“Dừng tay!” Thái Huyền thánh tử giận tím mặt hô to.
Hắn trực tiếp vọt tới muốn ngăn cản nhưng đã chậm, Diệp Tiêu Dao không thể không đón đỡ.
Một giây sau thân ảnh của Diệp Tiêu Dao cùng Thái Âm thánh tử đều vặn vẹo, đồng thời bị đá ra khỏi hắc tháp.
“Thiên Ma Tử thật sự là ác độc, vì đá Tiêu Dao ra ngoài mà lại để cho một tên Thánh Tử ngăn trở.” Bồng Lai thánh tử sắc mặt tái nhợt nói.
Hắn cũng cảm giác được Thiên Ma Tử đáng sợ, nếu không Thái Âm thánh tử làm sao cam tâm buông tha tạo hóa trong Hắc Tháp.
"Hiện tại hai người bọn hắn đều bị đá ra ngoài hắc tháp, nhỡ đâu ở bên ngoài đánh nhau và Tiêu Dao lâm vào nguy hiểm thì chúng ta làm sao bây giờ?" Khuôn mặt Cơ Tiên Vận khẽ biến, có chút lo lắng hỏi.
“Không có việc gì, Thái Âm thánh tử không phải là đối thủ của tiểu sư thúc đâu.” Thái Huyền thánh tử nhíu mày, nắm chặt bàn tay nói.
Hắn không nghĩ tới Thiên Ma Tử lại coi trọng tiểu sư thúc của mình như thế.
Nghe vậy những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra Thiên Ma Tử có nắm chắc đạt được truyền thừa, chúng ta phải nhanh chóng đi lên thôi!" Nguyên Cảnh đề nghị.
Sau đó bọn hắn ngựa không dừng vó mà bắt đầu nghênh kích yêu thú nửa bước Linh Cảnh.
Nhưng bọn hắn không biết là giờ phút này ở bên ngoài Hắc Tháp đã có hơn mười vị thiếu niên Ma Đạo vượt ải thất bại nên bị Hắc Tháp đá ra ngoài.
Bên ngoài Hắc Tháp bọn hắn nhìn thấy Thái Âm thánh tử cùng Diệp Tiêu Dao bị đá ra mà cảm thấy ngạc nhiên, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ánh mắt Diệp Tiêu Dao lạnh lùng nhìn chằm chằm Thái Âm thánh tử, hắn đã thật sự nổi giận.
Trước tiên đám ma đạo đã dùng yêu thú ngăn chặn chính đạo hại chết vài, bây giờ lại muốn ngăn chặn hắn.
“Đừng nằm mơ! Nếu thật sự liều mạng thì ta đủ lực trấn sát ngươi!" Thái Âm thánh tử cười lạnh nói. "Cho nên ngươi hãy thành thật ở bên ngoài chờ đợi đi!"
Tràng diện Diệp Tiêu Dao nghiền áp đám yêu thú Thái Âm thánh tử còn nhớ rất rõ. Hắn biết Diệp Tiêu Dao rất mạnh nhưng còn không đến mức để cho hắn sợ hãi.
Thái Âm thánh tử đường đường là tiểu thánh tử của Thái Âm Ma Cung, từ nhỏ đã có tâm cao khí ngạo, vậy sao hắn có thể kiêng kỵ Diệp Tiêu Dao.
"Nếu ta cứ muốn vào Hắc Tháp thì sao?" Diệp Tiêu Dao sải bước đi lên hỏi.
“Tiểu tử, bên ngoài ngươi có Huyết Thần lão tổ bảo kê nên ta sẽ không giết ngươi, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không giáo huấn ngươi! Nếu ta chỉ đánh gãy một chân của ngươi thì ta tin tưởng vị Thánh Nhân Vương kia sẽ không trở mặt với ma đạo.” Thái Âm thánh tử đứng ở trước Hắc Tháp cảnh cáo Diệp Tiêu Dao.
“A, xem ra sắp có đánh nhau rồi! Chúng ta thật sự chưa thấy qua thực lực của tên Thái Huyền Tiểu Tổ này!”
