai mạch Nhâm Đốc rất khó, Lý Ngọc vừa dùng Vọng Khí Thuật nhìn qua, nhiều người trong Tụ Hiền Trang như vậy, nhiều nhất cũng chỉ đả thông được hơn hai mươi cái huyệt vị, mà toàn là những người đã cao tuổi.
Dựa theo năng lượng ba động tỏa ra từ trên người của bọn họ thì, cũng không yếu so với tu tiên giả Luyện Khí sơ kỳ, Lý Ngọc đánh giá giản lược thử xem thì, nếu như có thể đem cả năm mươi hai cái huyệt vị này đả thông, thì theo cường độ chân khí của võ giả, khả năng cũng không yếu hơn so với tu tiên giả có pháp lực Luyện Khí Kỳ tâng chín đỉnh phong.
Chỉ có điều, pháp lực lại có nhiều biến hóa hơn so với chân khí, ngoài việc có thể cường hóa thân thể, cũng có thể thi triển các loại pháp thuật, chỉ cân không để tiếp xúc cận chiến, thì tu tiên giả Luyện Khí Kỳ tầng chín đấu với võ lâm tuyệt đỉnh cao thủ đã đả thông hai mạch Nhâm Đốc, sẽ dễ dàng giành phân thắng.
Người bình thường chưa tu hành, kinh mạch trong cơ thể đều là bế tắc.
Năm cái linh mạch của Lý Ngọc đã đả thông hơn phân nửa, hai mạch Nhâm Đốc vẫn còn đang khóa hoàn toàn, hắn thử dùng pháp lực trùng kích , nhưng dùng bất kỳ loại pháp thuật thuộc tính nào cũng đều có thể dễ dàng xuyên hoa hai dường kinh mạch này, nhưng lại không có hiệu quả trùng kích huyệt vị. Hiển nhiên, võ đạo và pháp lực là hai đường đi hoàn toàn khác biệt.
Lý Ngọc không tin tà, lại đem pháp lực dung hợp với nhau, hai loại vào một, rồi lại trùng kích thử lần nữa, nhưng kết quả vẫn giống nhau.
Dù sao cũng đang nhàn rỗi, hắn dứt khoát tổ hợp đủ loại pháp lực để thử xem, hai loại thuộc tính pháp lực không được, thì ba loại tổ hợp thuộc tính, ba loại không được thì bốn loại, bốn loại cũng không được nữa thì lấy hẳn năm loại dung hợp, làm trùng kích lần cuối cùng.
Vậy mà không ngờ trong nháy mắt, cơ thể Lý Ngọc run rẩy mấy cái.
Khi hắn đem năm loại thuộc tính pháp lực khác biệt dung hợp lại một chỗ, thử trùng kích hai mạch Nhâm Đốc lần cuối cùng, thế mà cái kinh mạch đang bế tắc kia cuối cùng cũng đã có phản ứng.
Đạo pháp lực sau khi dung hợp kia, giống như một dòng nước lũ, tràn vào từ huyệt Thừa Tương của Nhâm mạch, qua Liêm Tuyền, Thiên Đột, Anh Cơ, một đường đi xuống, sau khi đả thông xong Nhâm Mạch, Lý Ngọc lại dẫn dắt nó tràn qua các huyệt vị Trường Cường, Yêu Du Đẳng , một đường hướng lên, cho đến huyệt Bách Hội ở đỉnh đầu.
Hai mạch Nhâm Đốc của hắn, cứ như vậy mà bị đả thông.
Cùng với năm mươi hai cái huyệt vị thông suốt, hai mạch Nhâm Đốc liền thành một đường kinh mạch, Lý Ngọc đột nhiên cảm giác được trong bụng đói khát khó nhịn, năm mươi hai cái huyệt vị kia như là năm mươi hai cái hố đen, đang không ngừng cắn nuốt tất cả khí lực của thân thể hắn.
Lý Ngọc quyết đoán lấy ra một chai Ích Cốc Đan và Bồi Nguyên Đan ra, đưa từng viên, từng viên một vào trong miệng, đan dược vào miệng hóa thành từng dòng nước ấm, chạy thẳng tới năm mươi hai cái huyệt vị mà đi.
Sau khi hắn nuốt vào bụng hết tâm bốn, năm bình đan dược, thì những huyệt đạo kia mới ngừng cắn nuốt, mà bắt đầu hướng cơ thể của Lý Ngọc phản hồi một loại năng lượng nào đó.
Trong nháy mắt, bên trong hai mạch Nhâm Đốc, liền bị một lực lượng nhồi vào.
Loại lực lượng này mặc dùng có khác biệt cùng pháp thuật, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó cũng mười phần mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn so với bất kỳ một loại linh mạch đơn lẻ nào của hắn, đạt tới Luyện Khí tâng chín đỉnh phong.
Lý Ngọc cảm nhận một phen, trong lòng không khỏi ngạc nhiên.
Đây là... nội gia chân khí?
Hắn thành cao thủ tuyệt thế rồi?
Giờ phút này, không hiểu sao tự nhiên trong lòng Lý Ngọc xuất hiện một cái ý tưởng.
Võ hiệp không phải viết bừa, thì ra đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thật sự có thể trở thành cao thủ tuyệt thế...
Mặc dù nội gia chân khí không phải pháp lực, nhưng lại có thể thật sự tăng lên thực lực của hắn, giống như tu hành sáu cái linh mạch vậy, thực lực cao hơn khoảng hai thành so với ngũ mạch đồng tu luyện khí kỳ đỉnh phong.
Mà linh mạch này còn giống như Thiên Linh Mạch, đả thông một cái là một đường tới đỉnh phong luôn, tự dưng giúp hắn tăng thêm hai thành thực lực, nếu như lại xông thí luyện ảo cảnh, lần này Lý Ngọc dám chắn lại có thể tăng lên được hai bậc nữa.
Lúc này, có bước chân từ ngoài cửa tiến vào, Hoàng Thiên Cương bước nhanh tới, mặt đầy hồng quang, chắp tay nói với Lý Ngọc :"Tiểu hữu đối với Hoàng mỗ có ân tái tạo, sau này có gì phân phó, Hoàng mỗ dù có xông pha khói lửa, cũng quyết không chối từ!"
Nhìn dáng vẻ của lão thì xem ra đã tìm người thử xong rồi.
Tuy là có chút nhanh, nhưng so với vô dụng thì vẫn tốt hơn nhiều, Lý Ngọc cười cười nói ra :"Hoàng lão gia tử khách khí, «bá đao quyết» này, kính xin Hoàng lão gia tử chỉ giáo thêm."
Hoàng Thiên Cương bây giờ lần nữa trở lại làm đàn ông sau mấy chục năm, có thể vì Hoàng gia tiếp tục kéo dài hương hỏa, sớm đã vứt tổ huấn ra sau não, vỗ ngực nói ra :"Tiểu hữu có gì không hiểu, cứ việc hỏi ta, Hoàng mỗ nhất định biết gì nói đó..."