Bạch trưởng lão chậm rãi giải thích.
"Cả hai đều là công pháp loại hình phụ trợ. Một môn công pháp tên là Chuyên Tâm Trảm Ma Công, có thể giúp người tu luyện tiến vào trạng thái vong ngã, tu luyện công pháp khác đều có hiệu suất tăng lên năm thành!"
"Một môn công pháp khác tên là Thực Thú Trảm Ma Công, sau khi tu luyện tốc độ tăng lên tu vi sẽ đề cao tám thành!"
“Tại toàn bộ Thánh Địa Thái Huyền cũng tìm không thấy mấy bản công pháp có hiệu quả phụ trợ như thế!"
Hắn vừa dứt lời, giống như có một quả bom hạng nặng rơi vào đám người, gây ra một mảnh chấn kinh.
Các đệ tử có tư chất bình thường hai mắt đều đỏ lên, hô hấp dồn dập.
Còn các đệ tử có ngộ tính hơi cao cũng mở to hai mắt, hít vào một ngụm khí lạnh.
“Một cái công pháp mà có thể tăng lên năm thành hiệu suất tu luyện sao?”
“Chúng ta tiếp xúc công pháp phụ trợ cao nhất cũng chỉ có hai, ba thành mà thôi, hơn nữa giá cả còn rất đắt đỏ, căn bản là mua không nổi.”
"Ta có tư chất tu luyện thấp đến nổi một lời khó nói hết, công pháp này ta đang rất cần!"
Ngoại trừ công pháp ma đạo có thể làm được như vậy, trong công pháp chính đạo quả là ít ỏi không có mấy. Điều này đối với đệ tử có ngộ tính thấp có lực hấp dẫn cực lớn.
Rất nhiều đệ tử ở đây rất khó có thể tin tưởng, hoài nghi là mình đã nghe lầm.
Bởi vì đây là công pháp phụ trợ biến thái nhất mà bọn họ từng thấy trong Huyền giai.
Ngay cả Thái Huyền thánh tử cũng là nghe đến ánh mắt hơi sáng lên.
Hắn đối với công pháp thực thú kia không có hứng thú, vì thiên phú của hắn tại giai đoạn này là không cần. Nhưng đối với hiệu suất tăng lên của Chuyên Tâm Trảm Ma Công thì hắn rất động tâm.
Ngộ tính của Thái Huyền thánh tử rất không tầm thường, đáng tiếc là công pháp mới này quá thâm ảo tối nghĩa.
Diệp Tiêu Dao nhìn xem phản ứng của mọi người mà vô cùng hài lòng.
Để tránh cho hai môn công pháp này liên quan đến ma công, cho nên hắn đã trực tiếp đổi tên mà bỏ thêm chữ "Trảm" vào.
Trảm Ma Công không phải đã làm xuất hiện mùi vị chính đạo rồi sao?
Rất phù hợp với giá trị dòng chính hiện nay a!
“Mọi người vẫn nên suy nghĩ cẩn thận rồi mới tu luyện.” Bạch trưởng lão không đành lòng, hữu ý nhắc nhở.
“Trưởng lão, chuyện này mà còn phải nghĩ sao? Cho dù tự mình hại mình một vạn đao thì ta cũng phải tu luyện, huống chi là không cần tự mình hại mình!”
Chúng đệ tử rất là kích động, không cần nghĩ ngợi, phi thường quyết đoán.
“Ai không tu luyện chính là kẻ ngốc!”
“Vậy được rồi.” Bạch trưởng lão gật đầu, nhìn xem công pháp trong tay mà há mồm cả buổi.
Phương thức tu luyện chăm sóc thú mẹ sau khi sinh nở thật sự là không tiện nói mà!
“Bạch trưởng lão, mời nói! Ta đã sắp chờ không nổi rồi!”
“Bạch trưởng lão, ngài đừng để bụng nhé, ta đang khẩn cấp muốn tu luyện!”
Bạch trưởng lão một lúc lâu không có động tĩnh, chúng đệ tử phảng phất như bị một bàn tay không ngừng cào xé trong lòng.
Bọn hắn hận không thể xông lên xem thử cướp đoạt, khát vọng cực kỳ mãnh liệt.
