Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu (Dịch Full)

Chương 220 - Chương 220: Chương 220

Không xác định Chương 220: Chương 220

Xem ra tối qua chỉ có nàng hóa thành cầm thú, có lẽ đại ma đầu không nguyện ý, nhưng bị nàng ép buộc.

Nhưng nghĩ như thế cũng không đúng, vừa rồi đại ma đầu còn chủ động hôn nàng, hơn nữa võ công hắn cao như vậy, không thể bị nàng cưỡng bức được. Đại ma đầu có ý tốt, thấy nàng quá đáng thương, niệm tình ngày xưa nàng nấu ăn cho nên mới nhẹ nhàng giải độc cho nàng.

Haizz, không cần nghĩ nữa!

Diệp Xu ép bản thân không nghĩ nhiều nữa, dặn nha hoàn bôi lên cổ Tống Thanh Từ một chút bột màu để che đi vết đỏ.

Nếu Tống Thanh Từ cứ như vậy mà ra ngoài, tất cả mọi người sẽ biết nàng là cầm thú.

Nhưng khi nha hoàn tới gần Tống Thanh Từ, lập tức bị ánh mắt của hắn ép lùi lại.

Diệp Xu nhớ Tống Thanh Từ không thích bị người lạ tới gần người, vì vậy nàng tới bôi cho hắn. Nàng cúi người, nghiêng đầu nhìn cổ hắn, chấm một ít phấn lên đầu ngón trỏ rồi bôi lên cổ Tống Thanh Từ. Tống Thanh Từ cũng phối hợp khẽ ngửa đầu, để lộ trọn vẹn chiếc cổ và quai hàm hấp dẫn. Làn da cổ tinh tế như sứ, đặc biệt là quả táo Adam, gợi cảm đến mức khiến người ta không nhịn được muốn cắn một miếng.

Diệp Xu cảm thấy bản thân đêm qua gặm cổ hắn là theo quán tính, mới có thể nảy ra suy nghĩ đáng khinh như vậy.

Tại sao phải thèm muốn một cái cổ không thuộc về mình, buổi trưa làm cổ vịt cay còn hơn, vừa an toàn lại ngon.

“Được.”

Diệp Xu che giấu vết đỏ trên cổ Tống Thanh Từ xong, nhìn tổng thể hắn, thấy cũng không tồi, vì vậy hài lòng cười.

Tống Thanh Từ không quan tâm đến điều này, mà chỉ làm theo ý muốn của Diệp Xu thôi.

Triệu Lăng lúc này mới khoan thai bước vào, đi đến gần công tử nhà mình, khom người thì thầm vào tai hắn.

“Cô nương, lão Bảo chủ nói người tỉnh rồi thì qua đó một chuyến.” Trang Phi cũng tiến đến bên tai Diệp Xu, nói thầm.

Nghĩ đến Diệp Hổ, Diệp Xu lớn một đầu hai tay, mà gặp trường hợp này cũng không biết nên làm như thế nào, nàng vừa rồi còn cười ha ha nữa chứ. Có phải nàng ngốc hay không?

Sau khi ra cửa, Trang Phi nghiến răng nghiến lợi nói với Diệp Xu: “Rốt cuộc là ai, dám sai sử tử sĩ hạ thuốc cô nương? Thuộc hạ suy nghĩ cả đêm, cảm thấy người này rất ít có cơ hội có thể trà trộn vào Lăng Vân Bảo, chắc chắn là người của Bạch Tú Tú! Nàng ta phụ trách Bách Hiểu đường, vô số thủ hạ mật thám, bồi dưỡng vài tên tử sĩ cũng không khó.”

“Ta cũng cảm thấy nàng ta khả nghi, nhưng nàng ta hận ta thấu xương tại sao lại hạ dược, mà không trực tiếp hạ độc giết chết ta, cũng không cần dùng loại thuốc này.” Diệp Xu cảm thấy chuyện này nên chú ý phân tích mục đích của việc hạ dược. Sau khi biết được mục đích, phân tích ngược lại có thể tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau.

Trang Phi lo lắng nhìn Diệp Xu, hỏi nàng có chuyện gì không: “Chuyện xảy ra đột ngột không ai ngờ được. Nhưng ta thấy cô nương và Tống công tử rất hợp nhau?”

“Không phải chứ? Giống thắt cổ đòi sống đòi chết như vậy sao?” Diệp Xu thực sự khá ngạc nhiên với tình trạng hiện tại của mình. Có lẽ do tối hôm qua nàng không có nhiều cảm giác làm tình, nên vẫn mê man cảm giác không khác trước là bao nhiêu.

Nhưng nàng sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ chủ mưu đằng sau hạ dược nàng. Hơn nữa, sau này nàng sẽ không bao giờ dùng thứ mà người lạ đưa nữa, luôn ghi nhớ bài học này.

Diệp Xu vào phòng bái kiến Diệp Hổ, phát hiện khuôn mặt hắn bình tĩnh hơn bình thường.

Diệp Hổ nhìn Diệp Xu bằng ánh mắt phức tạp. Hắn thở dài, bảo Diệp Xu ngồi bên cạnh mình. Sau đó hắn bảo Tô phu nhân bưng tôm viên cho Diệp Xu, ngoài ra còn một chén chè hạt sen nấm tuyết đường phèn.

“Khi nhỏ, ngươi khi thích ăn món này nhất, mỗi lần luyện thành công một bộ công phu, nhất định phải bắt Tô phu nhân làm cái này cho ngươi ăn. Mấy năm nay, Tô phu nhân và nhi con trai bà ấy sức khỏe không tốt, ta lệnh bà ấy ở biệt trang tu dưỡng.
 


Bình Luận (0)
Comment