Chương 2424
Mà Diệp Phi (Phàm) đang rót nước cho Đường Kỳ Kỳ, để cô giảm cơn khát do thuốc gây ra.
Sau khi cô ấy uống xong, Diệp Phi (Phàm) nói với Đường Kỳ Kỳ: “Sao em lại gặp bọn Đường Hải Long chứ?”
“Chuyện là như thế này.”
Đường Kỳ Kỳ nhớ tới chuyện xảy ra hôm nay thì giật mình một cái, nhưng cô ấy vẫn kiên nhẫn nói với Diệp Phi (Phàm): “Hôm qua em nhận được một quảng cáo nước suối trên núi, sớm đã quyết định vai chính là cậu chủ Tiếu. Nhưng anh ta đã chịu sóng gió như vậy, nên quảng cáo này không cách nào phát được.”
“Công ty quảng cáo yêu cầu em đi quay bù. Thời gian hơi eo hẹp nên họ đưa em gấp ba lần mức lương bình thường.”
“Em nghĩ tiền quá nhiều, thời gian cũng ít nên cũng đồng ý, hôm nay đến thử sức, không ngờ kim chủ lại là bọn người Đường Hải Long.”
“Em biết Đường Hải Long bất hòa với chị, còn cảm nhận được Vệ Hồng Hồ nhìn em bằng ánh mắt có vấn đề, vì vậy em tranh thủ lúc đi rửa tay tìm cách thoát đi.”
“Thật không ngờ Đường Hải Long nhìn chằm chằm vào em, thấy em chạy mất nên vội đuổi theo.”
“Bọn họ đuổi không nhanh, vốn dĩ em có thể chạy khỏi, không ngờ mới chạy mấy trăm mét thì cả người đã không còn sức lực, còn nóng lên nữa.”
“Em nghĩ nước suối em uống khi quay quảng cáo có vấn đề.”
“Em không có sức để chạy, nên khi em thấy có người ở đây, em đã lao đến đây, hy vọng rằng có người có ý tốt sẽ cứu em.”
“Không ngờ lại là anh rể ở đây.”
Đường Kỳ Kỳ cảm kích nhìn Diệp Phi (Phàm): “Anh rể, cảm ơn anh nhiều, nếu không hôm nay em đã bị tên khốn Đường Hải Long hại rồi.”
“Hóa ra là như vậy.”
Diệp Phi (Phàm) nhẹ nhàng gật đầu: “Xem ra chị Nhan nói đúng, Đường Hải Long muốn cá chết lưới rách.”
Lần xuất hiện hôm nay, Diệp Phi (Phàm) có thể đoán được là Đường Hải Long cố tình sắp đặt và cố ý kích động mâu thuẫn giữa Vệ Hồng Hồ và Đường Kỳ Kỳ.
Đường Kỳ Kỳ lại nói nhỏ: “Anh rể, thực xin lỗi, em không nên bỏ qua lời khuyên của anh mà chạy ra ngoài kiếm tiền.”
“Không liên quan đến em, là do Đường Hải Long quá bẩn thỉu thôi.”
Diệp Phi (Phàm) nhìn chằm chằm phía trước: “Nếu đã có lòng tính toán thì rất khó mà đoán được.”
Đường Kỳ Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, không nói thêm lời nào, sau đó lấy ra một viên kẹo hình thỏ trắng to trong túi xách, bóc gói rồi nhét vào miệng Diệp Phi (Phàm).
Cô ấy không biết phải cảm ơn Diệp Phi (Phàm) như thế nào nên chỉ có thể mời anh ăn một viên kẹo.
“Diệp Phi (Phàm), sau hôm nay có nhiều chuyện rắc rối lắm.”
Lúc này Thần Long đã thu dọn hiện trường xong, đứng thẳng người đi tới chỗ Diệp Phi (Phàm) cười ôn hòa: “Nhóm người đó không tốt, cậu nhất định phải cẩn thận.”
“Đằng sau Vệ Hồng Hồ đó có một gia tộc lớn ở Bảo Thành, cũng là một trong những đồng minh trung thành nhất của nhà họ Diệp, người vẫn còn ảnh hưởng ở Diệp Đường.”
“Vệ Hồng Hồ cũng là anh anh em của cậu chủ Diệp Cấm Thành, danh tiếng ở bên ngoài giống như Tần Cửu Thiên, là chủ của bên ngoài Bảo Thành.”
Anh ấy nhắc nhở: “Cậu tát anh ta hai cái, anh ta hẳn sẽ hận cậu thấu xương.”
“Anh có lòng rồi, anh yên tâm, em hiểu rõ mà.”