“Tiểu gia hỏa này không yếu đâu, lúc trước hắn đã tàn sát không ít yêu thú.”
“He he he, ai biết được, nhìn xem rồi nói sau.”
Mười mấy tên thiên kiêu ma đạo vẫn ung dung tự tại, thuần túy là mang tâm tình xem náo nhiệt.
Hắc Tháp thì bọn hắn xông không qua được nên chỉ có thể chờ đợi Thiên Ma Tử đi ra. Trước mắt có chiến đấu để xem bọn hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Bọn hắn cũng không cho rằng Diệp Tiêu Dao có thể là đối thủ của Thái Âm thánh tử. Bởi vì người có thể trở thành thánh tử trong ma đạo đều là kẻ tàn nhẫn giết ra từ trong đám thiên kiêu.
"Chà, ta vốn còn muốn leo xong Tháp Ma Uyên trước rồi mới tìm đám ma đạo các ngươi tính sổ. Nhưng hiện tại xem ra ta phải trước tiên giết ngươi cái đã!" Diệp Tiêu Dao cười nói.
Thân ảnh hắn đột nhiên lao đi như tia chớp về phía Thái Âm thánh tử.
“Giết ta sao? Ngươi đang có đại mộng xuân thu à?” Thái Âm thánh tử cười lạnh hỏi.
Hắn trực tiếp nghênh đón công kích của Diệp Tiêu Dao, trên thân thể hắn có một tầng hắc vụ bao vây, lực công kích tăng lên tới cực điểm.
Ầm!!!
Trong phút chốc hai người bọn hắn đã va chạm vào nhau, từng quyền đến thịt, sóng khí lan ra, giống như hai con Thái Cổ hung thú đánh giết nhau vậy.
Diệp Tiêu Dao thi triển ra đều là chiêu thức của Trấn Ma Quyền. Phía sau hắn có một đạo thân ảnh mờ mờ tràn ngập hạo nhiên chính khí, uy thế bá đạo tuyệt luân.
Thái Âm thánh tử cũng tu luyện Huyền giai đại thần thông, quyền kình đáng sợ chấn nổ không khí, tốc độ cực nhanh.
Một màn này khiến cho đám thiếu niên Ma đạo kinh hãi không thôi.
Sự cường đại của Thái Âm thánh tử thì bọn hắn đã sớm biết, nhưng quái thai Diệp Tiêu Dao cũng quá kinh người đi.
“Diệp Tiêu Dao lấy tu vi Thức Tỉnh Cảnh chiến đấu với Thái Âm thánh tử có tu vi Chân Huyền đỉnh phong vậy mà không rơi vào thế hạ phong!”
“Thân thể của tiểu tử này so với Chân Long tộc trong Thái Cổ Hoàng tộc cũng không kém a!"
“Một môn quyền pháp cơ sở mà lại hắn có thể đạt tới cảnh giới thần dị!”
Đám thiên kiêu ma đạo đều bị sự đáng sợ của Diệp Tiêu Dao chấn kinh không nhẹ.
Bọn hắn rốt cục đã hiểu được lúc trước Diệp Tiêu Dao gõ vang tiếng chuông thứ chín vì sao lại kinh động cao tầng của Ma đạo, để cho đám cao tầng đều lâm vào rung động thật sâu.
Mới tám tuổi mà Diệp Tiêu Dao đã đem một môn quyền pháp tu luyện tới cảnh giới thần dị, ngộ tính nghịch thiên bực này thì ai dám không kiêng kị chứ?
Mà Thái Âm thánh tử lúc này cũng là càng đánh càng kinh hãi. Chân nguyên trên người hắn đều bị Diệp Tiêu Dao đánh tan, bàn tay bị chấn đến tê dại, cơ hồ muốn vỡ nát.
“Điều này sao có thể? Lực lượng của hắn tuyệt đối không dưới chín mươi vạn cân!” Thái Âm thánh tử không dám tin nói.
Nếu như không phải tự mình lĩnh hội thì có đánh chết hắn cũng sẽ không tin tưởng sẽ có người tại Thức Tỉnh Cảnh đạt tới trình độ lực lượng khủng bố như thế.