Ánh Dương – Hạ Ngân

Ánh Dương – Hạ Ngân

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

48

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Giới thiệu truyện Ánh dương – hạ ngân

Diệp Ngọc Giao là hòn ngọc quý của cha mẹ, được yêu thương, cưng chiều vô cùng, có một phần là vì họ chỉ còn mình đứa con gái là cô, người chị song sinh của cô từ nhỏ đã thất lạc, thế nên họ dồn hết tình cảm lên cô, phải đem những gì tốt nhất cho cô.

Cô kết hôn cùng với một chàng trai mà mọi cô gái đều thích, Trần Gia Kỳ, một tổng giám đốc đẹp trai, nổi tiếng.

Hai người có thể xem là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, nhưng mà hôn nhân của họ liệu có bền vững khi quá nhiều sóng gió và biến cố ập đến?

Liệu hai người họ có nắm tay nhau vượt qua được hay không?

Ánh dương – hạ ngân

Hóa ra đây chính là hai người bạn thân của hắn. Người nói trước là Trương Tử Hàn, tam thiếu gia Trương gia. Người có tiếng trong giới Mafia, không chuyện gì hắn muốn biết mà không thể không biết được. Hắn có nét đẹp lai Tây khi có mẹ là người Đức ba là người Trung. Trên người có hàng loạt hình xăm nhưng nhìn hắn vẫn rất cuốn hút không có đáng sợ như Mafia trong lời đồn.

Người nói sau là Trình Hạch Hiên, anh ta là một bác sĩ đứng đầu cả nước. Nói về y dược thì anh ta thông thạo từ lúc 14 tuổi, kể ra thì có gia đình theo nghề y nên anh được thừa hưởng nghề của gia đình. Có những người không muốn theo nghề của gia đình vì cho rằng đây là sự cưỡng ép, nhưng anh ta rất thích, vì anh ta nghĩ rằng anh ta có thể giúp đỡ mọi người ở một lúc nào đó trước thềm sinh tử. Nhưng đâu đó trong con người anh ta máu lạnh không khác gì hai người bạn kia của mình.

Trương Tử Hàn và Trình Hạch Hiên nghe vậy cũng chỉ biết nhúng vai cười trừ vì hiểu quá rõ tính của người bạn này.

Xong màn chào hỏi, Trương Tử Hàn vỗ tay 2 tiếng thì tên thuộc hạ từ đâu lôi ả Tô Nhược Đan ra quăng trên nền. Ả ta bị trói 2 tay 2 chân lại, dùng băng dán miệng lại khiến ả ta chỉ biết khóc lóc ra dấu cầu xin.

Trương Tử Hàn nhướn mắt ra dấu để đám đàn em mở miếng băng dán cho ả nói chuyện. Vừa được mở miệng ả ta liền khom người nói:

– Trần Thiếu, Trần thiếu xin hãy tin em. Em không có làm chuyện gì hại người hết. Em bị người ta hãm hại. Tr..ần…T..hiếu

Chưa kịp nói hết câu, ả ta đã ăn ngay một cái tát trời giáng của Trần Gia Kỳ.

– Tôi chưa nói gì hết, sao cô lại thanh minh rồi. Chả lẽ cô có tật giật mình à?

Vừa nói hắn vừa nhếch mày nhìn ả Tô Nhược Đan đang té nằm dưới nền đất. Hắn từ từ tiến lại gần bóp lấy cái cằm nâng gương mặt của cô lên quát:

– Ai sai cô làm việc này?

– Em không có làm gì cả, Trần Thiếu em bị người ta hãm hại

Ả ta vừa khóc lóc nói. Trần Gia Kỳ hất mạnh mặt ả ta ra làm ả cắm đầu xuống đất.

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận