Tống Thanh Dung tức cười, trừng mắt chất vấn An Mộc Hà.
"Ngươi có biện pháp để cung chủ ăn cơm no không? Ngươi có phải là kỳ tài luyện võ không? Đầu óc của ngươi có thông minh, lanh lợi để xử lý mọi chuyện không, có thể chọc cung chủ cười sao? Ngươi tự nhìn mình xem ngươi ngu ngốc thế nào, ngươi còn không bằng một đầu ngón tay của nàng.
Sau khi An Mộc Hà bị Tống Thanh Dung chỉ trích, chỉ biết cúi đầu xuống thật thấp, xấu hổ đến mức chỉ biết im lặng rơi nước mắt, không dám lên tiếng.
Bà ngoại lạnh lùng nhìn An Mộc Hà, hỏi nàng ta: "Ngươi có bằng lòng đứng lên làm chứng để chống lại Vương trưởng lão không?"
An Mộc Hà do dự, gật đầu.
Ba ngày sau, trước điện Thí Thần.
Thạch Thiên Cơ triệu tập mọi người lại, bỗng đếm kỹ từng người một, liệt kê ra tội trạng của An phu nhân, Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão đã thông đồng cấu kết với nhau trong mấy năm nay, khoảng chừng có 38 tội trạng.
"Quả thật là như vậy."
An Mộc Hà ngoan ngoãn kể lại câu chuyện của Vương trưởng lão, Tôn trưởng lão và nàng ta cấu kết với nhau, để tất cả mọi người biết âm mưu của Vương trưởng lão, Tôn trưởng lão.
Mọi người ồ lên.
Mười ba vị trưởng lão vốn còn đang nghi ngờ trong lòng, sau khi biết được chân tướng, đã kiên quyết đứng về phía cung chủ, cùng mọi người công khai lên án hai người Vương và Tôn. Dưới sự lãnh đạo của bà ngoại và các trưởng lão khác, tất cả cung nhân trong Thăng Dương Cung đều cùng đồng thanh nói lớn xử tử hai vị trưởng lão Vương và Tôn.
"Bọn họ tính kế cung chủ, không thể nào giữ lại cái mạng sống này, phải giết chết bọn họ, để răn đe cảnh cáo!"
"Đúng, phải giết bọn họ!"
"Giết bọn họ!"
"Giết bọn họ!
"Giết bọn họ!"
...
Từ lúc An Mộc Hà đứng ra tố cáo Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão, bắt đầu chỉ ra và xác nhận chuyện mà bọn họ làm, sốc đến mức sắc mặt trông rất khó coi, bây giờ thế mà người nghe người ồn ào muốn giết chết bọn họ, hoảng sợ không thôi. Bọn họ vốn cho rằng Tống Thanh Từ sẽ chỉ khiến cho bọn họ từ bỏ vị trí trưởng lão, tuy rằng bọn họ có nín thở thì vẫn có thể nhẫn nhịn được, dù sao được ở lại Thanh Sơn thì vẫn không cần phải lo đến vấn đề củi đốt. Chỉ cần bọn họ nắm trong tay một nhóm người thì có thể đợi ngày sau tái khởi Đông Sơn ().
(
) Tái khởi Đông Sơn: Thường dùng để hình dung một người sau khi lui về ở ẩn lại ra nhậm chức, cũng dùng để ví sau khi thất thế lại có lại được vị thế mới.
Trăm triệu lần không ngờ đến ngày hôm nay, Thạch Thiên Cơ bỗng gây ra chuyện này, khiến tình thế thay đổi làm cho toàn bộ cung nhân của Thăng Dương Cung công khai lên án trong nháy mắt. Hôm nay bọn họ trở thành tâm điểm của mọi người, tất cả mọi người đều muốn giết chết bọn họ.
Đây nhất định là do Tống Thanh Từ bày mưu đặt kế. Hắn ngoài miệng nói nhân từ, hứa hẹn sẽ không giết chết bọn họ, chỉ cần hai người bọn họ lui xuống vị trí trưởng lão là được, khiến bọn họ bại trận tạm thời dỡ xuống tâm lý phòng ngự, cam nguyện nhận mệnh. Nhưng mà vừa quay đầu đã mượn miệng của tất cả cung nhân Thăng Dương Cung, tuyệt đường lui của bọn họ, muốn diệt cỏ tận gốc!
Mưu kế thật ác độc!
Hắn vừa có được danh tiếng nhân từ của các vị trưởng lão, còn có thể mượn miệng người khác mà giết chết bọn họ.
Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều biết bọn họ đã không còn đường lui nữa rồi.
Hai người lập tức vận công, phi thân bỏ chạy.
Thạch Thiên Cơ lập tức lên tiếng nhắc nhở, tất cả thị vệ của Thăng Dương Cung cộng thêm mười ba vị trưởng lão, lập tức đuổi theo hai người, cuối cùng một lớp người rồi lại một lớp người bao vây Vương trưởng lão cùng Tôn trưởng lão.
Hai người dựa lưng vào nhau, làm tư thế phòng bị, gọi Tống Thanh Từ, để hắn hiện thân.
Ở xa xa người ngồi ở trên cây đa cao hơn hai mét, là Diệp Xu đang xem kịch, quay đầu nhìn Tống Thanh Từ ở bên cạnh đang bóc hạt dưa cho nàng.