Tôi đã đổi rất nhiều tên trong đời.
Là Đại Nha nhà họ Hướng, là vợ Trường Quý, là mẹ của Xuân Lâm.
Khi sắp chết, người bên giường gọi tôi là bà nội Ngưu Ngưu.
Họ hàng đều nói, tôi đã hưởng phúc cả đời.
Chồng không cờ bạc, không trai gái, con trai luôn ở bên, cháu trai vui vầy dưới gối.
Nhưng tôi luôn cảm thấy cuộc đời mình không nên như vậy.
Mơ hồ, tôi nghe thấy có người gọi tôi là Hướng Tình.
Cái tên này, sau nửa thế kỷ lại nghe thấy, kéo tôi trở về ngày em gái Phúc Bảo chào đời.
Cha mẹ nói: “Phúc Bảo cần uống sữa bột, nhà mình chi tiêu nhiều, học kỳ sau Đại Nha đừng đi học nữa.”