Bên ngoài Huyết Quật.
Rắc một tiếng, Thái thượng trưởng lão La Sát Vương của Tu La tông nhướng mày, lấy ra hai tấm ngọc bội đã vỡ nát.
“Huyết Ma Tử và Chân Hỏa Tử đã chết rồi ư? Sao lại nhanh như vậy chứ?” La Sát Vương không dám tin, tự hỏi.
Các thiếu niên thiên kiêu chỉ mới vừa đi vào không bao lâu mà đã chết hai người.
Trước kia nào có nhanh như vậy a?
Là tên chó con nào đã giết bọn hắn?
Chờ hắn đi ra ta sẽ một chùy đập chết hắn!
La Sát Vương mặt đầy sát khí.
Các ma đạo vương còn lại cũng phát hiện dị thường mà sắc mặt trở nên khó coi.
"Ha ha ha ha, ma đạo đã chết hai người, thật là quá tốt đi!" Trường Ca chân nhân tức chết người không đền mạng mà phát ra tiếng cười to, nói.
“Hẳn là thánh tử của Chính Đạo chúng ta giết chết bọn hắn rồi! Không tệ, tâm tình của ta bỗng nhiên sung sướng, thậm chí còn muốn hát vang một khúc ca!” Thái thượng trưởng lão Nguyệt Quang Thượng Nhân của Bồng Lai tiên đảo chế nhạo.
“Vừa mới bắt đầu mà thôi! Lần này đám thiên kiêu chính đạo của các ngươi sống không quá một phần tư đâu!" Dương Đỉnh Thiên hừ lạnh, nói.
Mà lúc này bên trong huyết quật.
Tiểu Tu La xuyên qua rừng rậm, ầm một tiếng đã một quyền đập chết một con yêu thú Chân Huyền Cảnh.
Hắn cũng không nhìn con yêu thú này một cái, nhanh chóng đi vào chỗ sâu hơn.
Tiểu Tu La đầu đầy huyết khí, khuôn mặt trắng nõn mà lại lạnh lùng, cả người tràn ngập sát khí, khiến cho một ít yêu thú xung quanh đều thấy mà run lẩy bẩy.
"Tu La thánh tử thật sự là càng ngày càng cường đại. Lần này hắn nhất định có thể quét ngang đám thiên kiêu chính đạo!”
Phía sau Tiểu Tu La, mấy đệ tử thiên kiêu của Tu La tông vừa mới tụ tập liền vuốt mông ngựa nói ra, dị thường hưng phấn.
Có Tu La thánh tử ở đây thì thu hoạch của bọn hắn sau khi tiến vào vòng trong sẽ vô cùng to lớn.
“Hả?!!”
Bỗng nhiên ánh mắt Tiểu Tu La ngưng tụ lại, lấy ra một cái ngọc bội, trên đó có hai đạo ánh sáng đã yếu ớt xuống.
Mấy đệ tử thiên kiêu khác dường như cũng có phát hiện, bọn hắn lần lượt lấy ra ngọc bội và sắc mặt cả đám lập tức trở nên khó coi.
"Mới qua bao lâu chứ? Rốt cuộc là ai giết bọn hắn?" Một tên đệ tử thiên kiêu nổi giận, vẻ mặt dữ tợn rống to.
Hiển nhiên hắn cùng Huyết Ma Tử và Chân Hỏa Tử có quan hệ không tầm thường.
Dựa theo lẽ thường, lấy thực lực của đám thiên kiêu Ma đạo thì sẽ không có con yêu thú nào có thể giết chết bọn hắn nhanh như vậy được.
“Chúng ta đi vào bên trong và leo lên Huyết Sơn trước! Mặc kệ kẻ đó là ai thì chúng ta cũng phải lên Huyết Sơn!” Tiểu Tu La rất bình tĩnh, hai mắt đỏ như máu chấn nhiếp nhân tâm, ra lệnh.
Huyết Sơn là di tích của Huyết Uyên Tông, đó là một siêu thế lực từng sinh ra Chuẩn Đế. Ngoại trừ nơi đó ra thì những di tích khác hắn đều cảm thấy chướng mắt.
Trải qua nhiều lần thí luyện Huyết Quật đã khai phá được hơn phân nửa phần di tích Huyết Uyên Tông, chỗ cuối cùng là Tháp Ma Uyên còn không thể đột phá đi vào.
Tháp Ma Uyên chính là một thanh Đại Thánh Binh, là bảo vật mà ngay cả Thánh Nhân Vương cũng đều động tâm.
Về phần cái chết của hai tên đệ tử thiên kiêu kia thì Tiểu Tu La căn bản không thèm nghĩ là ai đã làm, vì đối với hắn mà nói bất kể là ai hắn cứ trực tiếp giết là được.
Lúc này bên trong huyết trì, Vương Lập đã hoàn toàn tê dại, trán đầy mồ hôi, ra sức vận chuyển công pháp hấp thu năng lượng của huyết trì.
Vương Lập phát hiện tiểu tổ nhà mình thôn phệ càng ngày càng hung mãnh, giống như một cái động không đáy, đã hấp thu chín phần năng lượng của huyết trì.
Còn Vương Lập hấp thu cả buổi mà chỉ có thể uống được cơm thừa canh cặn của Diệp Tiêu Dao.
Thần thể cũng không bá đạo cùng thái quá như vậy a!
Vương Lập khóc không ra nước mắt.
Không biết đã qua bao lâu, năng lượng của huyết trì đã bị bọn hắn hấp thu hầu như không còn.
“Đinh! Ký chủ ngâm mình trong Yêu Huyết Trì một canh giờ, hiểu ra gốc rễ tiến hóa của hơn mười loại yêu thú, sáng tạo ra công pháp Huyền giai, Nhiễm Huyết Ma Công.”
"Nhiễm Huyết Ma Công: bí thuật Huyền giai đỉnh cấp, tu luyện đơn giản, bỏ ra chín thành máu tươi của mình thì liền có thể kích phát tiềm chất, chiến lực gia tăng sáu thành!"
Diệp Tiêu Dao mở hai mắt ra, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, ngay sau đó bên tai hắn liền vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Diệp Tiêu Dao ngẩn ra, ánh mắt kỳ quái.
Bỏ ra chín thành máu tươi là loại hành vi điên cuồng đi thăm dò trước mặt Diêm Vương, nếu không cẩn thận sẽ mất mạng.
Công pháp này đã không thể dùng từ kỳ dị để hình dung nữa, đây quả thực là phát rồ!
Nhưng chiến lực gia tăng sáu thành cũng quá khủng bố đi!
Trình độ này nhìn chung ma đạo cũng không thấy có môn bí thuật nào có thể sánh bằng, vì tối đa cũng chỉ bốn năm thành mà thôi!
Nếu như một tên thánh tử kích phát thì còn không phải là hắn sẽ giết loạn sao?
Cũng tốt! Đến Huyết Sơn ta sẽ truyền thụ cho mấy tên thiên kiêu trong Thánh Địa Thái Huyền, miễn cho bọn hắn bị đám thiên kiêu ma đạo giết chết!
Diệp Tiêu Dao giơ tay xoa cằm, suy nghĩ.
Hắn không sợ bất luận kẻ nào, nhưng các đồng môn của hắn thì không.
Xem ra không chỉ xem điển tịch là có thể sáng tạo công pháp, mà ngay cả thân ở trong tạo hóa thì cũng có thể sáng tạo ra công pháp!
Đây cũng là một con đường tốt!
Diệp Tiêu Dao rất là mong đợi.
Nếu như hắn đi dạo một vòng trong các di tích tại Huyết Sơn, rồi lại nhìn xem điển tịch bên trong di tích, vậy hắn sẽ có thể sản xuất ra số lượng lớn công pháp.
Đến lúc đó thực lực của đám đệ tử sẽ lớn mạnh, khen thưởng của hắn cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Diệp Tiêu Dao ngẫm lại mà chờ mong không thôi.
Hắn đè nén lại kích động trong lòng để cảm nhận trạng thái của mình.
Ừm, không tệ, lực lượng của ta đã đạt chín mươi vạn cân rồi!
Diệp Tiêu Dao tính toán một chút mà phi thường hài lòng.
Lĩnh vực cực hạn trong Thức Tỉnh cảnh càng tăng lên sẽ càng gian nan.
Diệp Tiêu Dao có thể tăng thêm năm vạn cân lực lượng đã đủ chứng minh huyết trì này rất phi phàm.
Hơn chín vạn cân kế tiếp muốn tăng lên sẽ càng thêm gian nan.
Thánh Địa Thái Huyền tuy có vô số đại dược nhưng cũng rất khó trợ giúp Diệp Tiêu Dao tăng lên.