Ở đây có không ít thiếu niên thiên kiêu, nhưng tuổi tác cũng không kém nhau nhiều lắm, chỉ có Diệp Tiêu Dao là nhỏ tuổi nhất, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Dữ liệu về hắn từ tám năm trước đã trình lên ma đạo và thủ lĩnh của các thế lực.
Dù sao Diệp Tiêu Dao cũng là con trai của vị sát thần Diệp Nam Thiên, càng là cháu trai cỉa Thái Huyền Thất Tổ, khắp nơi đều cực kỳ chú ý hắn.
Diệp gia có huyết mạch rất kinh người, mỗi người đều có thiên phú dị bẩm.
Năm đó lúc Diệp Tiêu Dao sinh ra đã kinh động khắp nơi, thậm chí mấy vị thánh nhân của ma đạo cũng đều vì thế mà xuất quan, muốn nhìn một chút Diệp gia lại sinh ra dạng yêu nghiệt gì.
Rất nhiều cự đầu ma đạo đều suy đoán hắn nhất định là thần thể, nhưng hắn đã làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt vì hắn có ngộ tính kinh người mà lại là một tên phàm thể.
Không ít người mang ánh mắt quái dị nhìn xem Diệp Tiêu Dao mà chấn kinh muốn rớt cả cằm.
Câu nói hổ phụ sinh khuyển tử cũng đều không đủ để hình dung về hắn.
Thánh Địa Thái Huyền vô cùng thất vọng, mẫu tộc của Diệp Tiêu Dao là Chu gia cũng thất vọng đến cực điểm.
Bọn họ rất không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật tàn khốc này.
Kết quả này vừa ra thế lực ma đạo liền thở phào nhẹ nhõm, nói thẳng Diệp gia xuống dốc, rất là vui sướng khi thấy Diệp gia gặp họa.
Lúc đó không còn ai để ý đến Diệp Tiêu Dao nữa, bởi vì không ai sẽ đem một tên phàm thể để vào mắt.
Cho đến trước đó không lâu Diệp Tiêu Dao gõ vang tiếng chuông thứ chín, lúc này hắn lại tiến vào tầm mắt của mọi người.
Nhưng một tên phàm thể nhất định không cách nào bước lên con đường tu hành, dù hắn có ngộ tính nghịch thiên thì lại có thể như thế nào?
Trăm năm sau hắn chỉ là một nắm đất vàng, ngay cả một con kiến hôi cũng không tính!
"Huyết Thần tiền bối để cho một tên phàm nhân tiến vào Huyết Quật, ngươi không sợ hắn sẽ ngã xuống ở bên trong sao?" Dương Đỉnh Thiên không thể lý giải nên hỏi.
Hắn thậm chí còn hoài nghi Diệp Tiêu Dao có phải là cháu của Huyết Thần hay là có thù oán gì nhau hay không?
Huyết Thần vậy mà để cho cháu trai của mình đi chịu chết?
"Tiền bối, mặc dù hậu bối của chúng ta không động thủ, nhưng hắn đi vào chỉ sợ cũng đi không ra mười bước là sẽ bị độc trùng mãnh thú cắn chết." Thiên Dục lão ma cẩn thận khuyên nhủ.
Nếu như Diệp Tiêu Dao chết ở bên trong huyết quật thì Huyết Thần lão tổ sẽ phẫn nộ, nếu hắn trực tiếp phát điên ra tay với bọn hắn thì phải làm sao bây giờ?
Ở thời đại Chuẩn Đế không ra, Đại Thánh không hiện, Thánh Nhân Vương hiếm khi xuất quan, Huyết Thần lão tổ cơ hồ có thể tung hoành vô địch, bọn hắn sao có thể gánh nổi.
“Ha ha ha ha! Cho dù những ma tử này có động thủ thì bọn chúng có thể địch lại Tiêu Dao hay không còn phải xem bản lĩnh của bọn chúng!" Tứ Tổ liếc mắt nhìn Thiên Ma Tử, Âm Dương thánh tử và rất nhiều tiểu bối xung quanh mà cười to nói.
Vời lực lượng tám mươi lăm vạn cân, hắn cũng không cho rằng tôn nhi nhà mình sẽ yếu hơn đám ma tử này.
Dương Đỉnh Thiên sửng sốt, cùng đám ma vương Thiên Dục lão ma hai mặt nhìn nhau, không biết trong đầu Huyết Thần lão quái này chứa cái gì.
Một phàm thể mà có thể địch lại thiên kiêu ma đạo sao?
