Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
10
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, tình cảm, hào môn thế gia, ngược luyến, showbiz, duyên trời tác hợp, HE
Giới thiệu:
Thuở thiếu thời chạy trong màn sương mù, tưởng rằng bản thân mình có một chỗ đứng trong lòng người ấy.
Lột tơ rút kén, mơ một giấc mộng đẹp.
Hoá ra lại chỉ là đứng bên bờ vực, dưới chân là vực sâu không đáy, sau lưng bên cạnh cũng là vạn kiếp bất phục.
Vọng Hi gặp tai nạn xe, Hoắc Kỳ chạy tới bệnh viện, nhìn thấy gương mặt cười duyên dáng kia, nhưng ánh mắt lại mơ mơ màng màng: “Xin hỏi anh là ai?”
Hoắc Kỳ đơ người, vạch trần diễn xuất vụng về của cô: “Chắc hẳn em cũng biết rõ rằng diễn xuất của em không tốt chút nào.”
Vọng Hi cười, gật đầu rồi nói: “Được thôi, vậy thì vào thẳng vấn đề đi. Chia tay thôi.”
Hoắc Kỳ nhìn thẳng vào cô.
Mưa rơi ngoài cửa sổ, hệt như giữa ngày hè vào một năm ý loạn tình mê kia.
Lúc bắt đầu đã sai thì chính là sai.
Một câu tóm tắt: Cho dù vầng trăng của anh ngả đầu lên tòa nhà nào, dù sao chưa đụng tường phía Nam* cũng sẽ không quay đầu.
(*Ý chỉ một người có hành động cực kỳ cố chấp.)
Lập ý: Biết sai có thể sửa, đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại