Mắt thấy Diệp Tiêu Dao bước nhanh về phía mình, Chân Hỏa Tử sợ tới mức quỳ rạp xuống đất.
“Ta vừa chết thì Thái thượng trưởng lão của Tu La tông chúng ta khẳng định sẽ biết, ngươi cũng sẽ ở Huyết Quật nửa bước khó đi.”
“Cho dù ngươi là cháu của Huyết Thần lão tổ nhưng Tiểu Tu La cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu."
"Ta có thể giúp ngươi giấu diếm nguyên nhân cái chết của Huyết Ma Tử, ngươi hãy tha mạng cho ta."
Chân Hỏa Tử không ngừng dập đầu, sợ hãi kêu to.
Trong mắt hắn Diệp Tiêu Dao có mạnh hơn nữa cũng không thể là đối thủ của Tiểu Tu La.
Diệp Tiêu Dao dừng lại, nghiêng đầu một cái. Hắn bỗng nhiên nhớ tới trên người Chân Hỏa Tử dường như cũng có đồ vật định vị tương tự mình, hơn nữa còn có thể biết được sinh tử của Chân Hỏa Tử.
Trong lúc Diệp Tiêu Dao đang suy nghĩ, đôi mắt Chân Hỏa Tử vốn đang sợ hãi bỗng nhiên hiện lên một tia ác độc cùng hưng phấn.
“Đi chết đi!”
Hắn rống to một tiếng, một cái dao găm sắc bén lóe ra hàn quang cắt về phía cổ Diệp Tiêu Dao. Ánh mắt hắn rất quyết đoán, tàn nhẫn, điên cuồng.
Chân Hỏa Tử chỉ mới mười hai tuổi mà đã hoàn mỹ thuyết minh cái gì gọi là ma đạo!
Chân Hỏa Tử phảng phất như đã thấy được kết cục của Diệp Tiêu Dao đó là sẽ bị một đao lấy mạng, trong mắt hắn hiện lên một tia đắc ý.
Loại thủ đoạn này Chân Hỏa Tử lúc mười tuổi đã vận dụng đến trình độ lô hỏa thuần thanh, không biết hắn đã giết qua bao nhiêu người.
Mà tiểu gia hỏa trước mắt hắn chỉ mới có tám tuổi nên rất dễ bị hắn lừa.
“Tiểu tổ cẩn thận!”
Ở xa xa, Vương Lập cực kỳ kinh hãi, nhanh chóng xông lên.
Hắn vẫn không động thủ chính là vì phòng ngừa mọi chuyện.
“Muộn rồi! Ha ha ha ha!”
Dao găm của Chân Hỏa Tử đã gần Diệp Tiêu Dao trong gang tấc.
Chân Hỏa Tử cuồng tiếu, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc rống to.
Diệp Tiêu Dao cũng bị cú tập kích đột ngột này làm cho kinh hãi.
Phập!!!
Một cái dao phay dày như cánh cửa trực tiếp đập Chân Hỏa Tử thành cái bánh thịt, dao găm đều bị bắn bay.
“Thật sự là hù chết ta.” Diệp Tiêu Dao cầm dao phay, vỗ vỗ lồng ngực nói.
Sau đó hắn lấy cành cây chọc chọc vào thi thể Chân Hỏa Tử đã thành cái bánh thịt, đã hoàn toàn lạnh thấu.
Bước chân Vương Lập dừng lại, trợn mắt há hốc mồm.
Ngươi bị dọa sao? Kết quả ngươi vừa trở tay liền đem Chân Hỏa Tử đập chết!
Đến cùng là ai dọa ai a?
Vương Lập nhìn xem bảo khí tựa như cánh cửa trong tay Diệp Tiêu Dao mà da mặt co rút lại.
Bà mẹ nó đây mà là dao ư?
Diệp Tiêu Dao liếc mắt nhìn Vương Lập, Vương Lập không hiểu sao mà rất thành thật xoay người đi.
Hắn cũng sợ hãi vì tiểu tổ nhà mình mới tám tuổi mà lại hung tàn quá đáng!
