
Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
10
Theo Dõi:
1
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
Góc nhìn của nữ chính: Bé cưng (sweetie) xinh đẹp thiện lương × Ông chú ít nói, cổ hủ, thô kệch
Thực tế: Tiểu thư “cá mặn” kiêu căng tùy hứng (phiên bản đi “cải tạo” nông thôn) × Tổng tài hệ “daddy” trầm ổn (phiên bản thôn quê)
Châm ngôn sống của An Đề là đời người không buông thả, niềm vui vơi một nửa. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô không muốn đi làm, bị bố thẳng tay ném về quê “cải tạo”.
Cô là dây tơ hồng ủ rũ, Chu Cánh là bức tường mà bố cô tìm tới, để cô bám vào mà leo lên.
Tính theo bối phận, cô phải gọi anh là chú. Kết quả gọi mãi gọi mãi, lại gọi người ta vào tận phòng, biến anh thành kẻ si mê dưới váy mình.
Sau đó cô mới biết. Nóng đến bỏng rát, không phải là nhiệt độ, mà là bờ môi của người đàn ông.
Bạn thân nghe An Đề than thở về Chu Cánh suốt năm mươi bảy ngày, đã quen như cơm bữa.
Đến ngày thứ năm mươi tám.
An Đề gửi tới một tấm ảnh: Người đàn ông đang cau mày, anh đang khâu lại cổ váy bị rách của cô.
Bạn thân: Hôm qua không phải cậu còn mắng anh ta là đồ vô tình lãnh khốc à?
Dây tơ hồng ấy đã dùng cả một mùa hè, cuối cùng cũng ngự trị trên đỉnh tường.