Trong chốc lát, đám người xuyên qua quần thể kiến trúc, đi tới trước một tòa hắc tháp.
Hắc tháp cao ngất, phù văn dày đặc, toàn thân tản ra mùi máu tươi nồng đậm, cơ hồ làm cho người ta choáng váng, nó giống như ngọn nguồn của Huyết Sơn.
Hắc Tháp còn tỏa ra cảm giác áp bách mãnh liệt làm cho người ta hít thở không thông.
Bên cạnh Hắc Tháp là một khối bia Ma Uyên màu đen, trên đó có khắc vài cái tên.
Diệp Tiêu Dao nhìn lướt qua và lập tức nhận ra.
Đây hẳn là bia văn xếp hạng người leo tháp.
Một ít thánh địa cùng đại tông đều sẽ thiết lập loại cách thức xếp hạng vượt ải này để khích lệ đệ tử.
Thánh Địa Thái Huyền cũng có một cái bảng xếp hạng tên là Tam Thập Tam Trọng Thiên Tạo Hóa Kính, nhưng bên trên đều là đệ tử tinh anh đạt tới Linh Cảnh mới có tư cách tiến vào.
Mà giờ phút này từ tầng hai đến tầng mười tám của Hắc Tháp đều đã sáng lên huyết quang, hiển nhiên đã có người của ma đạo tiến vào.
Xem ra đám gia hỏa ma đạo còn không thể leo lên quá cao!
Diệp Tiêu Dao hiểu ra, những người khác thấy vậy cũng hơi thở phào nhẹ nhõm vì bọn hắn vẫn còn cơ hội.
“Xếp hạng thứ nhất là Huyết Chân, mười chín tuổi, tầng ba mươi.”
“Xếp hạng thứ hai là Vương Chấn Thiên, hai mươi tuổi, tầng hai mươi tám.”
“Xếp hạng thứ ba là Chu Tuyết Đao, hai mươi tuổi, tầng hai mươi lăm.”
“Mấy vị này đều là Đại Thánh có tiếng tăm lừng lẫy tại thời Thái Cổ!”
Tiểu Kim Cương đi tới trước văn bia, khiếp sợ nói ra.
Thánh Địa Thái Huyền đã đứng sừng sững vô số năm nên cũng có cổ sử, đối với các nhân vật tuyệt cường thời đại đều có ghi chép.
Ba vị này mỗi một người đều đạt tới Đại Thánh cảnh, đều là đại nhân vật có thể lật đổ càn khôn.
“Huyết Chân là con trai trưởng của Huyết Tổ đúng không? Ta nghe đồn hắn kế thừa Huyết Tiên đạo thể của Huyết Tổ, rất gần với phụ thân hắn, năm xưa hắn từng giết qua rát nhiều cường giả chính đạo.” Cơ Tiên Vận có chút chán ghét, nói.
Thánh Địa Thiên Sư khi đó không có Đại Đế cảnh do đó đã ăn không ít thiệt thòi.
"Vương Chấn Thiên tuy rằng không có Huyết Tiên đạo thể nhưng hắn cũng rất mạnh. Hắn lấy thân thể tu thành Đại Thánh cảnh, một quyền có thể phá toái tiên sơn!"
“Chu Tuyết Đao năm đó cũng là nhân vật rất khủng bố, một thanh đao vắt ngang thiên vũ không ai có thể sánh bằng!”
Các thiếu niên chính đạo đều khiếp sợ không thôi.
Mười vị đứng đầu này mỗi một người đều là nhân vật kinh diễm tại thời Thái Cổ. Mà Huyết Chân mạnh nhất trong những người này cũng chỉ mới xông tới tầng ba mươi của Hắc Tháp.
Bởi vậy có thể thấy được cái Hắc Tháp này khó leo đến cỡ nào.
Điều này cũng chứng minh Hắc Tháp có chất lượng không phải lớn kiểu bình thường.
Nếu ai vượt qua được những vị này mà tương lai còn sống thì chắc chắn sẽ trở thành một đời kiêu hung.
Dựa theo tình thế này thì đám người của Thiên Ma Tử chưa chắc có thể xông qua tầng ba mươi, hẳn là không có vấn đề gì, mọi người lập tức thả lỏng.
“Tiểu tổ, ngài nghĩ mình có thể vượt qua mấy tầng?” Tiểu Kim Cương tò mò hỏi.
Đối với những người khác thì còn dễ phán đoán một chút, nhưng Diệp Tiêu Dao lại là phàm thể và chưa ai từng thấy qua phàm thể kinh khủng như hắn, căn bản không ai có thể tính toán được hắn sẽ leo tới tầng mấy.
Chỉ có người dưới hai mươi tuổi mới được vào Hắc Tháp và sẽ dựa theo thực lực bản thân để thiết lập trở ngại, càng đi lên trở ngại sẽ càng lớn.
“Diệp Tiêu Dao tương đối đặc thù nên ta đoán hắn đại khái leo tới hai mươi tầng!” Nguyên Cảnh cực kỳ hiểu rõ Hắc Tháp nên đưa ra phán đoán.
"Tầng hai mươi á?"
Đám thiên kiêu còn lại liền hít sâu một hơi khí lạnh.
Cái này đã phi thường đáng sợ, ở đây ngoại trừ mấy vị thánh tử thì ai cũng không nắm chắc có thể đạt tới loại thành tựu này.
“Tầng hai mươi thôi sao?” Diệp Tiêu Dao bĩu môi, hỏi.
Nếu như ta không thể leo lên đỉnh tháp thì thật sự quá bôi nhọ Hỗn Độn Tiên Ma Công a!
“Đừng nói nhảm nữa, đi vào thôi!” Bồng Lai thánh tử là người đầu tiên đi vào hắc tháp, thân ảnh của hắn trong nháy mắt liền biến mất vào tầng một.
Những người khác cũng gật đầu đồng ý, bọn hắn tuyệt đối không thể để cho đám người ma đạo nhanh chân đến trước mà nhao nhao tiến vào Hắc Tháp.
“Cẩn thận một chút, đừng có cậy mạnh.” Cơ Tiên Vận dặn dò Diệp Tiêu Dao một câu.
Chẳng biết từ lúc nào nàng đã quan tâm đến Diệp Tiêu Dao.
Tâm tính của nàng đã chuyển biến, tựa hồ nhận định Diệp Tiêu Dao là tiểu vị hôn phu của mình.
Diệp Tiêu Dao nhìn Cơ Tiên Vận một chút rồi thản nhiên mỉm cười bước vào Hắc Tháp.
Ha ha ha! Ta trước tiên quét sạch tạo hóa ở nơi này rồi lại nói sau!