Diệp Tiêu Dao thấy vậy liền vận chuyển Hỗn Độn Tiên Ma Công, tay nhỏ túm một cái, từ trong thi thể Chân Hỏa Tử rút ra một tia lửa nhàn nhạt, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một tiểu hỏa nhân.
Đây là bản nguyên của Chân Hỏa Vương Thể!
So với hệ thống ban thưởng Lưu Ly Vương Thể còn có khí tức còn nồng đậm hơn!
Diệp Tiêu Dao hưng phấn không thôi, vội vàng thu tiểu hỏa nhân vào túi trữ vật.
Sau đó hắn lại từ trong thi thể của Huyết Ma Tử rút ra một tiểu huyết nhân.
Diệp Tiêu Dao tin tưởng hắn có bản nguyên của hai loại thể chất này, chờ hắn tiến vào Chân Huyền cảnh hình thành chân khí và chân nguyên, vậy hắn tuyệt đối sẽ cường đại hơn so với Vương Thể bình thường, hơn nữa hắn phá cảnh cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Phàm thể của Diệp Tiêu Dao có khả năng vô hạn, nhưng cũng có trở ngại lớn hơn sp với những thể chất khác.
Hắn rất chờ mong hấp thu bản nguyên của các thể chất khác.
Diệp Tiêu Dao kiềm chế sự kích động trong lòng, vì trước mắt ở trong huyết quật thật sự không phải thời cơ để hắn thôn phệ bản nguyên thể chất.
Sau đó Diệp Tiêu Dao lại tìm ra hai cái ngọc bội, phía trên ngọc bội có hơn mười điểm sáng lóe ra.
Đây hẳn là vị trí các đệ tử của Tu La tông!
Diệp Tiêu Dao thần sắc khẽ động, trong mắt lóe ra u quang.
“Được rồi, đi vào huyết trì ngâm mình một chút.” Diệp Tiêu Dao thuận miệng nói, sau đó thả người nhảy vào bên trong huyết trì.
Vương Lập đáp lại một tiếng rồi cũng hưng phấn nhảy vào huyết trì.
Hắn là Mộc Linh Vương Thể, tại đại tranh chi thế bây giờ hắn chỉ có thể xem như thiên kiêu, chứu tuyệt đối không tính là yêu nghiệt, cho nên hắn rất cần huyết trì đánh thức căn cơ.
“Ta mau hấp thu thôi!”
Vương Lập kích động, vận chuyển công pháp, nhanh chóng hấp thu năng lượng khổng lồ bên trong huyết trì.
Nhưng hắn vừa mới vận chuyển công pháp thì lập tức cảm giác được điều không thích hợp.
Năng lượng mênh mông của huyết trì giống như là bị Diệp Tiêu Dao cướp đoạt mà điên cuồng vọt về phía Diệp Tiêu Dao.
Không phải nói phàm thể không thể tu luyện công pháp sao? Đây là tình huống gì?
Vương Lập trơ mắt nhìn xem năng lượng của huyết trì tràn vào trong cơ thể Diệp Tiêu Dao mà chấn động tột độ.
Phàm thể đánh vỡ Lĩnh Vực Cực Hạn còn chưa tính, hiện tại tốc độ hấp thu của Tiểu Tổ vậy mà cường đại hơn ta mấy chục lần!
Sao có thể như vậy được?
"Tiểu tổ quá nghịch thiên, chẳng lẽ ngài thật sự có thể phá vỡ vạn cổ thiết luật để bước lên con đường tu hành?" Vương Lập khó có thể tin, tự hỏi.
Hắn không dám nghĩ tới cảnh phàm thể bước vào con đường tu hành sẽ có tư thái gì.
Nhưng trước mắt mà nói phàm thể đánh vỡ thiết luật có trình độ khủng bố tựa hồ còn mạnh hơn so với thần thể.
"Không đúng! Sao ta lại cảm giác hiện tại phải là thời điểm ta triển khai đại thu hoạch mới đúng chứ?"
Vương Lập hoài nghi nhân sinh, hắn có loại cảm giác người thu hoạch phần lớn huyết trì phải là hắn mới đúng.
Trong lúc mơ hồ giống như có thứ gì đó thuộc về Vương Lập đã bị Diệp Tiêu Dao cướp đi.