“Xà Ảnh Kiếm!”
Thái Âm thánh tử bạo lui, bàn tay chấn động rút ra một thanh xà kiếm, đôi chân khởi động thần thông, thân ảnh hắn trong nháy mắt liền lao ra, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều.
Xà Ảnh Kiếm trong tay Thái Âm thánh tử bỗng nhiên biến mất, hào quang đại phóng, chỉ có một đạo xà ảnh nhanh chóng đâm về phía trán Diệp Tiêu Dao.
“Thần thông gì cũng vô dụng thôi! Ngươi nhất định phải chết!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tiêu Dao lạnh băng, nói.
Hắn tay cầm một con dao phay đánh bay Thái Âm thánh tử, nhất lực phá vạn pháp.
Thái Âm thánh tử bị phá thần thông, ho ra một miệng lớn máu tươi, nhìn về phía dao phay trong tay Diệp Tiêu Dao.
Đậu phộng! Đây là vũ khí gì?
Hắn cảm giác như là bị một ngọn núi đập trúng, cả đầu đều kêu ong ong.
"Ta không tin ta sẽ đánh không lại một tên tiểu tử tám tuổi như ngươi!" Thái Âm thánh tử rống giận, lần nữa giết tới.
“Tam Sát Kiếm!”
“Phá Phong Kiếm!”
“Cửu U Kiếm!”
Đủ loại kiếm pháp tầng tầng lớp lớp, Thái Âm thánh tử điên cuồng tấn công Diệp Tiêu Dao, có thể nói là thịnh yến thần thông.
“Không ngờ khi bị ép đến bước đường cùng Thái Âm thánh tử lại trở nên rất nguy hiểm.”
Mười mấy tên thiếu niên Ma đạo đều bị chấn động không nhẹ, vì mỗi một chiêu kiếm của Thái Âm thánh tử đều đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, uy lực cường tuyệt, đủ để trong nháy mắt đánh chết bất cứ người nào ở đây.
Thậm chí Thái Âm thánh tử còn thi triển thần thông cấm kỵ, cứng rắn đem chiến lực bản thân tăng lên ba thành.
Nhưng kết quả vẫn như cũ!
Ầm ầm ầm!!!
Diệp Tiêu Dao giơ lên dao phay, lực lượng kinh khủng bộc phát.
Hắn giống như một vị Man Thần thi triển Lăng Trì đao pháp, sau lưng hắn hiện ra hình ảnh pháp trường lăng trì, đây chính là cảnh giới thần dị của Lăng Trì đao pháp.
Vô số đạo đao quang như sóng thần quét ngang, phá tan tất cả trở ngại.
Thái Âm thánh tử trong lúc hoảng sợ đã bị một bổ thành hai, máu tươi bắn ra như mưa, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Diệp Tiêu Dao thu đao lại, ánh mắt lạnh như băng.
“Thái Âm thánh tử chết rồi sao?”
Đám người vây xem xa xa đều ngây ra như phỗng.
Thái Âm thánh tử bị giết chết quá nhanh và quá đột ngột, căn bản không có cơ hội phản ứng.
Sau đó bọn hắn đồng loạt nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, da đầu đều tê dại.
"Một vị thánh tử vậy mà lại chết dưới tay một tên phàm thể! Chuyện này quá hoang đường!"
"Từ xưa đến nay hắn là người thứ nhất a!"
Rất nhiều thiếu niên ma đạo cảm thấy kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tiêu Dao lộ ra vẻ sợ hãi thật sâu.
Đứa trẻ tám tuổi trước mắt bọn hắn quá mức đáng sợ, lấy phàm thể trấn sát một vị đạo thể.
Điều này dù đặt ở trong toàn bộ lịch sử cổ đại thì cũng là chuyện không thể tưởng tượng.
Không có một ai dám tiến lên báo thù cho Thái Âm thánh tử.
“Chung quy vẫn là ma đạo.” Diệp Tiêu Dao cười lạnh, nói.
Nếu đổi lại là chính đạo, khi thấy đồng môn chết thảm thì hiện tại đã sớm xông lên liều mạng cùng hắn rồi.
Diệp Tiêu Dao đi về phía thi thể của Thái Âm thánh tử, từ trên thi thể móc ra một cái túi trữ vật, sau đó tùy ý rút ra bản nguyên đạo thể.
“Đây là nửa cái ngọc điêu, vào tay lạnh lẽo đến cực điểm, phảng phất như là khối băng.”
“Hả? Sao chỉ có nửa cái?”
Diệp Tiêu Dao có chút sửng sốt, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Hắn suy nghĩ một lát và rốt cục đã hiểu ra.
“Tên Thái Âm thánh tử này còn không chết hết, hắn tu luyện bí thuật nào đó có thể đem thân thể chia ra làm hai, thần hồn cũng vậy.”
"Một tên Thái Âm thánh tử đi ra bên ngoài thì tên kia đang ở nơi nào?”
Diệp Tiêu Dao kinh nghi tự hỏi.
Hắn đã xem qua đủ loại điển tịch, trong cổ sử đích xác có loại bí thuật này, trình độ hiếm lạ có thể so với Đại Đế kinh văn.
Dù chỉ có một nửa thân thể nhưng so với vương thể còn mạnh hơn một phần.
Diệp Tiêu Dao lại kiểm kê túi trữ vật, số lượng nguyên thạch bên trong có thể nói là rất nhiều, chừng mười vạn viên.
Con số này ở bên trong tu sĩ cấp thấp tuyệt đối chính là con số trên trời.
Còn có một ít điển tịch ma đạo, thứ hấp dẫn Diệp Tiêu Dao nhất chính là một quyển kinh văn tên là 《 Thái Âm Ma Kinh 》.
Đây chính là công pháp Thánh giai đỉnh cấp, tựa hồ là Đại Đế kinh văn của Thái Âm Ma Cung.
Còn có một ít đan dược đều là trân bảo hiếm có.
“Đây là long cốt sao?”
Diệp Tiêu Dao lấy ra một cái xương ngón tay có màu xám đen, hình dạng hơi uốn lượn, tỏa ra khí tức uy nghiêm quỷ dị khó lường, làm cho lòng người sợ hãi.
Trên mảnh xương này có phù văn dày đặc giống như là phù văn đại đạo, phi thường thần diệu.
Đây là hoa văn của long tộc, nếu như Diệp Tiêu Dao nghiên cứu thấu triệt thì hắn tuyệt đối có thể sáng tạo ra công pháp rất cường đại.
Hắn vô cùng hài lòng đem tất cả vật phẩm thu hồi.
Những hành động của Diệp Tiêu Dao rơi vào trong mắt đám thiếu niên Ma đạo đều làm bọn hắn hâm mộ ghen tị.
Bởi vì tài sản của Thái Âm thánh tử đủ để cho đại tu sĩ Thiên Nhân Hợp Nhất cũng phải thèm nhỏ dãi.