Sau Khi Chết, Kẻ Thù Đốt Hương Mười Năm Cho Ta

Sau Khi Chết, Kẻ Thù Đốt Hương Mười Năm Cho Ta

Tác Giả:

Dư Hà Thích

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

2

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu
Giới thiệu:
 
Hoàng hậu Thẩm Kim Loan của Đại Ngụy trước khi chết hận thấu xương Đại tướng quân Cố Tích Triều.
 
Nàng và hắn từ nhỏ đã quen biết, vì mối thù nhà mà đấu đá cả đời, nàng tự tay bày mưu tính kế đưa hắn đi lưu đày Bắc Cương, bản thân cũng sức cùng lực kiệt, bị hắn ban cho một chén thuốc độc mà chết.
 
Khi còn sống, nàng dốc hết sức lực cho quốc gia, sau khi chết lại bị vu oan là yêu hậu, ngàn người chỉ trích, vạn người phỉ nhổ, không được nhập hoàng lăng, không được chôn cất, ngay cả một nấm mồ cũng không có.
 
Nếu không nhờ ba nén hương không biết ai cúng tế, có lẽ đã hồn phi phách tán từ lâu.
 
Cho đến một ngày, tuyết rơi đầy trời, hồn phách phiêu bạt của nàng gặp lại Cố Tích Triều.
 
Mười năm không gặp, chiến thần lừng lẫy một thời, áo giáp rách nát, bị người truy sát rơi vào đường cùng.
 
Quỷ hoàng hậu cũng rơi vào đường cùng uể oải hiện thân, chiếc áo lụa trắng nhuốm máu lướt qua lưỡi đao cùn của đại tướng quân:
 
“Ta còn chấp niệm chưa dứt không thể siêu sinh, muốn cùng tướng quân làm một giao dịch.”
 
Nào ngờ sau khi giao dịch thành công, kẻ thù cũ lòng lạnh như băng năm xưa lại bất chấp tất cả đánh vào kinh thành, báo thù rửa hận cho nàng, giúp nàng siêu sinh.
 
Cố Tích Triều xuất thân từ danh gia vọng tộc, tuổi trẻ thành danh, nửa đời ngông cuồng, địa vị tột đỉnh, quyền khuynh thiên hạ. Vậy nên không ai không than tiếc cho hắn, bị yêu hậu hãm hại thân bại danh liệt, đang ở đỉnh cao lại từ bỏ tất cả, lưu đày đến Bắc Cương, cả đời cô độc.
 
Cố tướng quân không thờ thần phật, không tin quỷ hồn.
 
Nhưng mỗi khi tuyết rơi, tướng quân sẽ luôn đốt ba nén hương, cúng tế trước linh vị của yêu hậu kia.
 
Mười năm đêm tuyết đốt hương, mòn mỏi chờ đợi một bóng cô hồn trở về.
Mà cuối cùng, khi hắn lâm vào vòng vây quân địch, cận kề cái chết cũng chính là cô hồn ấy –
 
Nàng đã sớm được rửa oan nhưng vẫn chưa đi đầu thai.
 
Vẫn một thân áo trắng nhuốm máu đạp qua núi thây biển máu, chiêu gọi ngàn vạn âm binh, ngàn dặm tương cứu.
 
Hắn chiến đấu đến kiệt sức, vai giáp nhuộm đỏ, trầm giọng hỏi: “Còn chấp niệm chưa tan?”
 
“Còn.”
 
Nàng lau đi vết máu trên mặt hắn, mỉm cười đáp, “Muốn thỉnh tướng quân, đốt hương cả đời này vì ta.”
 
#Ngàn non gió tuyết, trăm dặm đào hoa, mười năm sinh tử, một đời chấp mê.
 
Tên khác: “Sau khi chết kẻ thù đốt hương cho ta mười năm”, “Thành âm hồn bị ép quấn lấy kẻ thù”, “Chết mười năm kẻ thù vẫn nhớ mãi không quên”
 
【Lưu ý khi đọc】
 
【Nhấn mạnh】HE! HE! HE!
 
1. Nam nữ chính không phải là oan gia ngõ hẹp đấu võ mồm, yêu hận lẫn nhau, thật sự có thù (có ẩn tình), từng thực sự muốn giết đối phương (không chỉ một lần), ai không thích xin cân nhắc.
 
2. Chủ yếu là người và quỷ, nữ chính ban đầu là trạng thái hồn phách, sau này mới có thân xác.
 
3. Không phải truyện thuần tình cảm, tình tiết không hề ít, hơn nữa còn liên kết chặt chẽ, hơi hướng du ký, hơi hướng trinh thám phá án.
 
4. Bình luận theo đoạn đã mở, trong truyện có giấu không ít đường và thủy tinh vụn, hoan nghênh mọi người mạnh dạn đoán tình tiết.
 
5. Thiết lập về hồn phách trong truyện này lấy từ hệ thống Đạo gia như “Vân Cấp Thất Thiêm”, “Bão Phác Tử”, và các truyền kỳ chí quái như “Dậu Dương Tạp Trở”, “Tử Bất Ngữ”, “Duyệt Vi Thảo Đường Bút Ký”, “Liêu Trai Chí Dị”.
Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận