Lúc này Trảm Đạo Vương của Bồng Lai Tiên Đảo và Thánh Địa Thần Kiếm cũng lần lượt mở miệng, dặn dò có cơ hội thì phải bảo vệ Diệp Tiêu Dao một chút.
Sở dĩ bọn hắn làm như thế không chỉ do là đồng minh, mà còn là do Tứ Tổ.
Vị này chính là Thánh Nhân Vương, vậy ai mà không muốn nịnh bợ hắn chứ?
Đám thiên kiêu Bồng Lai thánh tử, Thần Kiếm thánh tử rất không tình nguyện, bởi vì bọn hắn không muốn mang theo gánh nặng, nhưng vẫn phải gật đầu đáp ứng.
Để cho một phàm thể đi vào Huyết Quật sợ là ngay cả hài cốt cũng không lưu lại được.
Phàm thể cho dù lợi dụng đại dược hay thiên địa kỳ vật thì cũng chỉ có thể tăng cường một ít lực lượng chứ không có tác dụng gì, đi vào huyết quật chính là một chữ chết.
Đám thiếu niên thiên kiêu của ma đạo cũng không cần động thủ, hơn nữa Diệp Tiêu Dao chỉ mới tám tuổi nên bị cho là cái gì cũng không hiểu, rất nhiều thế lực xung quanh thấy vậy đều không biết nói gì cho phải mà lắc đầu thở dài.
Bọn hắn không biết vị Huyết Thần trong truyền thuyết kia tại sao lại làm như vậy.
Nhưng vô luận là nguyên nhân gì thì kết cục của Diệp Tiêu Dao cũng chỉ là một chữ chết.
Lúc này Diệp Tiêu Dao nhìn xem một màn phát sinh trước mắt liền cười to trong lòng.
Sau đó hắn nhìn về phía đám ma tử có ánh mắt bất thiện với hắn mà ý cười trong lòng càng lớn, nhưng vẻ mặt vẫn là người vật vô hại.
Đây chính là một đám vương thể, đạo thể, thần thể a!
Ta sắp phát tài rồi!
“Đám ngu ngốc kia thật cho rằng tên Tiểu Đậu Đinh này ăn chay sao? Hắn một quyền liền có thể đánh chết các ngươi dễ như chơi a!” Tiểu Kim Cương đứng ở phía sau Tứ Tổ nhìn xem thần sắc cùng lời nghị luận của các thế lực khắp nơi, sau đó lại nhìn xem Diệp Tiêu Dao tươi cười đấy mặt mà nhịn không được run rẩy nói.
Hắn thật sự rất sợ vị Tiểu Tổ này!
Lực lượng của Diệp Tiêu Dao quá kinh khủng, lúc trước hắn thiếu chút nữa đã bị Diệp Tiêu Dao đánh phế.
…
“Tiểu tử, đây là ngọc bội của ta. Sau khi tiến vào huyết quật ta sẽ căn cứ theo tín hiệu của nó để tìm được vị trí của ngươi. Ngươi đừng có làm mất nó đấy.”
"Nếu người gặp phải người của ma đạo thì nhớ rõ phải trốn ngay lập tức!"
Cơ Tiên Vận đi tới, khuôn mặt xinh đẹp nhíu chặt long mày, ném cho Diệp Tiêu Dao một khối ngọc bội dặn dò.
Một mùi thơm xông vào mũi Diệp Tiêu Dao, hắn theo bản năng tiếp nhận ngọc bội, sau đó làm bộ muốn ném, nói: “Ta không cần.”
“Ngươi dám ném thì ta liền đánh ngươi.” Cơ Tiên Vận giả bộ hung dữ hù dọa Diệp Tiêu Dao.
Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn có vài phần mập mạp trẻ con của nàng ngược lại có vẻ rất đáng yêu.
“Được rồi.” Diệp Tiêu Dao đảo mắt mỉm cười đáp ứng rồi thu hồi ngọc bội.
Tiểu loli này rất có ý tứ! Chờ tiến vào huyết quật ta sẽ căn cứ vào ngọc bội này để định vị ngược lại nàng! Ta nhất định phải đánh cái mông của nàng!
Nàng đáng yêu như vậy mà ăn một tát của ta vào mông thì sẽ khóc thật lâu a!
