Phó Lễ rủ tôi ra ngoài dạo chơi, em gái tôi nhất quyết đòi đi theo.
Kết quả, chúng tôi gặp phải một nhóm bắt cóc. Bọn chúng chĩa súng uy hiếp, bắt em gái tôi làm con tin, ra điều kiện: Phó Lễ phải chuẩn bị tiền chuộc.
Cả đời này, tôi không thể nào quên ánh mắt của Phó Lễ khi ấy.
Hắn lo lắng tột độ, giọng run rẩy nói với bọn bắt cóc:
“Có thể... đổi người được không? Cô ấy đang mang thai, không chịu nổi hoảng sợ.”
Rồi hắn quay sang tôi, ánh mắt đâm xuyên vào tim:
“Tiếu Tiếu, anh xin lỗi... Cô ấy đang mang thai con anh. Em thay em gái mình đi...”
Nửa năm sau, tôi trở về từ tay bọn bắt cóc — bụng đã mang dạ chửa.
Phó Lễ phát điên, gầm lên:
“Đứa bé... là của ai?!”