Thái Huyền thánh tử dù rất trầm ổn, nhưng trong mắt hắn cũng tràn đầy chờ mong.
Diệp Tiêu Dao thì cái miệng ngậm chặt không chịu nói.
"Môn Chuyên Tâm Trảm Ma Công này có phương pháp tu luyện rất đơn giản, chỉ cần hết sức chuyên chú chăm sóc cho mẫu thú sau khi sinh nở là có thể nhập môn."
"Hơn nữa chỉ cần chăm sóc một ngàn mẫu thú là có thể đại thành!"
Đôi môi Bạch trưởng lão run rẩy, khó khăn nói ra một đoạn.
Nói xong hắn như trút được gánh nặng, sau đó nhịn không được nhìn về phía Diệp Tiêu Dao vừa mới tám tuổi, mi thanh mục tú, đáng yêu giống như đồ sứ.
Bạch trưởng lão hoài nghi Tiểu Tổ đã xem hết cự tác tâm huyết << Thập đại phương án hộ lý long nữ sau khi sinh nở >> của Thiên Sư thánh tử, bởi vậy mới sáng tạo ra công pháp này.
Thật sự là sống lâu mới gặp, loại công pháp này mà cũng có thể sáng tạo được sao?
Đại Đế nhìn thấy thì cũng cam bái hạ phong!
"Tên Thiên Sư thánh tử chết tiệt, hắn viết cái gì không tốt mà lại đi viết cái đồ chơi này!" Bạch trưởng lão châm chọc Thiên Sư thánh tử vì mộng tưởng trở thành một vị đại tác giả mà tạo ra tác phẩm quá kỳ hoa.
Ngay lúc này, dưới bục giảng hoàn toàn yên tĩnh, sự náo nhiệt ban đầu đều dừng lại, giống như một con vịt bị bóp cổ vậy.
Tất cả đều bị phương thức tu luyện kỳ lạ này làm cho trầm mặc.
“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!”
"Tiểu tổ mà ta tôn kính có phẩm đức cao thượng, ngài sáng tạo công pháp làm sao có thể là loại phương thức tu luyện kỳ dị này được?"
“Bạch trưởng lão nhất định là đang nói đùa! Tiểu tổ chỉ mới tám tuổi thì làm sao có thể sáng tạo ra công pháp kỳ dị như thế?"
Sau khi trầm mặc một lúc lâu, tất cả đệ tử đều bùng nổ, vẻ mặt ai nấy đều không thể tưởng tượng nổi.
“Bạch trưởng lão, ta muốn nghe phương thức tu luyện chân thật, vì công pháp này cực kỳ quan trọng đối với ta.” Thái Huyền thánh tử nhíu mày đề nghị, hắn nghĩ rằng Bạch trưởng lão đang lừa hắn.
Thái Huyền thánh tử đã mười hai tuổi, cho nên hắn hiểu được cái gì gọi là hộ lý mẫu thú sau khi sinh.
Thái Huyền thánh tử lại nhìn về phía Diệp Tiêu Dao. Người khác gọi Diệp Tiêu Dao là tiểu tổ, còn bối phận của hắn cao hơn nên gọi Diệp Tiêu Dao là tiểu sư thúc.
Diệp Tiêu Dao ngồi rất nghiêm chỉnh, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ trang nghiêm cùng thần thánh.
Thấy vậy Thái Huyền thánh tử càng thêm xác định Bạch trưởng lão đang nói bậy.
“Thánh tử, phương thức tu luyện này đích xác là thật.” Bạch trưởng lão cười khổ nói, không biết nên làm ra biểu tình gì.
Thái Huyền thánh tử lập tức hóa đá, hơn năm ngàn đệ tử cũng đều hóa đá, tất cả đều không nhúc nhích y như là pho tượng điêu khắc.
Lăng Trì đao pháp hôm qua thì bọn hắn còn có thể tin tưởng, nhưng phương thức tu luyện trước mắt lại khiến cho bọn hắn không thể không hoài nghi.
Thậm chí bọn hắn còn hoài nghi đạo mình tu đều là giả, vì cái công pháp này bà mẹ nó quá nổ tung đi!