“Hừ, coi như ngươi thức thời!” Cơ Tiên Vận cho rằng Diệp Tiêu Dao sợ mình mà giơ lên nắm đấm nhỏ, lộ ra nụ cười đắc ý nói, lộ ra răng nanh nhỏ lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Thái Huyền thánh tử và đám Thiên Kiêu của thánh địa Thái Huyền thấy vậy liền mang vẻ mặt kỳ quái, sau đó không khỏi lắc đầu.
Vị tiên thiên đạo thai này chưa từng ở thánh địa Thái Huyền chúng ta, một lát nữa nàng sẽ biết tiểu tổ rất ít khi chịu thiệt, còn sáng tạo công pháp vừa tà môn lại kỳ dị, hắn cũng không phải chỉ đơn giản là đứa trẻ tám tuổi, thực lực càng là cường hãn đến mức thái quá.
Thái Huyền thánh tử đã tận mắt nhìn thấy Diệp Tiêu Dao bạo đánh Tiểu Kim Cương. Hắn đoán nếu như mình không vận dụng thần thông cường đại thì cũng rất khó địch nổi Diệp Tiêu Dao.
Lực lượng tám mươi vạn cân quá mức kinh khủng!
Những thiếu niên thiên kiêu trước mắt vô luận là chính đạo hay là ma đạo, người nào dám khinh thường Diệp Tiêu Dao thì người đó sẽ chịu thiệt thòi rất lớn.
…
“Một vị phàm thể tám tuổi tiến vào huyết quật làm thịt các thiên kiêu rốt cuộc là ẩn giấu bí mật gì?”
Tại một góc nào đó, Côn Luân thánh tử Từ Thành đã bày xong vị trí của Lưu Ảnh Thạch, hắn nhìn xem Diệp Tiêu Dao với vẻ mặt kích động nói ra.
Từ Thành cảm thấy thí luyện Huyết Quật lần này rất đáng xem. Nếu như tin tức nơi đây truyền ra ngoài thì nhất định sẽ khiếp sợ khắp nơi.
Từ Thành cho rằng sau khi tiến vào Huyết Quật hắn trước tiên phải tìm được Diệp Tiêu Dao để lưu lại hình ảnh, theo dõi đưa tin.
Một bên khác, Thiên Nguyên thánh sư của thánh địa Côn Lôn đen mặt, rất muốn đạp chết thằng nhãi Từ Thành.
“Thánh chủ não tàn hay sao mà lại cho một con hàng như vậy làm tiểu thánh tử?” Thiên Nguyên thánh sư oán khí tràn đầy, tự hỏi.
Thánh tử trước đó cũng là cái đức hạnh này, và cũng từng sử dụng Lưu Ảnh Thạch chụp hình theo dõi đưa tin, trực tiếp tuôn ra chuyện Chân Long thánh tử yêu thích nam nhân.
Hình ảnh đã bị Đạo Minh Thương Hội phục chế vô số bản rồi phát khắp nơi, trực tiếp bán đến thiếu hàng.
Hình ảnh đó quả thực quá chấn động, làm cho Chân Long tộc tức giận đến nổi đuổi giết thánh tử tận cửa nhà.
Vào lúc này, Thái Cổ trận pháp bao phủ ở bên ngoài Huyết Sắc sơn mạch bỗng nhiên chấn động, hào quang càng ngày càng yếu ớt.
“Đó là dấu hiệu Thái Cổ trận pháp đã tiến vào thời kỳ suy yếu, mọi người cùng nhau ra tay đi.” Dương Đỉnh Thiên hét lớn.
Những người còn lại cũng nhao nhao tinh thần đại chấn.
“Thí luyện Huyết Quật rốt cục đã bắt đầu rồi sao?”
“Các ngươi quá chậm! Lão phu tới trước!” Tứ Tổ mặc một thân hắc bào hô lên, bàn tay to ấn vào trong hư không.
Thiên địa lập tức rung chuyển, Càn Khôn đảo ngược, thiên địa nguyên khí trong phương viên vạn dặm liền bị rút sạch, ngưng tụ thành một cái đại thủ che trời hung hăng đánh vào màn sáng trận pháp.
Ầm!!!
Màn sáng trận pháp đủ để ngăn cản mấy vị thánh nhân oanh kích lập tức hiện đầy vết nứt, không ngừng vỡ vụn.
Sau mấy cái hô hấp màn sáng trận pháp triệt để vỡ nát, lộ ra một cái lỗ thủng.
Mùi máu tươi lập tức xông ra tràn ngập bát phương, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Chư vương ma đạo da mặt co quắp, mất tự nhiên thu tay về.