Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
1,691
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
***Truyện do Tách Trà Thanh Xuân dịch. ***
Núi sông có bệnh, nhân gian có yêu.
Thế gian bao la, mạng như rơm rác.
Phương Triệt mở to mắt, không thấy ánh sáng bên ngoài, nhưng lại trở thành một vị họa sư mù cả hai mắt, tương lai chẳng có hy vọng gì.
May mắn, thứ làm bạn, đi cùng với hắn đến đây có một cây Trường Sinh Thần Bút, vẩy mực múa bút, cũng có thể thành đạo đồ, thêm chân thọ, được trời thương (thiên quyến).
Vẽ một tòa thanh lâu, nhờ thiên quyến mà lấy được 《 Trục Phong Thương 》.
Thương xuất như long xà khởi, là minh chứng cho thanh lâu chi chủ.
Vẽ một tòa miếu Sơn Thần, nhờ thiên quyến mà lấy được 《 Thần Du Kinh 》.
Chống gậy nhẹ bước lên mây xám, đọc kinh ngang ngửa với Sơn Thần.
Vẽ một tòa Kiếm các chênh vênh, nhờ thiên quyến mà lấy được 《 Vạn Kiếm Quyết 》.
Nắm kiếm ta ngao du Bắc hải, trời về chiều lại bước đến Thương Ngô.
Vẽ một hoàng cung, vẽ một tiên đảo...
...
Từ đây, dùng đôi chân mình đo đạc đất nhân gian.
Hắn lại vẽ một con đường xa ngàn dặm, xác chết khắp nơi, dân chúng lầm than.
Hắn lại vẽ một đạo nhân xõa tóc đứng trên núi tuyết, giương cung dùng một mũi tên bắn thẳng tới Yêu Thần.
Hắn lại vẽ Thần Viên Huyết Mục đứng lặng hồi lâu trên mảnh đất khô cằn, bào hao sơn hải, côn chỉ nam thiên.
Hắn lại vẽ Cửu Thiên Thần Triều, thần nữ khiêu vũ, vạn tiên yến tiệc, chúc mừng nhân gian bốn biển đều thái bình!
...
Một hai điểm mực nhẹ nhàng múa, tạo nên hình sông núi nhân gian.
Lấy trường sinh, họa tiên du!
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ta Lấy Trường Sinh Họa Tiên Du (Dịch)!