Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu (Dịch Full)

Chương 645 - Chương 645: Chương 645

Không xác định Chương 645: Chương 645

Diệp Hổ không đợi Tống Thanh Từ trả lời vấn đề thứ hai của lão ta, hiển nhiên Tống Thanh Từ cảm thấy vấn đề này không cần phải trả lời, điều này đủ để chứng minh Tống Thanh Từ rất tự tin hắn sẽ không nhìn thấu. Mà trên thực tế, lão ta cũng thực sự không có nhìn thấu.

Dù thế nào Diệp Hổ cũng không ngờ Bạch Tú Tú vẫn luôn chán ghét Diệp Xu vậy mà lại chịu thay Diệp Xu đối phó lão ta, còn hóa trang thành khuôn mặt của nàng.

Diệp Hổ biết mình ngay cả cơ hội giãy dụa trước khi chết cũng không có, điều duy nhất chờ đợi phía sau của lão ta chỉ có chết. Lão ta hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tú Tú, chất vấn nàng ta rốt cuộc vì sao lại làm như vậy.

“Bây giờ ngươi đã được như ý muốn.” Tống Thanh Từ thản nhiên nói với Bạch Tú Tú.

Bạch Tú Tú vốn muốn giải thoát cùng với Diệp Hổ, nghe được lời Tống Thanh Từ nói, một bên cười khổ một bên rơi lệ, kéo Diệp Hổ đi về phía vách núi.

Diệp Hổ ngốc trệ, trơ mắt nhìn hành động của Bạch Tú Tú, càng căm ghét nàng ta hơn, nhưng lão ta chỉ có thể dùng ánh mắt xé nát nàng ta .

“Ta quả nhiên nhìn lầm ngươi, phản đồ, đê tiện...”

Đương nhiên Bạch Tú Tú không quan tâm Diệp Hổ nói cái gì, nàng ta đến bên vách núi cười với Diệp Hổ, sau đó ôm Diệp Hổ nhảy xuống Tuyệt Tình Nhai.

Triệu Lăng lập tức đuổi theo đến bên vách núi, xung quanh vách núi này đều là vách đá, dưới vách đá cũng vậy, tình hình khi hai người rơi xuống vách đá liếc mắt một cái là có thể thấy rõ.

“Người đã chết”. Triệu Lăng hồi bẩm với Tống Thanh Từ.

Lúc này Diệp Xu mới đi ra từ trong rừng, sau đó lập tức kiểm tra tình hình của Trang Phi, ngoài bàn tay có chút trầy xước ra, thì người không có việc gì.

Trang Phi vừa khóc vừa cười vừa xin lỗi, vô cùng cảm kích với Diệp Xu.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Vì sao Bạch Tú Tú lại nguyện ý cải trang thành cô nương, thay cô nương đi chết?”

“Nàng ta không chết thay cho ta, nàng ta là chết vì chính mình.”

Diệp Xu nói với Trang Phi, Bạch Tú Tú vẫn si tình với Diệp Hổ.

“Lúc trước Diệp Hổ “coi trọng” nữ nhi như ta, bởi vì Bạch Tú Tú đã sớm biết ta không phải là con ruột của lão ta, nên luôn coi ta là cái gai trong mắt, muốn giết chết ta. Bây giờ Diệp Hổ bị đánh bại, bắt ngươi làm uy hiếp muốn tính kế tính mạng của ta. Sau khi Bạch Tú Tú nghe vậy thì lại sinh lòng ghen tị. Nàng ta cảm thấy Diệp Hổ tình nguyện kéo kẻ phản bội cùng chết, cũng không muốn mang theo một người vẫn luôn trung thành như nàng ta, khiến nàng ta cực kỳ đau lòng. Hơn nữa còn có người nào đó lừa gạt nàng ta nói, dù sao kết quả của nàng ta nhất định sẽ chết, chết cùng với Diệp Hổ, cũng coi như chết vì tình. Cũng đã nhận lời sẽ chôn bọn họ ở một chỗ, sau này hai người vẫn có thể làm một đôi cô hồn dã quỷ ở trên đường Hoàng Tuyền. Người của Diệp Hổ, khi còn sống nàng ta không chiếm được, nhưng khi chết cuối cùng cũng có được.”

“Trời ơi, Bạch Tú Tú cũng quá tàn nhẫn!” Trang Phi sợ tới mức nhún vai, nàng ấy liếc mắt nhìn Tống Thanh Từ, nhỏ giọng nói với Diệp Xu: “Nhưng “người nào đó” càng tàn nhẫn hơn, vậy mà có thể nói cho người tàn nhẫn như vậy tự nguyện đi chết!”

“Biết được nhược điểm, cái này gọi là điều khiển lòng người. Sau này ngươi phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng nghe lời hắn, chỉ nghe ta là được!” Diệp Xu lừa Trang Phi khiến nàng ấy ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cười đẩy Trang Phi đến trước mặt Triệu Lăng: “Ngươi mất tích, có người so với ta còn nóng lòng hơn.”

Triệu Lăng liếc mắt nhìn Trang Phi một cái, sau đó không biết xấu hổ rũ mắt xuống. Hắn ta hiếm khi có một biểu hiện không chất phác như vậy.

Sau khi xuống núi, có một khu rừng trúc, đi qua nơi này là có thể lên quan đạo. Trong rừng trúc đều là trúc hoa, trên thân trúc có đốm màu nâu, dường như mỗi một cây đều phân bố không giống nhau, hơn nữa từng bụi từng bụi dày đặc mọc với nhau.
 


Bình Luận (0)
Comment