Quả thực là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!
Nhìn lại cổ kim cũng không có trường hợp ly kỳ bậc này!
Đã như vậy chúng ta liền để tên phàm thể kia chết ở bên trong huyết quật đi, còn ngươi cũng đừng đem tiếng xấu chụp lên đầu chúng ta a!
Dương Đỉnh Thiên ngoài cười nhưng trong không cười. Hắn không rõ Huyết Thần lão tổ có thao tác gì, nhưng hắn cũng lười quan tâm.
Một tên phàm thể thì thiên kiêu ma đạo đều khinh thường giết chết, đại khái hắn sẽ chết ở trong miệng yêu thú.
"Tứ Tổ, Diệp Tiêu Dao tuy là phàm thể nhưng nếu hắn thật sự chết ở bên trong huyết quật thì..." Trường Ca chân nhân nhìn xem Diệp Tiêu Dao một cái, cười khổ nói.
“Không sao, lão phu tin tưởng tôn nhi nhà mình.” Tứ Tổ bình tĩnh nói ra, hắn cũng không muốn nhiều lời.
Sở dĩ Tứ Tổ mang Diệp Tiêu Dao đến huyết quật chính là muốn để cho Diệp Tiêu Dao có thể đạt được tạo hóa kích phát tiềm chất, thử một lần xem hắn có thể bước vào con đường tu hành hay không.
“Vậy thì...... Quên đi.” Trường Ca chân nhân rất không hiểu, cảm thấy khuyên can vô vọng nên đành phải gật đầu.
Sau đó môi hắn khẽ động, truyền âm cho Cơ Tiên Vận: "Sau khi tiến vào huyết quật ngươi phải tận hết khả năng bảo vệ Diệp Tiêu Dao, không chứng hắn sẽ...... trở thành vị hôn phu tương lai của ngươi đó.”
“Cái...... Cái gì? Vị hôn phu tương lai của ta sao? Là tiểu tử mông nhỏ này ư?” Cơ Tiên Vận sửng sốt nhìn xem Diệp Tiêu Dao mới tám tuổi, mắt đẹp trợn tròn chất vấn.
Trước khi đến huyết quật nàng cũng đã nghe trưởng bối trong Thánh Địa Thiên Sư đề cập qua chuyện đám hỏi của mình.
Cơ Tiên Vận vốn tưởng rằng đó sẽ là một vị thiên kiêu tuyệt đại, là nhân vật cấp độ Thánh Tử.
Lúc ấy nàng còn cảm thấy tò mò cùng ước mơ, nhưng thật không ngờ đó lại là một tên phàm thể không thể tu hành, mà hắn còn mới tám tuổi!
Cơ Tiên Vận trăm ngàn lần không vui. Thế giới này cường giả vi tôn, chỉ có cường giả làm đám hỏi với cường giả, vậy mà một vị Tiên Thiên Đạo Thai lại cùng một tên phàm thể làm đám hỏi?
Cho dù Cơ Tiên Vận miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng đối phương nhiều nhất chỉ sống trăm năm.
Chẳng lẽ muốn để cho nàng thủ tiết sao?
“Mấy ngày trước Thái Huyền Ngũ Tổ và Thái Huyền Lục Tổ đã tới Thánh Địa Thiên Sư chúng ta đề xuất hôn sự giữa các ngươi. Hai vị kia đích thân tới nên chúng ta cũng không tiện cự tuyệt.”
“Nếu như ngươi không muốn thì tại thí luyện Huyết Quật lần này vừa vặn là một cơ hội. Ngươi hãy bảo vệ tiểu tử kia vài lần, ta tin tưởng Ngũ Tổ và Lục Tổ sẽ không nhắc tới việc này nữa." Trường Ca chân nhân lại truyền âm.
“Ngài bảo ta phỉa bảo vệ hắn ư? Thôi được rồi!”
"Vậy ta sẽ bảo vệ hắn để không phải liên hôn với hắn!"
Cơ Tiên Vận bĩu môi đáp lại, nàng không nhịn được trừng mắt nhìn Diệp Tiêu Dao, nghiến răng kêu kẽo kẹt.
Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tiêu Dao tràn đầy sự khó hiểu.
“Mấy bà già ngốc này bị thần kinh à?” Diệp Tiêu Dao trợn trắng mắt hỏi.
Hắn vừa nói xong thì khuôn mặt Cơ Tiên Vận liền bị giận đến đỏ bừng.
Tiểu tử này dám mắng ta là bà già ngốc sao?