Chỉ Dỗ Dành Em - Tri Lưỡng Lưỡng

Chỉ Dỗ Dành Em - Tri Lưỡng Lưỡng

Tác Giả:

Tri Lưỡng Lưỡng

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

169

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Couple: Công chúa kiêu kỳ Hồng Kông x Cảnh sát đặc nhiệm bá đạo phong trần.

Ai cũng biết Ôn Lật Nghênh được cả Hồng Kông gọi một tiếng “Công chúa Ôn” không phải là không có lý do. Ba cô quanh năm đứng đầu bảng xếp hạng tỷ phú, mẹ là một họa sĩ thiên tài, bên trên còn có hai người anh trai răm rắp nghe lời cô.

Xinh đẹp nên có quyền, kiêu kỳ và phóng khoáng, muốn sao được sao, muốn trăng có trăng.

Cô biết rõ, là cô con gái duy nhất của nhà họ Ôn nên không thể thoát khỏi số phận liên hôn thương mại. Thế nhưng khi nhìn thấy đối tượng mà ba cô sắp đặt, Ôn Lật Nghênh suýt chút nữa thì tắt thở—

Không thể cưới người mình yêu thì thôi đi… Tại sao đối phương không chỉ là một gã nhà quê, mà còn là một cảnh sát quèn nghèo rớt mồng tơi cơ chứ!

Nhà họ Du là gia tộc số một số hai ở Kinh Bình, hô mưa gọi gió, quyền thế ngút trời. Ấy vậy mà qua mấy thế hệ, lại lòi ra một Du Chi “không theo khuôn phép”.

Anh nổi loạn, sản nghiệp gia đình tốt đẹp không kế thừa, lại nhập ngũ làm cảnh sát, một đường thăng tiến, trở thành đội trưởng đặc nhiệm trẻ tuổi nhất.

Việc đồng ý liên hôn với Ôn Lật Nghênh, là cách anh bù đắp cho gia tộc. Cũng chẳng sao cả, chẳng qua sau khi cưới, nước sông sẽ không phạm nước giếng.

Anh từng nghe ngóng, vị công chúa nhà họ Ôn kia đỏng đảnh yểu điệu, mà anh thì xưa nay không biết dỗ dành ai, chắc chắn sẽ không thể hòa hợp. Nào ngờ, sau này chính anh lại là người phá vỡ giới hạn trước.

Trong vô số đêm dài lặng ngắm gương mặt say ngủ của cô, người đàn ông luôn kỷ luật đến mức quanh năm tập gym này đã phải gồng cứng mọi cơ bắp, chỉ để giữ cho nhịp thở của mình bình thường.

Hóa ra, có những cô mèo con, trông có vẻ hay giương nanh múa vuốt dọa người, thực chất lại nhát gan vô cùng.

【Kịch nhỏ】

Một ngày nọ sau khi kết hôn, đúng dịp đại lễ, Ôn Lật Nghênh đi xem cùng Du Chi. Thấy đủ loại đồng phục, cô nhất thời không phân biệt được: “Sao em ít thấy anh mặc đồng phục thế?”

Trông cũng đẹp trai phết —

Du Chi: “Anh là cảnh sát đặc nhiệm.”

Ôn Lật Nghênh chớp mắt: “Chẳng phải cũng là cảnh sát sao?”

Khóe miệng người đàn ông nhếch lên một nụ cười ẩn ý: “Không giống nhau. Đặc nhiệm quanh năm luyện tập, body ngon hơn. Tối qua chẳng phải có người đã ‘thưởng thức’ rồi sao?”

Ôn Lật Nghênh: “…Tối quá, em không để ý.” Thói mặt dày của Du Chi lại trỗi dậy, một tay anh bế bổng cô lên, đi thẳng vào vấn đề.

“Ồ, giờ trời sáng rồi, xem lại lần nữa đi.”

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận